Vợ bầu lại muốn chạy - Chương 903
Đọc truyện Vợ bầu lại muốn chạy Chương 903 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy – Chương 903 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) – Tống Vy – Đường Hạo Tuấn mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Cô ta tưởng nếu mình và Đường Hạo Minh cùng bày mưu tính kế thì có thể khiến tình cảm của Hạo Tuấn và Tống Vy tan vỡ, hai người sẽ ly hôn, sau đó cô ta nhân cơ hội cùng Hạo Tuấn gạo nấu thành cơm, Hạo Tuấn bắt buộc phải cưới cô ta, cô ta muốn trở thành vợ của anh, ước mơ trở thành bà Đường sẽ thành hiện thực.
Không ngờ, Hạo Tuấn và Tống Vy cuối cùng cũng giải quyết được hiểu lầm, kế hoạch của cô ta và Đường Hạo Minh đã thất bại.
Cô ta không còn cách nào khác đành liều mình tiếp tục hoàn thành kế hoạch gạo nấu thành cơm của mình.
Vốn dĩ mọi việc đều diễn ra theo kế hoạch của cô ta, nhưng không ngờ lại lòi ra một Giang Hạ, cô ấy đã phá tanh bành kế hoạch của cô ta và vạch trần bộ mặt thật của cô ta trước mặt Hạo Tuấn.
Khiến cô ta hận không thể giết chết người phụ nữ Giang Hạ này ngay lập tức.
Nhưng cô ta còn chưa xuống tay với Giang Hạ thì Hạo Tuấn đã bắt nhốt cô ta lại, ngay cả khi cô ta tự sát thì Hạo Tuấn cũng chưa một lần mềm lòng.
Nhưng cũng may bây giờ cô ta đã ra ngoài rồi, đợi đấy, cho dù là Tống Vy hay Giang Hạ, cô ta cũng sẽ không bỏ qua.
Còn cả Hạo Tuấn nữa, nếu đã không chấp nhận cô ta thì cô ta sẽ hủy hoại anh, cô ta không có được anh thì người khác cũng đừng hòng!
Đang nghĩ ngợi thì Lâm Giai Nhi nghe thấy tiếng trẻ con cười khúc khích vọng ra từ biệt thự.
Không bao lâu, cửa biệt thự mở ra, Tống Dĩnh Nhi cầm con diều chạy ra ngoài: “Anh trai, anh nhanh lên đi, chúng ta ra vườn thả diều.”
“Anh biết rồi.” Giọng nói không chút hứng thú của Tống Hải Dương từ ngoài cửa truyền đến, hiển nhiên là không có hứng thú thả diều cho lắm.
Nhưng em gái cậu thích nên cậu chỉ có thể đi thả diều cùng bé.
Lâm Giai Nhi nhìn thấy hai đứa trẻ thì khuôn mặt bị che dưới vành mũ lập tức trở nên vặn vẹo đáng sợ, cô ta siết chặt nắm đấm.
Là hai đứa nhóc này.
Trước đây khi cô ta còn sống trong biệt thự, hai đứa nhóc này không ít lần ngáng chân cô ta, khiến cô ta rất xấu hổ.
Không thể không nói, hai đứa nhóc này và con ả Tống Vy kia đều khiến người ta chán ghét.
“Dì à, dì là ai thế, sao dì lại đứng trước cổng nhà cháu vậy?” Trong khi Lâm Giai Nhi còn đang lơ đãng, Tống Dĩnh Nhi đã đi tới trước mặt cô ta, ngậm ngón tay trong miệng nghiêng đầu nhìn cô ta.
“Nhà mày?” Khóe miệng Lâm Giai Nhi lạnh lùng nhếch lên.
Tống Dĩnh Nhi gật đầu: “Đúng vậy, đây là nhà cháu, dì đi lạc sao ạ? Nếu dì đi lạc thì cháu sẽ nhờ bà Vương chỉ đường cho.”
“Chỉ đường? Không cần đâu, tôi chỉ đến đây nhìn một chút thôi.” Lâm Giai Nhi mỉm cười lạnh lẽo.
Tống Dĩnh Nhi không nhìn rõ khuôn mặt của cô ta, nhưng nghe thấy tiếng cười quái dị ấy, khuôn mặt đáng yêu có chút sợ hãi, theo bản năng lùi lại hai bước.
