Tổng tài bá đạo thật trẻ con - Chương 201
Đọc truyện Tổng tài bá đạo thật trẻ con Chương 201 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng tài bá đạo thật trẻ con (Full) – Chương 201 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tổng tài bá đạo thật trẻ con (Full) – Tô Lạc Ly – Ôn Khanh Mộ (Truyện full mới nhất) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 201
“Trời ơi, tôi đã nói rồi, cậu trả lại cho cô ấy đi, tôi coi như chuyện này chưa từng xảy ra, cậu cũng đừng có nói với người khác”
Hiển nhiên Tô Kiêm Mặc hơi khó chịu.
Lâm Chi Hàng mang dáng vẻ hận sắt không thành thép.
“Tôi nói này Kiêm Mặc, rốt cuộc cậu thích dạng con gái như nào thế? Cậu xem bốn người trong phòng chúng ta, ba người chúng tôi đều đã có bạn gái nh còn lại mình cậu, hay là Cậu nói kiểu đ. thích đi, anh em chúng tôi tìm giúp cậu”
“Tôi cũng không định yêu đương, mấy cậu có bạn gái thì có bạn gái, liên quan gì tới tôi?”
“Lẽ nào cậu còn có thể vào chùa làm sư à, lên đại học mà cậu không yêu đương, cậu định lúc nào mới yêu chứ?” Lâm Chi Hàng nhìn Tô Kiêm Mặc như nhìn quái vật.
Thời buổi này lại còn có người không muốn yêu đương?
‘Tô Kiêm Mặc thật sự là quái thai! “Trời ơi, đừng làm phiền tôi xem tài liệu nữa, cậu mau đi đi!” Tô Kiêm Mặc thúc giục, hiển nhiên rất khó chịu.
“Được rồi được rồi, tôi nói xem cái đầu của cậu không chơi mấy trò chơi cỡ lớn, thiết bị cao cấp như này, cậu chỉ xem tài liệu vẽ tranh để làm gì, quả thật là lãng phí!”
Lâm Chỉ Hàng châm chọc vài câu, rồi cầm phong thư màu hồng đi ra khỏi cửa.
Tô Kiêm Mặc từ từ thở phào một hơi.
Từ khi ba người bạn cùng phòng bắt đầu yêu đương, chủ đề của bọn họ bắt đầu biến thành bạn gái cái gì cái gì đó.
Hôm nay cãi nhau với bạn gái, ngày mai làm lành với bạn gái, bạn gái thích cái gì, bạn gái mặc cái gì đẹp…
Mỗi ngày cậu đều nghe, sắp chai tai rồi.
Các cậu con trai tầm tuổi này, nào có ai không muốn yêu đương chứ?
Mỗi ngày Tô Kiêm mặc nghe những chủ đề này, trong lòng cũng hơi ngứa ngáy.
Nhưng trong lòng cậu hiểu rõ, nếu bản thân yêu đương với ai, đó nhất định là nỗi đau của người đó.
Cậu không muốn hại người ta.
Bên dưới ký túc xá nam.
Cô gái mặc một bộ hoodie liền màu hồng nhạt, đứng trong gió thu hoang vắng tĩnh mịch, lộ ra vẻ cực kỳ xinh đẹp động lòng người.
Đặc biệt là chiếc mũ trên áo hoodie của cô, còn có hai cái tai nhỏ đáng yêu, đội lên cực kỳ dễ thương.
Người ra vào ký túc xá nam, không ai không dùng ánh mắt tò mò nhìn cô.
Một trong bảy tiên nữ nha, vẻ bề ngoài này tuyệt đối không phải chỉ do trang điểm! Mục Nhất Hân không muốn để ý đến những người này, cô đi đi lại lại dưới ký túc.
Lâm Chi Hàng mặt mày khó xử đi xuống.
Mục Nhất Hân lập tức tiến tới: “Thế nào? Thế nào?”
Lâm Chi Hàng lắc đầu, đưa bức thư cho Mục Nhất Hân.
“Tô Kiêm Mặc là một tên đầu gỗ không hiểu chuyện! Cậu đừng buồn, người chỉ một lòng đâm đầu vào sự nghiệp.
thiết kế như cậu ấy, EQ khá thấp!”
“Cậu mới EQ thấp ý!” Mục Nhất Hân cầm lại bức thư, trực tiếp xé thành mảnh vụng, tiện tay vứt vào thùng rác.
“Này! Tôi trêu chọc ai rồi chứ?” Lâm Chi Hàng cảm thấy bản thân rất oan ức.
Mục Nhất Hân nhét tay vào trong túi, xoay người đi về phía ký túc xá nữ.
Đây đã là lần thứ ba cô nhờ người đưa thư tình cho Tô Kiêm Mặc rồi, kết quả vẫn là không nhận! Từ lúc vừa vào trường, Mục Nhất Hân đã thích Tô Kiêm Mặc.
Trong thời buổi mọi thứ đều vội vàng như này, có một chàng trai yên lặng ngồi trên thảm cỏ, đón ánh mặt trời, mặc cho lá rơi trên người mình.
Chính vào khoảnh khắc đó, Mục Nhất Hân liền thích chàng trai yên tĩnh này.
