Đỉnh cấp thần hào - Chương 435
Đọc truyện Đỉnh cấp thần hào Chương 435 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Truyện: Đỉnh Cấp Thần Hào – Chương 435 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Truyện: Đỉnh Cấp Thần Hào – Lâm Vân (full) – tác giả: Bắc Thần Bản Tôn mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 435
“Ha ha, được! Đây là tự cậu nói đấy nhé.” Tôn Thiện Nhân thấy Lâm Vân đồng ý, anh ta lập tức cười ha ha.
Tôn Thiện Nhân không sợ Lâm Vân đồng ý, trong lòng anh ta đã sớm tính toán rồi.
Nếu Lâm Vân thực sự có can đảm phồng má giả làm người mập, như vậy anh ta sẽ tiêu phí trắng trợn, đợi lúc Lâm Vân tính tiền, anh ta muốn nhìn xem Lâm Vân trả tiền kiểu gì.
Nếu Lâm Vân không trả tiền nổi, không phải là sẽ tự động lộ sao?
“Phục vụ, cho phòng VIP chúng tôi mười chai Louis XIII! Cộng thêm mười chai Lafite 95.” Tôn Thiện Nhân hào phóng nói.
Dù sao không phải là Tôn Thiện Nhân anh trả tiền, cho nên anh ta gọi hết đồ đắt ở trong quán.
“Mười chai Louis XIII, mười chai Lafite 95, mấy thứ này… Mấy thứ này bao nhiêu tiền thế?”
“Ít nhất là hơn bảy trăm triệu.”
“Cái gì? Hơn bảy trăm triệu sao? Ồ!”
Các bạn học ở trong phòng VIP đều lộ ra vẻ kinh ngạc, tiền rượu đắt như vậy, bình thường bọn họ nằm mơ cũng không dám nghĩ tới.
Hơn nữa những loại rượu nổi tiếng như vậy, bình thường trên cơ bản là bọn họ không uống nổi.
Lafite 95 thì không cần giới thiệu, Louis XIII này là loại rượu mạnh được ủ 50 năm trở lên, nên mới được xưng là Louis XIII.
Lớp trưởng Lý Minh Nguyệt cũng có chút lo lắng.
“Thưa anh, các anh chắc chắn là mười chai Louis XIII, cộng thêm mười chai Lafite 95 sao?” Nhân viên phục vụ hỏi.
“Đương nhiên là chắc chắn, nhanh đi thôi.” Tôn Thiện Nhân xua tay nói.
“Được, vậy tôi đi chuẩn bị.” Nhân viên phục vụ gật đầu, sau đó chuẩn bị rời đi.
“Đợi một lát đã.”
Đúng lúc này, Lâm Vân mở miệng gọi nhân viên phục vụ.
Tôn Thiện Nhân thấy thế, lúc này cười nói: “Sao thế? Có phải là cậu không mua nổi những thứ này, cho nên sợ rồi không? Nếu là sợ, bây giờ nhận sợ còn kịp đấy.”
“Sợ sao? Thật xin lỗi, tôi không biết chữ sợ viết như thế nào.” Lâm Vân nhìn chằm chằm Tôn Thiện Nhân cười mỉa.