Bé lùi về sau đúng lúc va phải Tống Hải Dương đang đi tới.
“Sao mà hấp ta hấp tấp vậy, suýt nữa ngã rồi thấy chưa.” Tống Hải Dương đỡ lấy cô gái nhỏ, tuy rằng trên mặt thì tỏ ra ghét bỏ, nhưng trong lời nói lại tràn đầy quan tâm.
“Anh trai, cái dì này…” Tống Dĩnh Nhi chỉ vào Lâm Giai Nhi ở đối diện.
Lúc này, Tống Hải Dương mới nhận ra có người đang đứng trước mặt mình, cậu ngẩng đầu lên nhìn: “Dì là ai?”
Cậu không lịch sự hỏi thăm đối phương giống như Tống Dĩnh Nhi.
Dù sao một người không nhìn rõ mặt mũi, đột nhiên xuất hiện ở trước cửa nhà bọn họ, ai biết có phải người xấu hay không.
Cho nên không cần phải lịch sự làm gì.
“Tao là ai sao?” Lâm Giai Nhi cười hai tiếng, sau đó nâng vành mũ lên.
Tống Dĩnh Nhi và Tống Hải Dương nhìn thấy rõ gương mặt của cô ta thì rất kinh ngạc.
“Dì Lâm?” Tống Dĩnh Nhi hớp mắt.
Tống Hải Dương cau mày: “Là dì sao, sao dì lại ở đây, không phải dì đã bị ba cháu nhốt lại rồi sao?”
“Đúng, tao đã bị nhốt, nhưng bây giờ tao đã được thả ra rồi.” Nụ cười trên mặt Lâm Giai Nhi càng trở nên dữ tợn.
Tống Hải Dương dắt em gái ra lùi về sau, cảnh giác nhìn cô ta: “Dì muốn làm gì?”
“Tao muốn làm gì sao? Tao bị nhà bọn mày hại thảm như vậy, mày nói xem tao muốn làm gì? Đương nhiên là muốn báo thù rồi. Vốn dĩ hôm nay tao đến đây chỉ để thăm lại nơi tao từng sống, không ngờ lại đụng phải hai đứa nhóc chúng mày, đúng lúc lắm, bây giờ không thể tìm Tống Vy báo thù, vậy thì tao sẽ bắt đầu từ hai đứa tụi bây trước.”
Nói xong, Lâm Giai Nhi giơ tay về phía hai anh em.
Tống Hải Dương lập tức đẩy Tống Dĩnh Nhi ra đằng sau: “Dĩnh Nhi, chạy mau, mau chạy vào trong nhà.”
Tống Dĩnh Nhi chưa từng gặp cảnh tượng này bao giờ, bé sợ hãi khóc thét lên, hai chân đứng im tại chỗ.
Không còn cách nào khác, Tống Hải Dương đành phải dẫn bé vào nhà.
“Chạy sao? Bọn mày nghĩ có thể chạy thoát được sao?” Lâm Giai Nhi nở một nụ cười xấu xa, đồng thời nắm lấy cổ áo sau của hai anh em.
“Buông cháu ra, buông Dĩnh Nhi ra, đồ đàn bà xấu xa!” Tống Hải Dương ra sức giãy dụa.
Cuối cùng, cậu cũng tránh thoát được.
Sau khi thoát ra, thấy em gái mình bị Lâm Giai Nhi bắt lại, cậu lo lắng bước tới đạp vào người Lâm Giai Nhi, cố gắng cứu em gái mình ra.
Nhưng một đứa trẻ làm sao có thể đấu lại được một người lớn.
Dù Lâm Giai Nhi bị Tống Hải Dương đá rất đau nhưng cô ta vẫn có thể dễ dàng đá văng Tống Hải Dương ra.
Tống Hải Dương bị Lâm Giai Nhi đá ngã dập mông, hai mắt đỏ bừng.
Nhưng cậu không khóc, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Giai Nhi.
Thật ra cậu rất muốn gọi bà Vương và nhân viên bảo vệ gần đó tới giúp.
Nhưng cậu không dám, cậu sợ nếu mình gọi họ tới sẽ chọc giận người phụ nữ này, khiến cô ta làm ra những chuyện không thể tưởng tượng được.
