Tổng tài anh quá bá đạo rồi - Chương 1584
Đọc truyện Tổng tài anh quá bá đạo rồi Chương 1584 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi – Chương 1584 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 1584
Lý Như Kiều bước ra khỏi cửa, cuối cùng cũng không nhịn được mà bật khóc.
Hai người gác ở cổng sợ hãi.
“Cô gái à, cô đừng khóc ở đây, ai không biết còn tưởng rằng cô bị làm sao đấy.”
Lý Như Kiều càng khóc lớn hơn, cô ta dứt khoát ngồi xổm trên mặt đất và gào khóc.
Hai người gác cổng là hai người đàn ông cao to, chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
“Anh nói xem nên làm sao bây giờ? Hay là đi hỏi mợ chủ?”
“Vì sao lại hỏi mợ chủ? Cô gái này đã đi rồi, nếu không tốt coi chừng mợ chủ tưởng rằng chúng ta làm gì cô ấy, mau đuổi cô ấy đi!”
“Cô gái à, cô mau đi đi, nếu cô muốn khóc thì đến chỗ khác khóc đi, nếu cô cứ khóc lóc trước cổng nhà chúng tôi thì chúng tôi thật sự không biết nói sao cho rõ!”
“Đúng vậy, cô gái à, chúng tôi cũng chỉ kiếm miếng cơm thôi, cô thông cảm cho chúng tôi được không?”
Hai người gác cổng thay phiên nhau khuyên nhủ.
Nhưng dường như Lý Như Kiều không nghe thấy, cô ta không để ý gì cả mà chỉ gào khóc.
Đúng lúc này, có một chiếc xe dừng ở trước cổng.
Người đàn ông đi giày tây bước xuống từ ô tô.
Máy bay vừa hạ cánh là Quan Triều Viễn đã vội vàng chạy về nhà, nhưng vừa đến nơi đã thấy có một cô gái ở trước cửa nhà mình.
“Có chuyện gì vậy?”
Nước mắt của phụ nữ là điều mà bình thường Quan Triều Viễn cảm thấy phiền nhất. Bình thường nếu Tô Lam khóc thì anh rất đau lòng, nhưng khi thấy những cô gái khác khóc thì anh lại cực kỳ bực mình.
“Ông chủ, chúng tôi cũng chẳng biết là đã xảy ra chuyện gì với cô gái này nữa, vừa đi ra đã khóc òa lên rồi. Chẳng hiểu là cô ấy bị gì. Bảo cô ấy đi mà cô ấy cũng không chịu đi.”
Bảo vệ cảm thấy chẳng biết phải làm sao, gặp phải người như vậy họ cũng rất bất lực.
“Sao lại vừa ra ngoài, cô ta còn vào trong nhà nữa à?” Quan Triều Viễn nhướn mày, cẩn thận quan sát cô gái đang ngồi dưới đất, nhìn mãi vẫn không nhận ra cô gái này là ai.
“Cô gái này đến gặp anh Giản.”
“Anh Giản? Anh ta đến đây từ bao giờ vậy?”
Tại sao Tô Lam lại không thông báo gì với anh về chuyện này chứ?”
“Mới về mấy hôm trước rồi.”
Quan Triều Viễn đến trước mặt cô gái này, sau đó đá nhẹ vào giày của cô gái đó.
“Này, cô là ai thế?”
Lý Như Kiều ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mặt mình: “Liên quan gì đến anh chứ?”
Quan Triều Viễn dứt khoát ngồi xổm xuống: “Cô nói cho tôi biết xem anh ấy làm gì cô rồi? Biết đâu tôi lại có thể đòi lại công bằng cho cô?”
Quan Triều Viễn thật sự cảm thấy rất hứng thú với cô gái đến gặp Giản Ngọc, anh không thể tưởng tượng rằng Giản Ngọc lại có bạn nữ giới.
Lý Như Kiều quan sát Quan Triều Viễn từ trên xuống dưới: “Anh có thể giúp được tôi thật à?”
“Tất nhiên rồi? Cô là gì của Giản Ngọc?” Sự tò mò của Quan Triều Viễn lại trỗi dậy.