Cưng chiều vợ nhỏ trời ban - Chương 993
Đọc truyện Cưng chiều vợ nhỏ trời ban Chương 993 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (full) – Chương 993 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (Truyện full) – Hạ Tịch Quán mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 993: Xa Cách Ba Năm, Hạ Tịch Quán Đã Trở Lại!
Thế nhưng Lục Tư Tước đưa ra giải thích hợp lý: “A Đình, bố đã nói rồi, con và Hạ Tịch Quán sẽ không có kết quả, bởi vì sớm muộn cũng có một ngày Hạ Tịch Quán sẽ rời khỏi con trở về quê hương mình. Con cũng thấy rồi đó, bây giờ con bị thương rất nặng, về sau e rằng đến cuối đời cũng sẽ không kết hôn sinh con nữa. Nhưng Lục gia chúng ta cần người thừa kế, cho nên bố đã để lại một tay trước đó, đông lạnh trứng Hạ Tịch Quán, sau đó lại sai người lấy gen của con, giao cho người mang thai hộ sinh ra đứa con trai này cho các con.”
“A Đình, con nhìn đứa con trai này đi, ánh mắt của nó giống hệt mẹ nó.”
Lúc đó anh đi tới, Tiêu Dịch Dịch được ông nội Lục Tư Tước ôm vào trong ngực, lần đầu tiên anh thấy Tiểu Dịch Dịch, Tiểu Dịch Dịch cũng đúng lúc mở mắt ra, đôi mắt của Tiểu Dịch Dịch thực sự cùng Hạ Tịch Quán giống nhau như đúc.
Đây là con trai của anh và Hạ Tịch Quán.
Ba năm trôi qua, mỗi khi Lục Hàn Đình nhìn Tiểu Dịch Dịch, cũng sẽ nhớ đến đứa con năm đó Hạ Tịch Quán sảy mắt, con của anh, nếu như còn ở đó, có phải cũng giống với Tiểu Dịch Dịch không? Có dung mạo của anh, có đôi mắt của Hạ Tịch Quán, là hợp thể hoàn mỹ nhất của bọn họ?
Tiểu Dịch Dịch bù đắp tất cả tiếc nuối của anh với đứa con kia.
Trong ba năm đằng đẳng này, có thể anh và Tiểu Dịch Dịch đều sống không như ý muốn, nhưng bọn họ sưởi ấm lẫn nhau, làm bạn lẫn nhau, hai bố con sống nương tựa lẫn nhau.
Lúc này một chuôi du dương vang lên, điện thoại tới.
Lục Hàn Đình ấn phím nhận: “Alo.”
Bên kia truyền đến giọng nói đặc biệt đè thấp của Sùng Văn: “Thiếu chủ, mới vừa nhận được tin tức, Diệp Linh ở sân bay đón… một người…”
Con ngươi sâu thẳm của Lục Hàn Đình kịch liệt co rụt: “Người nào?”
“Hạ Tịch Quán! Thiếu chủ, Hạ Tịch Quán đã trở về!”
Ba năm qua đi, Hạ Tịch Quán rốt cục đã trở về!
Một hòn đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, cuộc sống yên bìnhtrọn ba năm bị đánh vỡ, Sùng Văn cảm giác có chút lạnh, dường như một hồi to lớn mưa rền gió dữ đã tới rồi, lần này sẽ phá hủy tất cả.
Đêm nổi gió, cố nhân trở về.
“Thiếu chủ…” Sùng Văn ngừng thở, thận trọng mở miệng: “Anh có ôn không?”
“Tút tút” hai tiếng, Lục Hàn Đình đầu dây bên kia đã cúp điện thoại.
Trong đại sảnh sân bay.
: Diệp Linh đè thấp đầu mũ lưỡi trai xuống, lại đẩy chiếc mắt kính màu đen to đùng trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia lên, sợ bị người nhận ra.
Ba năm nay Diệp Linh rong ruổi vòng giải trí, ba năm diễn ba bộ phim truyền hình, là đề tài và lưu lượng đỉnh cao nhất, quay ba bộ phim liên tiếp cả ba bộ đều bạo nổ, sau đó lại dựa vào một bộ phim đạt được bốn giải đề cử, trong tay nắm giữ N đại ngôn của các thương hiệu cao cấp, 23 tuổi đã thăng lên hàng ngũ đại hoa.
Bây giờ Diệp Linh là đại minh tinh về diễn kỹ, thực lực, lưu lượng, quốc danh độ(*) không thể so sánh nổi với ba năm trước đây của cô.
(Diễn kỹ, quốc danh độ: diễn kỹ thường chỉ năng lực vận dụng kỹ thuật và thủ pháp của diễn viên sáng tạo ra hình tượng, hình ảnh; quốc danh độ là gương mặt được các hãng trong nước ưu ái.
Nếu như không phải vì đón Hạ Tịch Quán, cô sẽ không lộ diện ở đây.
Lúc này phía trước đột nhiên xuất hiện một thân ảnh tràn đầy tiên khí lại tuyệt lệ vô song, Hạ Tịch Quán đã trở về.
Hai mắt Diệp Linh sáng ngời, nhanh chóng chạy lên trước, cô kích động quơ hai tay, hoàn toàn quên chính mình có khả năng bị nhận ra: “Quán Quán! Quán Quán, tớ ở chỗ này!”
Hạ Tịch Quán đã trở về, trong nháy mắt, ba năm đã trôi qua, khuôn mặt nhỏ tiếu nghiên tuyệt lệ kia được thời gian mài dũa triệt để nở rộ hệt như một đóa hồng. Hàng chân mày tinh xảo, chiếc mũi nhỏ thanh tú như ống sáo ngọc, phía dưới là đôi môi kiều diễm ướt át, trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy khảm một đôi mắt trong vắt, trong đôi mắt ấy sóng sánh ánh nước sáng chói, như thể lập tức hớp mắt hồn người ta.
Ba năm trước lúc Hạ Tịch Quán rời đi chỉ mới 20 tuổi, hiện tại đã 23 tuổi, ngoại trừ dung nhan nghịch thiên bên ngoài, dáng người cô cũng đẫy đà hơn một chút, trước lồi sau cong. Trong khí chất thanh thuần không dính một hạt bụi lại lộ ra vài phần quyến rũ của phụ nữ, cô vừa ra sân đã hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của mọi người.
“Oa, đó là tiên nữ nhà ai thế, đẹp quá đi!”