Cậu từng nghe ba nói người phụ nữ này có vấn đề về tâm lý, vì vậy cậu chỉ có thể nhẫn nhịn và cố gắng tìm cách cứu Dĩnh Nhi.
Lâm Giai Nhi nhìn Tống Hải Dương ngồi dưới đất đang nhìn chằm chằm mình, vui vẻ cười nói: “Nhóc con, mày có nhìn chằm chằm tao cũng vô dụng thôi. Hôm nay anh em tụi mày đừng hòng chạy thoát.”
Nói xong, cô ta nhấc Tống Dĩnh Nhi lên cao.
Tống Dĩnh Nhi sợ hãi khóc càng to hơn.
Tống Hải Dương thấy vậy, mặt tái mét: “Dì muốn làm gì?”
“Muốn làm gì?” Lâm Giai Nhi cười điên cuồng đáp: “Mày nói xem, nếu em mày bị ngã chết thì mẹ mày có chết vì tức không nhỉ? Không được, tao phải thử mới được.”
Dứt lời, cô ta thả Tống Dĩnh Nhi rơi xuống đất.
“Không!” Đồng tử Tống Hải Dương co rút, cậu không quan tâm mông bị đau, đứng dậy ôm lấy chân Lâm Giai Nhi, muốn ngăn cản Lâm Giai Nhi lại.
Nhưng Lâm Giai Nhi lại đạp cậu ra lần nữa.
Cậu lại bị ngã xuống đất, mông càng đau hơn.
Sau khi đạp Tống Hải Dương đang cản đường ra, không còn ai ngăn cản, Lâm Giai Nhi thả Tống Dĩnh Nhi xuống đất.
“Dĩnh Nhi!” Tống Hải Dương tuyệt vọng hét lên.
Tống Dĩnh Nhi bị thả xuống đất, đầu đập vào cục đá cạnh bồn hoa, còn chưa kịp khóc đã bất tỉnh.
“AAA…!” Tống Hải Dương bật khóc bò qua chỗ Tống Dĩnh Nhi.
eyJpdiI6Ild0SklPNzRWMDRWSmlnTjBcL0p6SkxnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlI4M3JjNGFaQ0ZQaTc5Y0pDYmRsR25cLzUweCtvWW1ES2FSbk8rRitPMmdjT1A1VCtVVVVnRmxCV25jd3ByNFwvb1RSYjVrbWtRTWp3bElIdktxdFoybmVwSWp3MXlUbzJjMEdRSDFvdHJyWlN2azRvNlFsXC9ZMzl4cllWalVKKzRxdyt1MFJoTUMxaVYrcjRqNGQ3QVBjYytMYWY0bFE2dm1XS1NPZzZnM3dKeCtpNzJoa0Rmb3JvMXo4Sng2WXc5Mzh5UEJyclhnbDFqRSs1cFNwSlNyS3c9PSIsIm1hYyI6IjdjZmM5NmUyYmQyYTg0ZGUwMWM3MTI1ZDdkMGQ3NDBhYmM1MzBjOTk3YTI2NmE4N2JmZTRiMjQyZDMwMDRmMTAifQ==eyJpdiI6InQzaGlsQjh2M0FKWTZGajRMMWJtVkE9PSIsInZhbHVlIjoiQ012aHJHV0Y5MkkrWStQVWQ2NkdueXRSWk9NanV3aGQ4cFpEZlk1KzViSnREVkJvRXo5NkZZV2dsdmZvT3NHdmxoelE1a0RqWEZJRmNBVkh6UUFVRHhlTjdJRWw0dVRhUFJnc3pIUWdkN01XcllnUmFLWjY5dVBSYzRDblU5dVgxMHRFdGhlYnhaQjQ3U2dLOE9velwvbVlHaXRUVTI5dXRYSU1MMFRoMUJiRGJVRDBSSFhLWTZmbTBoNFZJclRvTWp1QWJUZWlkOU83WFwveFNaZ01VZWQyMDJPRldtbElMa0JaK3dxM3BRaHNRPSIsIm1hYyI6ImU3NGE2YTVjYmZjNDRiMzk3YTdjNmRjMmEzZTc4MjU1MTA3YTllZGFjMWMxMjVlMTU3MDNhM2JkZGM1Y2UwMDkifQ==eyJpdiI6InAwNUJSME9NZEJpSUc0MlFzXC9VU0hnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InZwbG9aeDNtZzJMWENsRWR5YlF4NWpNYUY4alN3bVVscG0rZURXWndQMDhMVkh5NklcL3JubzREYnFkVGZBcGFvViswSTlBMTJUQ1wvREJhUDhUYmRMU3kxQUJVNjh1anFrOU5NbEIwRSs1MGhrWU43cDl4cm0yMERWTDlpaysrcUxzQnczUnpZb1ZZK2VET2lTcWpUR1hUNGZhc3E4d1c3bHp0MXBXSmxBbmpTZmUxeEhMZVwvTTRJclpQajB1cVwvRkgzeVY5YjJPdW1xeFQyN1g1b0xvNEk5YU9BaDBHSWtOTk5wVE9PZjhraU5ZMmtWR1ZsaEFCeGZCVnZLQk1qWk9sNGcyVmdiVUZTMTVzSVN6cERKc1JsSkkrbGN0bGY4VnM1cXFuNWRnN29pT2lsayt2c25NMDNjc1UzVHBiaUsyK1JINFpkNmdyNHV4WWhiMlVuT2VVVkY1U1pYV0JkTGJGUlwvUmdqSHVNNFpzZVBJVHVscXpoWmswRmkyc1QrK1FQUXNaMFFJYUIwK0VLejBGNFphQmtFZ1ZETjI2TURVY05QamgrVUhkOVdjRGg1V0IyZU5jNDkyN1hJU2M3Y0NYdUFcL1lBcjdCdExpemlSRW93NFlWUlJDaEpFbWwxSjNLMlZLUmNhWHRxQUFYN093VmRRYkgzakRjK0NmSkx2QmY1SkNqXC81UUtObTVHZTRpb2RuTVR3RCs3WUh3aUlYYUxrdnNUTFlnKzBwd2pidk11YWpMUGlhSGd5eWRINDB5bG0iLCJtYWMiOiJkOTlkOWNmNTQ4OThmY2M0M2E4NDM5NjJjM2RkZTBkMTVkMjU2NWNiYmYzZjQ5YWJjMjZiNzA3NDY4MDg4NjJmIn0=eyJpdiI6IjNiaGFXVjM1K0h4WWlmUHBSOGhcL3F3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InNtY1ZmVlN3UkN5RUtnU3pETGtIR2NGUDJ2dHN4ZktsY0xZQVBaUzloVTJtUTZyVmdkVGdpeHUxeTNaRlMwM2hnd2U1NnNQdllxZ1BvSXRGTnRBcE1KT0NYdkI3TGpGSU1xNEpHUzNJYjhRb25XeDdpUGxJa3M1Z2ROV3pHMWZvTmxITDBtbWErQWhFOCtrd2RlWXVXREprY0Y0Rk1NZDVadytjeUYyWkRzb2tGZFFMSGcrNlVaWlkyb3V5SkV2VG9kYzhzYmNiRVhsVEJrUmt0cXNES1E9PSIsIm1hYyI6ImM0ZmVhNmRkOGY5YjVkNTc2OWViZmVjNmYwNmFlYTExNDUyNDlhYjI2Nzc2NDI1ODFkNDM3OGQwMGUzN2I2NGMifQ==eyJpdiI6IldkcnRybGhXc0ZuY0JPMExKUHh4aHc9PSIsInZhbHVlIjoicGRYMVhtUU5oSmhIXC91NCtDeXJsRTJQTE