Võ tôn đỉnh cấp - Chương 139
Đọc truyện Võ tôn đỉnh cấp Chương 139 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Võ Tôn Đỉnh Cấp – Chương 139 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Võ Tôn Đỉnh Cấp – Cửu Thiên (Full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Canh kình như cầu vồng, có gió nổi lên, chiến đấu bắt đầu.
Kiếm quang ẩn hiện, Sở Trực sư huynh ngược lại không khách sáo, vừa lên thì trực tiếp tranh ra tay trước, một thanh trường kiếm biến thành cực lớn.
Đào Lễ tay cầm loan đao ánh tim, không hề sợ hãi.
Nhìn ngàn vạn kiếm mang, canh kình của Cửu Thiên bao trùm cơ thể.
“Tử Hoa hộ thể!”
Quát khẽ một tiếng, từ trên Tử Quang loan đao trong tay Đào Lễ giải phóng mấy đạo ánh sáng màu tím chui vào trong canh kình của hắn ta.
Đột nhiên, canh kình của Đào Lễ hóa thành màu xanh tím, trường kiếm của Sở Trực công kích vào người của Đào Lễ, chỉ nghe thấy âm thanh kim thạch va chạm.
Keng keng keng.
Kiếm của Sở Trực đột nhiên dừng ở trước ngực của Đào Lễ.
Kiếm có hơi cong, Sở Trực hơi nhíu mày, kiếm của hắn ta vậy mà sau khi đâm một tấc vào canh kình của Đào Lễ thì không thể tiến thêm được nữa.
Đào Lễ hừ lạnh một tiếng, nói: “Trò vặt rảnh, tiếp một chiêu của ta.”
Tử Quang loan đao đột nhiên vung ra, chỉ nghe thấy một tiếng thú rít gầm.
Giọng nói ở trong không khí mang theo sóng âm, khuếch tán ra.
Cả người Sở Trực hơi ngây ra, liên tiếp lùi lại mấy bước.
“Võ kỹ sóng âm!”
Đại sư huynh ở bên cạnh kinh ngạc nói.
Cửu Thiên hơi nhíu mày. Võ kỹ sóng âm là võ kỹ của Lãnh Môn, tu luyện phức tạp rắc rối không nói, còn rất tiêu hao canh kình.
Có điều Đào Lễ này rõ ràng không phải là dựa vào canh kình của mình giải phóng ra võ kỹ sóng âm, chắc là do Tử Quang loan đao trong tay hắn ta.
Nhân lúc sững người này của Sở Trực, Đào Lễ đột nhiên lao tới.
Cước Đạp Thất Tinh, như mộng như ảo, thân pháp như chớp.
Loan đao mang theo những khoảng sáng màu tím, giống như hà quang ngập trời ép Sở Trực lùi lại.
Lang Kiếm đã cười, khóe miệng cong lên hiện ra vẻ đắc ý.
Học viên có thứ hạng thấp thực lực quả nhiên không được, không biết tại sao Mộng Vân sư tôn vào lúc trước khi hắn ta dẫn người tới, còn đặc biệt nhắc nhở hắn ta cẩn thận. Hoàn toàn không cần thiết phải vậy.
Có điều thực lực của Đào Lễ quả nhiên là càng lúc càng mạnh, thực lực cỡ này thiết nghĩ vào lúc cuộc chiến đấu thứ hạng học viện diễn ra cũng có thể tỏa sáng.
Sở Trực đã bị Đào Lễ không ngừng công kích màn chắn, ở trong những đạo hà quang, hoàn toàn không thấy bóng dáng của Sở Trực.
Đệ tử của Phiêu Miểu Viện, các khác không nói, năng lực tránh né tuyệt đối đứng đầu trong chín đại phân viện.
Thân pháp mà Đào Lễ sử dụng hiện nay, chính là “Cước Đạp Thất Tinh”
Vừa sử dụng, tránh né như sự thay đổi của những vì sao, nếu Đào Lễ có thể tu luyện thân pháp này tới đỉnh phong, có thể biến huyễn ra bảy đạo tàn ảnh cùng công kích, vô cùng lợi hại.
Hai người Hàn Liên, Sở Chính đều nhìn tới lo lắng.
Sau đó, Hàn Liên đi tới bên cạnh đại sư huynh nói: “Đại sư huynh, mắt nhìn của huynh tốt. Sở Trực sư huynh có phải không được rồi không.”
Đại sư huynh cười ha ha đáp: “Hàn Liên sư đệ, đệ không hề có chút lòng tin nào về tam sư đệ sao? Yên tâm, tam sư đệ vội quá, còn kéo dài nữa e là tên họ Đào này, sắp thua rồi.”
Hàn Liên bất ngờ nói: “Là như vậy sao?”
Cửu Thiên ở bên cạnh cười nói: “Đại sư huynh nói không sai. Sở Trực sư huynh ngoài mặt nhìn như rơi vào thế hạ phong, nhưng trên thực tế kiếm pháp có công có thủ, cứng như kim cang. Đừng thấy Đào Lễ đó liên tiếp công kích mấy trăm chiêu. Nhưng trên thực tế không đánh trúng chiêu nào. Ngược lại Sở Trực sư huynh đã đánh trúng hắn ba chiêu, ồ, không, bây giờ là bốn rồi.”
Lời của Cửu Thiên vừa nói xong, đại sư huynh, Hàn Liên sư huynh, Sở Chính sư huynh và Nhất Thanh sư tôn cùng với Đạo Quang sư tôn ở bên cạnh cũng sửng sốt nhìn hắn.
Cửu Thiên bị vây nhìn thì bị dọa giật mình, nói: “Mọi người làm sao vậy?”
Hàn Liên sư huynh há to miệng nói: “Cửu Thiên sư đệ, đệ vậy mà có thể nhìn rõ tất cả, đệ có thể nhìn rõ từng kiếm, trời ạ, mắt của đệ sao làm được vậy. Mau móc ra cho sư huynh xem thử.”