Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi - Chương 27
Đọc truyện Chồng độc tài cứ cưỡng hôn tôi Chương 27 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 827
Trương Thanh Trà nhìn thấy bộ dạng của Trân Thành Niệm kích động như thế, tuy vấn đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân nhưng cô ta vẫn có thể cảm nhận được sự vui sướng tột độ của anh, cô ta có chút không nhãn tâm, nhưng vẫn nói ra kết quả: “Là hai vạch, nếu như không có trục trặc gì thì chắc là em đã có thai.”
Trần Thành Niệm nghe thấy lời thừa nhận từ chính miệng của Trương Thanh Trà, cô ta có thai rồi, cả người đều trở nên run rẩy vì kích động.
Anh mắt của anh vần tràn ngập vẻ hân hoan vui sướng như cũ, căng thẳng nhìn chằm chằm Trương Thanh Trà, giọng run run nói: “Thanh Trà, biết được chuyện em có thai, anh thật sự rất vui, có thể em chỉ cảm thấy đêm đó chỉ là một sai lầm, là chuyện không nên xảy ra. Nhưng đối với anh, đây là một sai lầm tuyệt vời nhất mà anh từng có, anh thật sự rất yêu em, anh có thể không để ý đến việc bây giờ người đàn ông mà em thích là Nhạc Cận Ninh, bởi vì chắc chắn anh sẽ đối xử tốt với em, sẽ có thể thay thế được vị trí của Nhạc Cận Ninh trong lòng của em. Chỉ cần em đồng ý, bây giờ chúng ta có thể lập tức đi đăng ký kết hôn, sau đó sinh đứa bé ra, anh nhất định sẽ mang hạnh phúc đến cho em, sẽ cho em mọi thứ mà em muốn, chỉ cần em đồng ý thôi.”
Trần Thành Niệm thật sự rất kích động, cho nên nói năng đã có chút lộn xộn.
Nhưng, Trương Thanh Trà lại hiểu ý của Trần Thành Niệm, nhìn ánh mắt chờ mong của anh, cô ta lại không hề có chút rung động, cô ta biết rất rõ người mà bản thân thích là Nhạc Cận Ninh, cũng biết rất rõ thứ mà bản thân mình muốn là gì.
Cho nên, cô ta chỉ có thể phụ lại tấm chân tình này của Trần Thành Niệm mà thôi.
Trương Thanh Trà lạnh nhạt thoát khỏi bàn tay của Trần Thành Niệm, hít vào một hơi thật sâu, cô ta nhìn vào đôi mắt của anh, nói rõ ra từng chữ: “Xin lỗi anh, Thành Niệm, em không thể chấp nhận tình cảm của anh được, mà đứa bé trong bụng em cần phải phá bỏ ngay, em sẽ không sinh đứa bé này ra đâu.”
“Thanh Trà..” Trân Thành Niệm nghe thấy lời mà Trương Thanh Trà vừa nói hệt như vừa nghe thấy sét đánh ngang tai, phá tan những sự hân hoan vui sướng trong lòng anh lúc này, anh lại thử nắm lấy tay của cô ta, bắt đầu khẩn cầu: “Anh biết trong lòng em vẫn chưa thể buông bỏ tình cảm với Cận Ninh, nhưng mà, tình hình bây giờ đã thành ra thế này rồi, lẽ nào em còn chưa hiểu sao? Cậu ấy sẽ không… Cậu ấy sẽ không yêu em nữa.
Nhìn vào đôi mắt của Trương Thanh Trà, cuối cùng anh cũng không đành lòng nói ra nửa câu phía sau, anh không muốn Trương Thanh Trà bị tổn thương.
Nhưng, Trương Thanh Trà đã tự mình hiểu rõ điều mà Trần Thành Niệm muốn nói.
Trương Thanh Trà thô bạo hất tay Trần Thành Niệm, nước mắt bất chợt tuôn ra: ‘Không biết cái gì? Sao anh không nói? Anh muốn nói Cận Ninh sẽ không yêu em nữa? Hay là muốn nói Cận Ninh sẽ không thuộc về em nữa?”
“Anh không phải có ý đó…’ Nhìn thấy Trương Thanh Trà khóc, chân tay Trần Thành Niệm nhất thời luống cuống cả lên, không biết phải làm thế nào, vội vàng lấy ra một chiếc khăn tay từ trong túi áo, sau đó cẩn thận từng li từng tí giúp Trương Thanh Trà lau nước mắt.
Trương Thanh Trà đẩy Trần Thành Niệm ra, dứt khoát nói: “Nói tóm lại, cho dù trong lòng Cận Ninh có em hay không, em cũng sẽ không giữ lại đứa nhỏ. Em nhất định phải phá bỏ đứa nhỏ này, em chỉ biết sinh con cho Cận Ninh, không biết sinh con cho anh. Hơn nữa Cận Ninh là của em, em sẽ không từ bỏ.”
Những lời nói Trương Thanh Trà vừa thốt lên, giống như một con dao nhỏ đâm thẳng vào trái tim của Trần Thành Niệm.
Nhưng mà, anh không nỡ khiến cho Trương Thanh Trà khó xử, khiến cho cô buồn, anh cố nén nổi đau lại trong lòng, nhẹ nhàng nói với Trương Thanh Trà: “Anh tôn trọng ý kiến của em, nếu như em thật sự không muốn đứa nhỏ này, vậy chúng ta chọn thời gian nào đó, anh đưa em đi bệnh viện, được không?”