Tổng tài lạnh lùng yêu phải em - Chương 928
Đọc truyện Tổng tài lạnh lùng yêu phải em Chương 928 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em – Lương Tiểu Ý – Tô Lương Mặc – Chương 928 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 928
Nhóc con này!… Trong mắt Tô Lương Mặc bừng lên nụ cười vừa trêu chọc.
vừa chiều chuộng… Còn biết tìm đường lui cho mình nữa. Rõ ràng cậu nhóc nói vậy là muốn đề phòng Tô Lương Mặc lại đào bẩy cho cậu nhảy nữa, sau đó dùng số tiền đó ép cậu nhóc “Phản bội” chiến tuyến của mami.
Chút toan tính nhỏ nhoi này của cậu nhóc sao có thể giấu giếm Tô Lương Mặc.
Người daddy vô lương nào đó dùng vẻ mặt “hiền lành” cùng bé con “Ngoéo.
tay hứa hẹn một trăm năm không được thay đối”. Sau đó thả nhóc con đáng yêu kia để cậu vui sướng chạy xuống dưới tầng, Còn tưởng bản thân đã lừa daddy cáo già kia của mình một vố, Hôm sau.
Lương Tiểu Ý đang ở trong nhà xem tỉ vị, trên điện thoại di động thình linh hiện lên dòng tin nhắn của Tô Lương Mặc.
“Vợ yêu có nhà không?”
“Cho bẩm” Lương Tiểu Ý đang say mê xem tỉ vi, cô lười nhẳn tin dài dòng, nên chỉ gửi lại cho anh một tin nhản trả lời thật ngắn gọn.
‘Sau đó một lát, điện thoại lại vang lên. Lần này đối phương gửi cho cô một bức hình Lương Tiểu Ý nhanh chóng mở ra, trong hình là một cái bản hai chén trà, người ngồi đối diện đương nhiên Lương Tiếu Ý có biết, đó là giáo viên chủ m của Đại Bảo Tiểu Bảo.
“Xin mời vợ yêu giám sát công việc, em đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ uống trà với giáo viên ạ” Cuối cùng còn gửi cho cô một meme hình khuôn mặt tươi cười Lương Tiếu Ý nhìn ảnh chụp, một lát sau cô mới hiếu ra… Từ lúc nào mà việc giáo viên mời phụ huynh đi “Uống trà” là kiểu uống trà như thế này vậy?
Cô nhìn lại ảnh chụp, từ trong ảnh có thể nhìn rõ được ba chữ viết trên hộp trà. Lương Tiếu Ý híp mắt nhìn, lại phóng to bức ảnh lên, lúc này cô có thế hoàn toàn xác nhận bản thân không nhìn lầm, trên hộp trà viết rất rõ ba chữ “Đại Hồng Bài Cô lập tức không thốt lên lời.
Người đàn ông này… Anh ấy đi tìm giáo viên đế uống trà thật đấy à?
Trong trường học, người đàn ông gửi ảnh chụp cho vợ mình xong mới nhìn lên giáo viên chủ nhiệm đang ngồi đối diện: “Xin hỏi phải xưng hô với cô ra sao?”
“Ngô, tôi họ Ngô. Tổng giám đốc Tô… ” Người phụ nữ ngồi căng thẳng nói -Thực ra giáo viên chủ nhiệm của Lương Chỉ Duy họ Ngụy, cô Ngụy Mẫn Mãn, thế nhưng cô Ngụy Mẫn Mẫn vì một số nguyên nhân mà vừa xin nghỉ ổm.
Trường học cũng không suy xét qua nhiều liền bổ nhiệm cô giáo Ngô này tạm thay cô Ngụy làm chủ nhiệm của lớp.
Cô Ngô này vừa đến trường này làm việc, tính tình rất tốt, lại cần cù công tác và thật thà, có trách nhiệm, do vậy trường học mới cố ý bổ nhiệm cô.
Nhưng không ngờ một kì nghỉ của Ngụy Mẫn Mẫn lại kéo dài suốt cả kỳ học, cô Ngô cũng tự thấy bản thân đã đứng vững chân tại ngôi trường này, lại thêm học sinh trong trường cũng không phải dạng con em nhà giàu có hay nhà quan to gì, bởi vậy cũng quen biết với một vài phụ huynh ở nhà nội trợ.
Tưởng bản thân đã trèo lên cành cao rồi… Đối với vụ việc của Lương Chỉ Duy, nếu cô giáo Ngô này thật sự xử lí mọi chuyện công bảng theo quy định, Tỏ Lương Mặc chắc chắn sẽ không mất công chạy đến đây hù dọa một giáo viên bé nhỏ như vậy làm gì.
Thế nhưng.
“Ö… Hóa ra là cô Ngô, đứa nhóc nhà tôi được cô ngụy chăm sóc tận tình, người làm bố như tôi vô cùng cảm kích” Nói xong, người đàn ông đứng dậy: “Nghe vợ tôi nói qua thì cô Ngô muốn mời vợ tôi đến để “uống trà”. Thiết nghĩ.
cô Ngô cũng là người yêu trà. Vậy hộp Đại Hồng bào này hãy để lại đây mời cô Ngô uống đi”
Một câu nói khiến người giáo viên này không ngừng kêu khổ, “Tống giám đốc Tô nói quá lời, tôi chỉ làm việc theo phép công thôi…
“Cô Ngô dạy bảo học trò, tôi làm phụ huynh đáng lẽ không nên xen vào.
Nhưng tôi lại nghe nói chuyện này không chỉ có một mình Lương Chỉ Duy nhà tôi tham dự vào, không biết vì sao cô Ngô lại chỉ xử lý Lương Chỉ Duy nhà chúng tôi vậy?”
Nói đến đây, giọng nói của Tô Lương Mặc đã trở nên lạnh như băng tuyết.