Tổng tài đại nhân siêu lợi hại - Chương 322
- Home
- Tổng tài đại nhân siêu lợi hại
- Chương 322 - Thích cô nên mới giữ cô lại
Đọc truyện Tổng tài đại nhân siêu lợi hại Chương 322 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Tài Đại Nhân Siêu Lợi Hại – Chương 322 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tổng Tài Đại Nhân Siêu Lợi Hại – Hạ Tinh Thần mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Trái tim Hạ Tinh Thần cũng vô cùng đau đớn, cô đứng bên cửa sổ, nhìn ra ngoài. Cô nặng nề thở ra một hơi, nhưng cảm giác đè nặng trong trái tim vẫn mãi không tan đi.
Đột nhiên cô cảm thấy, cô và Bạch Dạ Kình thật sự nên cảm thấy may mắn.
Hai người yêu nhau đã là hạnh phúc.
Hai người yêu nhau mà có thể ở bên nhau thì lại càng hạnh phúc hơn.
Cô lấy khăn tay trong túi xách ra, chậm rãi đi về phía Vị Ương, giúp cô ấy lau nước mắt. Vào lúc này, có một bác sĩ đi đến: “Cô Trì đúng không?”
“Vâng, là tôi.”
“Bác sĩ Phó bảo tôi sắp xếp mổ ngay cho cô luôn. Bây giờ cô có tiện không?”
Bàn tay đang đặt trên đầu gối của Trì Vị Ương siết chặt lại, nắm chặt lớp vải quần. Một lúc lâu sau, cô ấy mới gật đầu một cái: “Tiện, rất tiện.”
Hạ Tinh Thần tiến lên một bước, định nói gì đó, nhưng môi cô mấp máy, cổ họng như có cái gì ngăn lại, không thể nói nên lời.
Sau đó…
Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Trì Vị Ương đi từng bước vào phòng phẫu thuật.
Một người đã từng luôn lạc quan, yêu đời như cô ấy, vào lúc này lại trông vắng lặng và cô đơn làm sao, mỗi bước đi đều như đang bay trong không trung vậy.
Buổi chiều.
Hạ Tinh Thần cùng Trì Vị Ương trở về. Cô ấy nằm co rúc trên giường, kéo cao chăn, không nói lời nào, chỉ có hơi thở là càng lúc càng nặng nề.
Hạ Tinh Thần rót một tách trà nóng, đặt trên đầu giường, không làm phiền cô ấy mà đi ra ngoài.
Hạ Tinh Thần không yên tâm về Trì Vị Ương nên không đi đâu cả, chỉ ngồi trên ghế salon xem tivi. Ngồi được một lúc thì di động trong túi cô vang lên.
Cô lấy di động ra xem, là một dãy số lạ. Cô không suy nghĩ nhiều, đặt điện thoại vào bên tai.
“Xin chào, xin hỏi có phải cô Hạ Tinh Thần không?” Ở đầu dây bên kia là một giọng nam xa lạ.
“Đúng vậy.”
“Tôi gọi đến từ phân cục Bắc Thành. Bây giờ cô có thời gian không? Làm phiền cô tới đây một chút.”
“Là vì vụ án của Hạ Tinh Không sao?”
“Đúng vậy. Nhưng mà ngoại trừ Hạ Tinh Không thì còn liên quan đến việc mẹ kế của cô đánh bạc, lừa gạt tiền, cần người làm chứng. Mời cô nhanh chóng đến đây.”
Hạ Tinh Thần không thể từ chối, cất di động vào trong túi xách. Cô suy nghĩ một chút rồi cầm túi đi ra khỏi cửa.
Bên ngoài thời tiết cực kỳ lạnh. Dường như hôm nay còn lạnh hơn mấy hôm trước.
Trên đường, cây cối trông thật xơ xác và tiêu điều.
Khi đi đến nửa đường, Hạ Quốc Bằng gọi điện thoại tới. Hạ Tinh Thần đoán có lẽ là ông ta lại cầu xin cho hai mẹ con kia, nên cuộc gọi đầu tiên cô không nghe máy, có vài người nên được trừng phạt thích đáng.
Nhưng di động cứ vang lên hết lần này đến lần khác, nên cô đành đeo tai nghe bluetooth lên, bắt máy.
“Nãy giờ không nghe điện thoại của ba là vì tưởng rằng ba muốn cầu xin sao?” Điện thoại vừa được kết nối, giọng của Hạ Quốc Bằng đã vang lên.
Hạ Tinh Thần im lặng, không nói gì.
