Đỉnh cấp thần hào - Chương 218
Đọc truyện Đỉnh cấp thần hào Chương 218 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Truyện: Đỉnh Cấp Thần Hào – Chương 218 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Truyện: Đỉnh Cấp Thần Hào – Lâm Vân (full) – tác giả: Bắc Thần Bản Tôn mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 218
Món đồ thứ hai được mang ra đấu giả là một bình hoa cổ, Lâm Vân không hứng thủ, sau cùng, chiếc bình hoa cổ được bán đi với giá một tỷ tư.
Món đồ thứ ba là một vòng tay bằng phỉ thúy, giá khởi đầu là một tỷ không trăm năm mươi triệu “Một tỷ hai trăm hai mươi lăm triệu “Một tỷ tử!” “Một tỷ chín!”
Ngay khi đấu giá vừa mới bắt đầu, giá cả đã liên tiếp tăng vọt.
“Lưu Ba, thứ này là gì vậy?” Lâm Vân nhìn về phía
Lưu Ba.
Trước kia Lâm Vân chính là một thằng nhóc nghèo, mặc dù biết sơ qua về phỉ thúy, nhưng không phân biệt được.
“Chủ tịch Lâm, phỉ thúy này là loại tốt nhất, chất lượng cao cấp, nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có thể lên đến con số khoảng bốn tỷ” Lưu Ba nhìn về phía sân khấu.
Ngay sau đó, Lưu Ba lại nhìn về phía Lâm Vân, hiếu kỳ hỏi.
“Chủ tịch Lâm, anh có cảm thấy hứng thú với chiếc vòng tay phỉ thúy này không?” “Ừ, có chút hứng thú.
Lâm Vân mỉm cười gật đầu.
Lúc này, giá cả đã lên đến con số bốn tỷ không trăm hai mươi lăm triệu.
“Ông chủ Đình ra giá bồn tỷ không trăm hai mươi làm triệu, còn ai trả giá cao hơn không?” “Bốn tỷ không trăm hai mươi lăm triệu lần thứ nhất.” “Bốn tỷ không trăm hai mươi lăm triệu lần thứ hai l
Trên sân khấu, chủ trì đã cầm chiếc búa gỗ trong tay mình lên, bắt đầu đếm ngược.
“Tôi trả nằm tỷ không trăm hai mươi làm triệu
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Mọi người nhìn về phía phát ra giọng nói, đập vào mí mắt mọi người chính là Lâm Vân.
“Chậc chậc, chủ tịch mới của tập đoàn Tỉnh Xuyên ra tay hào phóng thật, một lần duy nhất mà tăng nhiều như thế.”
Mọi người thấy Lâm Vân trả giá năm tỷ không trăm hai mươi lăm triệu cũng không nhịn được cảm thán.
“Ông chủ Đình, tôi nhìn trúng chiếc vòng phỉ thúy này, ông không có ý kiến gì chứ?” Lâm Vân quay đầu nhìn về phía ông chủ Đình ngồi ở cách đó không xa.
Ông chủ Đình chính là người vừa mới đưa ra giả bốn tỷ không trăm hai mươi lăm triệu.
“Không.
Không.
Ông chủ Đình chỉ có thể cười gượng một tiếng.