9RUm1cL3hwV09FRU9qZ0ROMzdcL3AwS0RXcmU1ODZjZzJ3VmZPWjN5QUV0NGEzNWZuTm9MR2IrSDR5eVdVcVExSFNtZ0dIVGh5RGt6cDdFSjA1V1g1SVRYRDJ0RURtQ3V5T3V3bXVTYmRzcnpMZklMbkxKZ2czU2JTaFVQMFJBdDE4U3FPTFk3dEh2Q0E1Uk1ZRTZyaHdDa3c3V2VvZ2JcL2ZoVUdLQ0NxQ2xmWk1wRlZVZ0VGREJsNFNUaVlFUGc9PSIsIm1hYyI6IjYzZTA0ZmUzODAyYWM3ZjU3OGU0MmI5MjE2MWU3MjUxMWRhZGM5NDdhYTgwNDE0ZWJjMTM2NWIyMGI3NjVlNzIifQ==eyJpdiI6IlBuTDVvZE9WQ2l4UFFWOGRvNXljS0E9PSIsInZhbHVlIjoibWp0c243QlFVc2IwS0RQS0FRYk9WekZ0aEhkZ3FrQWJYbll5YVNaM3ZiZXdKeVhnd21LSnJTZGYwQlh4WWE0TVdRUGNyc1dJT0tYeTRPOFV1VnlPZ29wMTA4MDcyWm9rcmFxSFBTYlJVelVqcGJSdjBxNVE2aFZqcEEySEptbWNpcW1JQ0U3WG9Bb0RIb3l6WlFiQkpLZXArbnBOREFhXC9tVkdCXC9ydVc4TDN1MkdzU1BKRWRBZFZycFhwT2FCNGNwMWZhc2N3WUk3UHZQWVZUWXJuRlV4KzhEeVlZMXg5bk81UUU5Y2xcL3IyTmtwVWd1UlVHZGprQTI2eE9RNTdiXC9uT3FmRUtWSWFERUt2SUk5YlZwMzNEbHpSZWFYZHNPMHFcL1AxSjhYVFNmSitPbFh3Q1JrbktqTVlQSlJJUkxcL0UiLCJtYWMiOiI3ZmI0M2NmMjY3YmZmYmU2YTYxZWJmYjBjM2Q5YjY5YzEwMTI4NDZlZGExNzAzYjM5MTU0MDNhMGFmOTI0NzdlIn0=eyJpdiI6Ik91ZHRuZENiS25idUNLblJnamtBS3c9PSIsInZhbHVlIjoicWpCNDZ1MTlJZE8rTXMwNDVGZ1dTTlRMaVhMR1QwSHI3NWZ3SUN3aTYrUzdNVnNMTnIzN1B2UW56bmRjQ2Ird1VYd2xFNTRZTVFxdTliWmJxTlp2TVpra2JIRE1XcEFuVVlNK1pwd2NtczhoemdrS3J6WjFBbDhWSFZ5NGppVWtZWGI0UXNkSzBmeE5Bb0pBZVlld2dybU8rZW1WTXRZTGluMUdxQUIrdlBCcUZ2SXFuM25RUVF6a1VrNE11OW00IiwibWFjIjoiMDU3MDRmODdmOTU4OWY1OWE5ZTY2NTVjNzI4M2E0ODc5ZTU5NWQ4NDQwOWNkNjE5Y2RiZWZkZjdkM2M3MDI4MCJ9eyJpdiI6InVoemVXc3dqQ2VuRlcyYWtQbzFpc2c9PSIsInZhbHVlIjoibW1tUVRCOW9FVVVKTWZrTHp6VExSbHJ4V2x1OHExMVZ0R2JyVkhnS29FU2ZRbWh1KzRcL3JESmNUa1NvTnRjZFJwcVdnS1pBaU5rSnFZc1BcL3JieDZcL1pBTE9mZUxZV3lxQWZYUlB1TEF4WjljYjFINWd5QmQ1WkNwSnJWWmc5Vm1NWmcxS2VXVFg1WTl2V25sZVE2U282ZnNqTUsrcEE0eGQ3NGJ4Q2IzbU0yNEdKRE44WjhaT0x5ZVR1WkhTeks2cEZxbTFub0V6YlR1SGZaQVVRWHZlaERnV0ZhTjFiNTFBRFlXZzY0Y1FVNFI0aVBBRG5XVlJrY0dlbWZUNDRJbDFoWElWQmtCMU05UFU1eE1BVUpoQnBkdVB2SFgxT2V3MzF0WEYwaFFSMGRkRmlxeE1uY01FYWFjXC90OHBsWGhBIiwibWFjIjoiY2VhNTIxY2Y2MTEzNmUxZDg0OTBiMTliZDNkNjc0NzhkNWU4NmMyYjRmZGVmN2E3OWNiNjg2OGY5YWRhZTdjMCJ9eyJpdiI6Ik1mNHhTcDA0dXhOQ0dvcWM2NitvUHc9PSIsInZhbHVlIjoiXC81UVBXRVNWUHgwcDE5S2V1bkNqSDFiRHU0Qm40RUZCWXlhVHNHaWN1Z0dSUWpiVXdBQlg2dm8yQXYxYzhWdUtqSDVrb08yZnVjdXg0MVl1UEk1TTArMDRlb0NQZ3pTSUdtb1wvbDl2UHFnNkM4akp0R0ZWRnBWeURVSmE4dHIwK1lDclhcL1NBTWQzRlFJVms1K1JUditMVHo0UXNrSTR3a0h3WkJybGVTNGU2T2UzWDJUQVRIV3dJN3BBME52UmN4bEd3KzY0UWV5MktUcVNKdXpWT2NZQT09IiwibWFjIjoiNzUxY2FlMjQ2ZTQwNTYyNGY3N2NhOTRhYTUyNmI1YTUzNWY0NzFiNmU0ZDdlYTNiMWIwYjNlZDcxYTFkNTk2NSJ9eyJpdiI6ImVma3pmN0pFNFNzZXNFUHNTa1N6SVE9PSIsInZhbHVlIjoiR05DQ1RYZEsxcUhORnJWVFg0RnA4N1NPUFo2aGhFYlZ0Q3ZrZjdnbWIxdGF4V2FMSjNcL2h5QzFGYmxkTGQzcWJLVEZzeUJob2NWODlhUlhLbFwvTDl1eFkrVGZWZ1JYQVwvTklPTzZJMW1ZdjBqT1l3TlM5SXJaTmJvdG0zMHhuT1Z1RkVxM1FZZTlLVlVzRjIyenBVejdsaGlHNFRHWEo2cHlXbjlUNm9mUEhQOVwvdUYrdlhMZ0MxYmpzTWRmNUNNaklvYm1QRXlOcmtyd21BaVMwd21pQWJyT3V6Z0lveEN3ck54SGF6eVwvRFNXZUd1bjFUVGhraEVsdjNZZWtqZkRSY0RtUTZ5UXZCSExNZ291SlE0SGxKVFdpd3NJanRVOVwvZDV1dGljczBIWms9IiwibWFjIjoiZWQxYjE0MDFhMWZmZTI5NjFiOWJjZTQ4ZjhlNzMzOTQwNTQ1NmM2MjcxZmMyYzdjMTIwY2VmZTBhOTUwZjU5MyJ9eyJpdiI6IkNLMXRGWENUZDNNaFArVDZObzNldUE9PSIsInZhbHVlIjoiSVdjQ3NMME1FbVJkRUttazZJeG0rV2lzcTlBNmlMTnptekRIdDl4TElCYThLQVVsc2NKaFdTd1lpd01OUklHcmZZczVoSEk2b3F6NW5odWFaMm1icnJVU3NtbFNcL0ZsTUxnSFh2anA4SWpHcmpYcWpUN3pVd05FbE0xXC9kbVJYd2szenNKbGRlWUordHo5MUlkMVBYQ1lERmdaV1d6U2tJV0ljOG9RXC8wOUhQRklJNk9pZ0U1a3hmUWFnellpcjdaeXo1K0lMaXY2Z2NraGdnVHZwKzNwNjhuUnY0Q2swZVlLUGJQMDRwZmtsWllvaGlOelIzVitzTXFySXNGenhZTyIsIm1hYyI6ImQyY2YyODM3ZjkxODA2MWEwN2U5MDVhNDUyYTQyZDQ3YWViNTU1ZWFlMmRjNjhlMGViMGExZGVjZTQwYmY3NDAifQ==eyJpdiI6IllnaWhWV2ZyQjQ0WkZGZ3BoQUs2N1E9PSIsInZhbHVlIjoiWmhjXC83YStzWVVDUmdQQmxxcG1UdDRIUEtwd0grNmtHRVFaZ01BSkUxaUVpM1R2MjdZZzl0YVliektqRVE0Z1ciLCJtYWMiOiJhOGM4YjU0NTNjYTE0MzZmODY0NmEwZjVhZDVkOTNjOTYzMjI5NDgxYzRhNGRlZGU1MTZjOGFmOTBiYjcxMWUyIn0=