“Năm đó Lý Linh Nhất làm ra loại chuyện sai trái kia, đã đẩy con vào cảnh khốn cùng, bây giờ bà ta lại sử dụng trò cũ để lừa lão phu nhân Bạch, cuối cùng rơi vào kết cục như vậy cũng là đúng người đúng tội. Bà ta bị trừng phạt, ba cũng không còn gì để nói. Còn về Tinh Không…” Hạ Quốc Bằng thở dài: “Ba cũng không ngờ con bé lại làm ra chuyện ngu ngốc như vậy… nhưng cũng là do nó tự làm tự chịu, cho dù ba có không đành lòng thì cũng không thể xin con tha thứ cho nó.”
“Không phải là vấn đề con có tha thứ hay không. Cứ xem như con tha thứ cho cô ta thì chuyện này cũng sẽ không kết thúc như vậy đâu. Cô ta nên chịu trách nhiệm cho những chuyện mà cô ta đã làm.”
Hạ Quốc Bằng không nói gì nữa, chỉ thở dài một hơi thê lương. Bây giờ, kết cục cuối cùng của ông ta lại là một thân một mình, vợ con phải đối mặt với án tù, trong lòng ông ta không khỏi có chút nặng nề.
Hạ Tinh Thần có thể hiểu được, nhưng cô cũng không nói mấy lời an ủi, hai bên yên lặng mấy giây.
Cuối cùng, Hạ Quốc Bằng là người mở miệng trước: “Tinh Thần, hôm qua có người đến nhà lấy sổ hộ khẩu của con. Chẳng lẽ con… sắp kết hôn rồi à?”
“Vâng, ngày mai chuẩn bị đi đăng ký.”
“Với cậu ấy?” Cho dù Hạ Quốc Bằng không nói rõ “cậu ấy” là ai thì hai người họ cũng hiểu đó là Bạch Dạ Kình.
Cô “Vâng” một tiếng. Hạ Quốc Bằng gật đầu: “Ừ, thật tốt…”
Nói xong, hai ba con cũng không còn gì để nói nữa. Sau khi cúp điện thoại, Hạ Tinh Thần cũng thở dài trong lòng. Đèn xanh sáng lên, cô lấy lại tinh thần, lái xe đến phân cục Bắc Thành.
Vụ án của Lý Linh Nhất còn chờ thẩm vấn, nhưng chắc sẽ khó tránh khỏi phải ngồi tù tám năm.
Còn về Hạ Tinh Không, vốn dĩ là tội danh cố ý gây thương tích, nhưng biết làm sao khi cô ta ra tay ở bên ngoài phòng làm việc, cho nên mức độ phạm tội nghiêm trọng hơn một bậc. Hơn nữa, phòng làm việc còn cung cấp tư liệu hình ảnh cho sở cảnh sát. Nếu là bình thường, những tư liệu trong phòng làm việc sẽ không bao giờ được cung cấp. Vì vậy trong phút chốc, việc này đã khiến cho cả sở cảnh sát được lợi mà cảm thấy lo sợ. Đây rõ ràng là đưa ra bằng chứng xác thực để định tội Hạ Tinh Không rồi.
Hạ Tinh Thần vừa giải quyết xong chuyện, định ra về, không ngờ lại gặp một người khiến cô ngạc nhiên dừng bước.
“Lão phu nhân.”
Cô vội vàng chào hỏi. Hôm nay thật kỳ lạ, cô vừa gặp ông cụ Bạch, bây giờ lại gặp lão phu nhân. Chỉ có thể nói là cô rất có duyên với người của nhà họ Bạch.
Lão phu nhân mặc một bộ đồ thoải mái, tóc được búi lên, tay cầm túi xách. Sau lưng bà ấy là thím Lâm và tài xế như mọi ngày.
Nhìn thấy cô, lão phu nhân cũng ngạc nhiên: “Hôm nay con không đi làm à? Sao lại ở đây?”
“Hôm nay con có chút việc nên xin nghỉ. Đúng lúc sở cảnh sát gọi điện thoại muốn con tới để tìm hiểu về chuyện về Lý Linh Nhất và Hạ Tinh Không cho nên con mới tới đây. Còn bác…”
“Đương nhiên bác đến đây cũng là vì bà mẹ kế đó của con.” Nhắc tới Lý Linh Nhất, trong lòng lão phu nhân vẫn còn ngọn lửa giận. Cho dù đã lấy được tiền về nhưng cảm giác bị lừa thật chẳng hay ho gì.
