Vợ nhỏ gả thay được sủng lên mây - Chương 3347
Đọc truyện Vợ nhỏ gả thay được sủng lên mây Chương 3347 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây Full – Chương 3347 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 3347:
Cô tìm kiếm điện thoại trên đầu giường theo thói quen, cô lướt xem liệu có tin tức gì mới không, cô vừa lướt một chút đã thấy tin tập đoàn Phước Sơn mua chuộc cổ đông tập đoàn Sunrise làm giả bằng chứng tập đoàn Sunrise trốn thuế.
Cô giật mình, vội vàng ấn vào xem.
Quả nhiên, tin tức này vẫn do người đã tung tin tức tập đoàn Sunrise đăng tải, nhưng mặt chữ trên bản tin đã được thay đổi đi rất nhiều, không chỉ có hình ảnh, văn kiện, còn có cả video, tất cả đều nói rõ Trần Hiền mua chuộc Liễu Tường Minh ra sao. Cô ấn xem bình luận bên dưới bản tin, thế nhưng vào lúc này thì bản tin lại bị xóa bỏ, theo sau đó chính là một bản tin về việc tập đoàn Sunrise trốn thuế được đăng tải.
Người đăng tải còn nhấn mạnh rằng bản tin vừa nãy là tin tức sai lâm, thậm chí người đăng tải còn cãi nhau với những người bình luận bên dưới, không lâu sau, chuyện này đã lan truyền khắp mạng xã hội, những người theo dõi chuyện này còn nhiều hơn lúc tập đoàn Sunrise bị đưa tin trốn thuế.
Nhất thời mọi người đều lên tiếng thay cho tập đoàn Sunrise, ai nấy đều yêu cầu nhà họ Trần phải đưa ra lời giải thích, cũng không ít người nhắc lại chuyện tập đoàn Phước Sơn trốn thuế.
Nguyễn Tri Hạ càng xem càng thấy vui vẻ, không ngờ cô chỉ vừa ngủ dậy một giấc mà mọi chuyện đã đảo ngược thế này, cô mỉm cười, đột nhiên cô nghĩ đến gì đó nên đỏ bừng mặt, cô ném điện thoại xuống giường rồi nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh tắm rửa trang điểm cẩn thận.
Tuy rằng trong lòng cô vẫn chưa quên được chuyện năm đó, nhưng có một số việc cô cũng không thể kiềm lòng nổi, cho dù trong lòng cô thế nào thì cũng không thể kiểm soát nổi bản thân mình. Nguyễn Tri Hạ thay một bộ quần áo ít mặc, cô nắm chặt tay bảo tài xế đưa cô đến bệnh viện.
Lúc này ông cụ Tư vẫn chưa tỉnh lại, trong phòng bệnh chỉ có một mình ông Giang. Sau khi cô đến bệnh viện cô mới nhận ra được mình quá vội vàng, huống chỉ lúc này ông cụ Chánh còn đang bệnh, bây giờ cô lại ăn mặc váy áo , trang điểm xinh đẹp chạy đến đây.
Lúc cô đang muốn đi không được muốn ở không xong thì ông Giang nhìn thấy cô.
“Cô Tô, cô vào đây ngồi một lát đi, nếu ông chủ biết cô đến thăm ông ấy thì chắc chắn ông ấy rất vui.” Chuyện năm đó ông ta cũng biết rõ, nhưng dù mọi chuyện có khó khăn thế nào thì hiện tại cũng không nên nhắc lại, huống chi… Ông Giang liếc nhìn ông chủ vẫn còn đang hôn mê trên giường bệnh rồi thở dài, ông mở cửa cho Nguyễn Tri Hạ vào trong.
“Ông Giang, ông cụ Chánh đã khỏe hơn chút nào chưa ạ? Bác sĩ nói thế nào rồi?” Đến cũng đã đến rồi, nếu cô không vào thì có chút không tôn trọng người lớn, Nguyễn Tri Hạ bối rối nhìn ông Giang một lát rồi ngồi xuống chiếc ghế trống khác.
“Cậu hai nhà họ Lê đã mời giáo sư có tiếng trong khoa đến kiểm ra rồi, cũng không phải vấn đề lớn gì. Chỉ nói sau này không nên để ông chủ tức giận hay lo lắng nhiều, chỉ cần chú ý nghỉ ngơi thì sẽ không sao.” Dù sao Nguyễn Tri Hạ cũng là đứa trẻ ông ta nhìn lớn lên, ông Giang mỉm cười hiền từ với cô, cuối cùng thì quan hệ đã không còn giống như trước, khi còn bé cô ngây thơ đáng yêu, bây giờ đã trưởng thành không ít.
“Vậy thì tốt rồi, nếu ông cụ Chánh vẫn còn chưa tỉnh thì cháu cũng không làm phiền thêm nữa” Nguyễn Tri Hạ vẫn luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng, cô không biết nên nói gì, Tư Mộ Hàn cũng không có ở đây, cô cười gượng vài tiếng, chuẩn bị đứng dậy ra vê.
“Cô Tô, tôi có vài câu không biết nên nói hay không” Ông Giang thở dài, cuối cùng vẫn có chút không nỡ. Đã nhiều năm vậy rồi, cậu chủ cũng đã hơn ba mươi tuổi thế nhưng vẫn không hề có ý định lập gia đình, người cậu chủ vẫn luôn chờ đợi là ai thì tất cả mọi người đều biết rõ. Nhưng mười năm trước khi nhà họ Nguyễn xảy ra chuyện, nhà họ Tư không những không giúp mà còn tránh mặt không gặp, vết thương này thật sự quá lớn với cô, ông ta có thể giúp được chút nào thì hay chút đó vậy.
“Ông Giang, ông muốn nói gì ạ?”
Cõi lòng cô như run lên, Nguyễn Tri Hạ lại ngôi xuống ghế, đôi mắt to tròn đầy sự tò mò.
“Mười năm trước khi cháu đến nhà họ Tư nhờ vả, thật ra lúc ấy cậu chủ không có nhà, mà trong mắt ông chủ chỉ có mỗi tập đoàn Sunrise cho nên không muốn bị tập đoàn Á Đông liên lụy, vì thế, vào trước đêm xảy ra chuyện thì ông chủ đã đưa cậu chủ ra nước ngoài.’ “Cậu chủ bị ông chủ dùng danh nghĩa học tập nhốt ở nước ngoài một năm, mãi cho đến khi cậu chủ biết được nhà họ Nguyễn xảy ra chuyện, lúc ấy cậu chủ và ông chủ đã cãi nhau một thời gian dài sau đó mới bí mật về nước. Khi tìm thấy cháu thì cậu chủ gần như muốn sụp đổ, cậu chủ chống tại tất cả áp lực từ ông chủ đưa cháu ra khỏi nơi đó và ẩn náu”“
“Vậy, lúc trước Tư Mộ Hàn nói anh ấy không hề biết chuyện cháu đến nhà tổ cầu xin anh ấy giúp là thật sao?”