Đặc biệt là dáng vẻ lúc cậu cười, giống như bầu trời sau mưa, sạch sẽ, không chút tạp chất.
“Tô Kiêm Mặc, tôi không tin tôi không có được cậu!”
Mục Nhất Hân nhấc chân lên, đá cục đá dưới chân bay đi rất xa.
“Ôi trời ơi, là ai chọc cô cả nhà tôi không vui thế này?”
Một giọng nói quen thuộc truyền tới.
Mục Nhất Hân vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hoắc Tư Kiệt.
“Sao cậu cứ theo tôi suốt thế?” Mục Nhất Hân lườm Hoác Tư tiếp tục đi về phía trước.
Hoáắc Tư Kiệt lật đật chạy theo phía sau Mục Nhất Hân.
“Rõ ràng tôi vừa thấy cậu có được không? Sao lại thành đi theo cậu suốt chứ?”
Mục Nhất Hân không nói gì.
¡ nói về sau sẽ xin chữ ký của Tô Lạc Ly cho tôi, chờ lấy được rồi tôi tặng cậu!”
“Không cần nữa!” Mục Nhất Hân đắc ý nói.
“Sao lại không cần nữa? Tôi nói thật đấy, anh tôi thật sự có thể lấy được, trước giờ anh ấy chưa từng lừa tôi!”
“Vì tôi đã có rồi!”
Nói rồi, Mục Nhất Hân lấy một quyển sổ từ trong túi của mình ra.
“Đây là chữ ký anh tôi lấy cho tôi, bên trên còn có lời chúc phúc Tô Lạc Ly viết cho tôi nữa!”
Từ khi lấy được chữ ký của Tô Lạc Ly, Mục Nhất Hân luôn giấu quyển sổ trong túi, bất kỳ lúc nào, bất kỳ ở đâu đều có thể vênh váo một phen.
Hoäc Tư Kiệt hơi thất vọng, nếu cậu có thể lấy được chữ ký của Tô Lạc Ly thì thật tốt.
“Tôi thấy cậu vừa đi từ phía ký túc xá nam lại đây, cậu đến ký túc xá nam làm gì? Tìm tôi à?”
Mục Nhất Hân trợn mát khinh thường Hoác Tư Kiệt: ‘Ai tìm cậu chứ? Tôi đến đưa thư tình cho Tô Kiêm Mặc, kết quả lại bị từ chối rồi.”
“Cái gì?” Dường như Hoắc Tư Kiệt vừa bị đả kích cực kỳ lớn: “Thư tình?”
“Đúng thế, đây đã là lần thứ ba rồi, vẫn không nhận, tôi buồn chết mất!”
Mục Nhất Hân và Hoắc Tư Kiệt là bạn rất thân, khi học cấp ba, hai người đã học cùng trường, tình cảm cực kỳ tốt.
Vì thế, Mục Nhất Hân cũng cảm thấy không có gì không thể nói với Hoắc Tư Kiệt.
“Cậu, cậu, cậu thích Tô Kiêm Mặc à?”
“Đúng, sao thế? Không được à?”
“Sao lại thích Tô Kiêm Mặc chứ?”
“Vi sao tôi lại không thích Tô Kiêm Mặc? Tôi không thích Tô Kiêm Mặc, lẽ nào lại thích cậu chắc?”
Không đợi Hoắc Tư Kiệt nói gì, Mục Nhất Hân liền vẫy tay chào cậu.
“Tôi về ký túc xá đây, phải làm gì thì làm đi, nếu cậu rảnh rỗi thì nghĩ giúp tôi xem làm thế nào để theo đuổi được Tô Kiêm Mặc, tôi về ký túc còn phải nghiên cứu chuyện fans club toàn cầu của Tô Lạc Ly nữa!”
Bỗng nhiên, Mục Nhất Hân dừng chân lại.
“Cậu nói xem, có phải Tô Lạc Ly và Tô Kiêm Mặc có quan hệ gì không? Tên hai người giống nhau như thế?”
“Nào có quan hệ gì chứ? Trên đời này nhiều người tên giống nhau lắm, vẻ ngoài giống nhau cũng nhiều nữa! Không lẽ cậu vì tên của Tô Kiêm Mặc giống Tô Lạc Ly nên mới thích cậu ta?”
“Sao có thể chứ? Không nói chuyện với cậu nữa, đi đây!”
Nói xong, Mục Nhất Hân vừa ngâm nga hát, vừa đi vào ký túc xá nữ.
Hoác Tư Kiệt đứng im tại chỗ, cảm thấy trái tim mình trống rỗng.
Cái cô nhóc không có lương tâm này, hai người ở bên nhau đã nhiều năm, vốn cho rằng lên đại học thì có thể yêu nhau, kết quả cô nhóc này lại thích người khác! Tô Lạc Ly ở thành phố S hai ngày, cảnh phim bên này đã quay xong, vì địa điểm quay tiếp theo vẫn chưa quyết định xong, vì thế đoàn phim lại được nghỉ phép.
Lần này Nghiêm Kha không hề vội vàng, lần trước là vì kinh phí eo hẹp, nhất định phải tạm bợ, lần này kinh phí cực kỳ đầy đủ, Nghiêm Kha không muốn tạm bợ chút nào!