Vợ trước đừng kiêu ngạo - Chương 308
Đọc truyện Vợ trước đừng kiêu ngạo Chương 308 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 308
Lúc Hoắc Tư Tước chạy tới nhà cổ, trong nội sảnh náo nhiệt đã chính thức khai tiệc.
Cả sảnh đều là người, cũng không biết vị Hoắc lão gia này có phải cố ý hay không? Ông thậm chí còn mời các thành viên của gia tộc Hoắc thị cũng như một số người thân và bạn bè đến đây.”
“Ba……”
Hoắc Tư Tước đi vào, nhìn lướt qua hai con trai đang ngồi bên cạnh ông nội ăn ngon lành, hắn hướng về chỗ ông đang ngồi ở trên ghế chủ tọa gọi lớn một tiếng.
Ánh mắt Hoắc lão gia nâng lên. Đúng như Hoắc Tư Tước dự đoán, đối với đứa con trai cuối cùng cũng tới này, ông không có chút vui vẻ nào.
“Rốt cục cũng tới rồi? Vậy cùng nhau ăn đi.”
“……”
Hoắc Tư Tước cũng không muốn cãi nhau với ông, liền gật đầu đi vào ngồi xuống bên cạnh hai đứa con trai.
“Ba, ba tới rồi, mẹ không đi cùng sao?”
Ngược lại Mặc Bảo thấy được ba, cậu rất vui.
Nhưng mà, Mặc Bảo sau khi vui vẻ nhìn xung quanh, phát hiện mẹ không có tới, khuôn mặt tươi cười của cậu lập tức lại sụp xuống.
Hoắc Tư Tước nhìn thấy, mím môi một lúc lâu, mới chậm rãi giải thích: “Mẹ con đang đi làm, xin nghỉ là bị trừ tiền lương.”
“Ồ.”
Mặc Bảo không hỏi gì thêm.
Đây là một vấn đề rất nghiêm túc, mẹ hiện tại một mình nuôi cậu và em gái, trừ tiền lương quả thật không tốt.
Hai đứa nhỏ liền tiếp tục vùi đầu ăn cơm.
Mười phút sau, có thể là bởi vì Hoắc Tư Tước cũng tới, không khí trên bữa tiệc bắt đầu trở nên vô cùng thận trọng. Không lâu sau, những người này tùy tiện ăn hai miếng, liền vội vàng rời đi.
Hoắc Tư Tước ở trong nhà này, vẫn rất đáng sợ, đặc biệt là sau khi hắn cầm quyền.
Thấy tất cả mọi người đi rồi, Hoắc Tư Tước liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, cũng định đưa hai đứa nhỏ trở về: “Ba, nếu họ hàng và bạn bè ở nhà đều đã gặp nhau, con cũng đưa hai đứa nhỏ về trước.”
“Gấp gáp cái gì? Mẹ bọn nhỏ còn chưa tới.”
Đột nhiên, ông lão này ngồi ở nơi đó không nóng không lạnh lại nói một câu.
Con ngươi Hoắc Tư Tước chợt co rụt lại.
Ý ông là sao? Ông còn thông báo cho cô sao?
Sắc mặt hắn thay đổi, trong lông mày hiện lên một tia tức giận, ngữ khí của hắn trở nên không khách khí: “Ba, người đang muốn làm gì? Hiện tại cứ tự mình quyết định, sao không hỏi ý kiến con?”
“Nực cười, ba là trưởng lão, làm việc gì còn muốn thương lượng với con sao?”
Ông không nhượng bộ chút nào.
“Hiện tại con mới là người đứng đầu Hoắc gia. Con có quyền đưa ra quyết định đối với tất cả mọi chuyện. Ba xem chuyện ba làm bây giờ, ba có cân nhắc qua hậu quả không?”