“Con sắp về sao?” Lão phu nhân lại hỏi.
“Vâng ạ.”
Lão phu nhân tiến lại gần, kéo tay cô: “Không phải con đã xin nghỉ rồi sao? Đừng đi vội. Con ngồi ở ngoài chờ bác, bác sẽ ra nhanh thôi. Lát nữa chúng ta đi dạo phố.”
“Dạ?” Lão phu nhân nhiệt tình như vậy khiến Hạ Tinh Thần hơi sửng sốt.
eyJpdiI6IlpWNk9MQjlFcU82c2pyeU8zTmtSTEE9PSIsInZhbHVlIjoiNnZNNjlLS05TWHZzWlNiY0p4enFjMTBBNXgrZFBxbDZXVG9udDlzSFwva1dzMkxQbkxEcmtEdnFmNjhMOFg1SWwiLCJtYWMiOiIwOWNlN2UzMTk1NDU3ZTFjMDAxYTlmODk3N2JjMDcyNmU4NGU1MzAyZjVmNTc0Y2EwM2FmZTdlNjIxNGY0NmIyIn0=eyJpdiI6IlwvYkhkcFBBYjMwMGc5MGd4MTJ4ZllnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVYdDZWcm9ENXNVcXBsMUlaek5BdlhkSFRwRTJCNkxuSlwvM2NvVUtBWno1UWhSdlMwRnZqNHZ4VmxcLzdOQVA2OFU0Y2t3a2lNdWRpMnU0UzdKREJGeHBJa1BaOHRUUndCbml1QmNWWVlnTUVtMnRFS1h2bmRiQ0VcLzZYWDJqWEMrTjV2Z2JVeHJ5MVdrSGhRZjBvREk4ZWdMb290NFh5NE9ZbjlhakNVd2ZzMmR5cktERWFDV2Nla0VIYWNDNjNtRlJcL3BvVFNUN2dQbUZMMDlHNjBac3JaUjJ0eVJqdWdcL0tuYmdjUEtzazk1R0FPaGxjdWc2M29qNE5BUTN2ZzlHU1lmMEdMb05FSGpRSDF2YUo4SEk0YW5wS0hMXC9vXC9XODBSWlpzM01OWU9nRHROTFF2YmtJNVU5cW1Rb3dnUytqdWdcL1htQndUQmEzYkw2ZzJZWk1GSEZKTlQyVjVLK1wveEh2ZGNqSzVSN3kxa1B0bWhoTlRDNEw2UlZNT1pJUzZRTTJWV2w2MFpPeDN1NWNCUmZKUk8yd21Db2gyXC9oNUJcLzJLMGlLc1Zrb1I3Zz0iLCJtYWMiOiI2NmM4YmY2YWRiY2U3ZTcyMzY5ZWJjZmVkNGM2YmJkNTFjMDk1ZjZhYWNhOTA1ZDg2OWY0OTNmNmIzMWU4ZjdhIn0=eyJpdiI6Ik40Y1Azb3JzUFZvSElyOHNjTDJDWGc9PSIsInZhbHVlIjoiOWFGRCtGcHpHWTZMcTB3RjQxWTltRHlqV29kb1E2OEh3OU5zXC9qa1BGZDVVekxnN0NKMk1WakZQT0trdnYyZ04iLCJtYWMiOiIyZWE5MzIyOTE1NjQyMDMyMzU1Nzk0YTUyOTRjOGE1ZjE0ZGVlMTMyNzgwMTM0YWRhZWZmOTAwYjU4NzE4YmM1In0=eyJpdiI6ImtVSlREcCsyZmZ1ZWdzMlJRQ29hbkE9PSIsInZhbHVlIjoiQjZXNlpPQWFyZ2k0N2g1djRsWW1JdVJuM1BiV21UeFhIbk1rXC9UNm1WWGRQbjlLTVVhK0tiZkV4bGZyTDJDR1FPMjhzUHNVeWRMVlJrbThMR0dWRHBMRUZtNk5HazE4YlFJOWRXazU0ZiswSVZTaWJTb2hLaEpYWEJTYjhQS21QRUdsNjBJRVVvUDRkYU5CRkpYeXVkSm5sTGVITkYrdDZrWlwvU1R2ODh0QUdhNjhlWnhJa0c3Z1B6OGl4NnBaZWpJa3prWnUxWnlSNjRhOGhmT2NJUEVBa2lwaFlsdkt6WnU5Q0RoXC94NzJreitrT2xBcWV5TzRIYk1cL3NPUFlIaTVwdUp2cHpKYkk3ZXVVd09LM1pqcVV3PT0iLCJtYWMiOiIyMjI0MjMyM2E2YjFkM2Q0YTZkNjMxNGM3ZjNjOTMyNDgwMjE4MTU0MzUyZTFhOTZkMzE2ZjQ1YjExNTg1NTk2In0=eyJpdiI6IjFabjZCWnpCbWoxWEgxY2themdoc3c9PSIsInZhbHVlIjoiQUgwUG54bDBEYmFIb3pYWEJSdENUTFFRUWJ2RXpLQkFKTFhGdDZZc2hjWWVkd1JkQ0JpK1RQUGxTeWZtOSs0OCIsIm1hYyI6Ijg2YjFlYzRjOTc3ZTBhNDZlOWJiOTNjZjc5YjBjNGU5YzI1YzU0OTg0OTk0MGRkMjJhMjljMmEwNTMwOWE1MDEifQ==eyJpdiI6ImVcL1ozaFE1aWpWSCt3NDYwTDNcL3BmZz09IiwidmFsdWUiOiJBakNkZGpmM1JKT3ZNQldKZFV6aXB6OXVRSjZzZ0oyOGg2bG43TzBMdUVcLzR0SlFcL2VHODVkUjhOWkZ6SVpJZm1tSDlTM1wvMFREZk9OUGJrc01PMEVtZEEwaENaR1wvYnVPZStsb2M4R0l4QWJFcnY2VzBXQ2s5aTd0UThHcmprUzlxSHZjc08xamVBOGxrV0VOMVQ1XC9yXC9CT3VkU3NGMmJmeVhGSXZWcmhOYjc3WkR3a1RqSGxkS1I5eGRWcVkrS2lWU251VFhtaXZOVWxDMUJDZDNFXC91emFjYXk0WHEwYkhMVTJ6WlZwaWFRQWZzMFdSZHJjOFpLbU9TdDY2XC9qOXVqR04wcFwvajF4Y09ucTdtc1JRdUJBWXNVc1pydnhKWVlnZVFOODhhZThVR1o5clFkaWV5dmlqbWlOeDhuVW92YUlcL2hqWlR3UVVZUjluMTQrK1ppOUY0RzV6YnNpUndzbDJHc1U2Z2lCTTdrPSIsIm1hYyI6ImU5NGUyNjVkZTMyMGM3NjMxNzVlZDcxMzYzZTY4Y2EyOTNiNTliZjYzYTY4YjJiMTMzMWQxYjU3OTBmNDk2NjcifQ==eyJpdiI6InpIR0pKWmlEVlpVcW1XVW1EZkVHNEE9PSIsInZhbHVlIjoiM0psMXRXbk5NQ2JpYVNoMEhLcWptQVA3bmhcL1NhQTE0dXQrVEdya2FkdkthZW9XcGtOWUpNdGROQlwvV0VVWHB0IiwibWFjIjoiMDE1MWQzNTc2M2QyMzcwYTkwNGVhOTliM2NiYmFiZWVhMWUwYjU2ZWY0MTgzZWRjNzYyYTA3ZjIxM2U4ZWY5NSJ9eyJpdiI6Ik10bGxKMENGR3dITFFEc0J5TEc3XC9BPT0iLCJ2YWx1ZSI6InY1aWRmVWE1RlwvQnBuQ2J0QkFaWVFvSFBYWHE3U25PUUJWdk83c2toblB1UkZrSHRCZmo1ZVdLY1c5bnp0ckI1aEp4NU9MYTlyYTJTVnBQU28yR3NzMktHOWNQeUFjZVBBME5qUGJIajNpTkV0VnkzY3kyQ09EYzlINUhESVJ6WFFxUmVENWJ2R1pWNFJOa1pYWU5GbVVFVElUVW84OHRqUlhBdDdTSXV0TW5GZUgrc3phTzRqbjZ5VGJYRVZETmJrWjYwdGRLdlliTmt5YThjNUVZeFZMQlNhek1kXC9sSjRhbDZ1R3lQeWhXamZ0UVVueFdtZTR6bE1uZjh4eHhJbCIsIm1hYyI6ImEyYWE5NThhMzJkODUyZGRlYjg4ZjFmZjlhYThlMDRjMGY4MDUwYWM1ZDg5ODRhNzczNWQ5ZTUzZGVhZTM2MWMifQ==eyJpdiI6Ild1NytQa0ErNHNhSExmMkNQUTM5dGc9PSIsInZhbHVlIjoiMENhK2JEcm5WSW9sVkpqdXdsWFViYmJaZ0NwdFEzQ2dOV2VZREp5SlJSNWxZUEg0eG4xUXlPcFNCb0ViYUZaKyIsIm1hYyI6IjM1NDRiOGYxYzA1OGJiZTEzYTU2YWVlMzE4ZDg3ODFjZWU5ZTQwZGNhMDRmM2EwZDZkODA0M2VkY2Y3MjgyNDAifQ==eyJpdiI6IjNFSjE5Rmk5cnpONU9yR2kzYnB3eEE9PSIsInZhbHVlIjoiWmF2ZUJhaWo3a3h4dnpFYWpYN0ppdDhyYnEyOWV5cVB3TTFldENcL3JUNVl2T0g2MUc4N2wxTjJhOW9KNlY2c0pGNytUUDRudndyMHZVSHcwOEhjVzE3dHlcL3pLdjUzWkR4ZEc4c3R5VVhxbVJvaTNKWkRVNHhuNWRBdkY1V1EyZUdoVUNKYkFMOFFJdmdRbENSbUlyTVBjeUcyMFluVlZEcGoxVjFBRE80MjJUZVFqTjFTaXdVdVJkTytvdU15azZjdkVleEtHRG8zc3J0ekNidEFDck5XcVF3RUxKWW9jRWhCeXNtUkxpaGVkQ0EwcFRmZGZFekd0MWhkQ21ESDVGTU1GVkFaeEpoTVwvYk9cL2theWU2bkxRPT0iLCJtYWMiOiI2YmRlZGZiZDUzZDJhZWQ3YjA5ZmFkNjExM2IyOWQyNDgxMjc5ZWI2ZTZlNjJkNTgxZDRjNjhiNWM4MTc0MDE5In0=eyJpdiI6IjZzWWg4R2dTMnVYTStWYjdBTngrd1E9PSIsInZhbHVlIjoiR3dcL05cL3VUcVFjZ3p4c0ptSWtvNEUwTWIxWXY3VSt1b2RxeUZXWHpTU2ZlMmtCbHQxOHFReFkyRDZvczZncjhmIiwibWFjIjoiMWQxZjI2YWEyN2NhZTAxMjhjNzA5Mzk3ZTgwYzZkOWMxZWJiNDBjNmI0MWJhODEwMTUwMTkxZmNmMTc5YzRmMyJ9eyJpdiI6IjRIVXNJZGo0VVVyZE1ycXNUZVk1cWc9PSIsInZhbHVlIjoidEV1U3lzdzVjZWxGUWRpSnFSNHQwaFVEYk9wcmRRcWRvSFkrM2E3K0FYcnRFSXllYXl6KzdERlwvZlVJb0oxT2hPTWxveUFvZEY3cW94SHoyNU15WTVqUStPS3VoWDNDb0VySGFlUWVrSDNKTFVaZnVIcWhwXC9MMmM0b1BZRjhmMk5SVzNMXC9ueTFKcVBNQlYzbXpDOVcyUGZcL3RycEVQdzJpalNNbEFiQTRPZlZuN1N3bmNDS1VpdTA3RFBWaTBya1U1WW5SQ2dQS25CTDRBWjk3VTlkZGhGSGRcL0g2OEFkU3J1YitnZFVmVUFuNURHQVhwRWdoQWtOWUpcL2FLM3lxakdFN1ZyTEVEcXhnN2Flc2pxWTMxS2dWaWt6ZVwvcjdMeDQyeWc1NlJtSURvV1RiVWJ4Rkc1YzBOWEp0XC9IYmFZa3p2N3RVWk5sNG9xMHVcLzFcLzBHeUd4ZnJmeklveFZ5ZnQ0anQ5XC9kb0tpWFFQNjBYa05mT3FsRlhUSlg2TVRNbThrUUF1aEl6WmJrTW9WK0h0a2pyV3NGMzlxMkZDTjFDajdTanh4RVN0TlJrem52NytHYW5Tb3RCUWxsREQ1WGFyeGtpcmFBRUVCOFVvVnFcL0xLdzVLY1FCK2tVZHVGN1JYTHRpcGdWTkxpNlwvT2VvZWZEQU9TU1ZGaHp0eVRsSXZvIiwibWFjIjoiMzJiNDE0ZjVlZGU5NGQzOTFjYTk1NGQxMzZmYzhjZWU5YjI1ODBmM2VkZjM2NzJkYTUwYTc0ZjVjOWRmMDBiMiJ9