Tổng tài anh nhận nhầm người rồi - Chương 640
Đọc truyện Tổng tài anh nhận nhầm người rồi Chương 640 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi – Chương 640 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 640:
“Buổi tối thầy không được uống rượu, thầy không biết uống rượu.”
Hình Nhất Nặc đột nhiên quản anh.
Ôn Lương Diệu khẽ giật mình, ý cười trên mặt càng rõ.”Được, nghe lời em, không uống.”
Trong mắt Hình Nhất Nặc hiện ra ý cười: “Thầy biết không, rất nhiều bạn nữ trong nhóm em nói muốn xem hình của thầy, thầy nói em có nên gửi cho bọn họ xem không?”
Nét mặt của Ôn Lương Diệu nghiêm túc hơn mấy phần: “Các em đều là học sinh, ngoại trừ việc học, bớt làm những việc khác đi.”
“Em không gửi cho mấy cậu ấy, dù có chụp cũng không gửi!”
Ánh mắt Hình Nhất Nặc nhìn ra xa, cặp lông mi dài chớp chớp như cánh bướm, mang theo chút bướng bỉnh.
Ôn Lương Diệu nheo mắt nhìn góc nghiêng tinh xảo của cô, giọng anh không kìm được trầm xuống mấy phần: “Em chụp hình thầy rồi?”
Khuôn mặt nhỏ của Hình Nhất Nặc lập tức ửng đỏ, ấp úng nói: “Em… lúc em chụp anh trai em, không cẩn thận chụp thầy mấy tắm, cũng không phải cố ý chụp thây.
Ôn Lương Diệu bật cười: “Thầy để em chụp, em muốn chụp thế nào cũng được.”
Hình Nhất Nặc nghe xong, phấn khởi nói: “Vậy giờ em chụp cho thầy được không, bây giờ hoàng hôn đẹp lắm!”
“Vậy chúng ta chụp chung vài tắm.”
Ôn Lương Diệu đề nghị.
Hình Nhất Nặc vui tới mức lấy điện thoại ra, mở khoá, sau đó… hình nền điện thoại là khuôn mặt của Ôn Lương Diệu hiện ra.
Ôn Lương Diệu căn bản đang đứng bên cạnh cô ấy, chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấy. Sau đó, Hình Nhất Nặc vô cùng hoảng loạn và ngại ngùng, cô cắn môi, miễn cưỡng giải thích: “Em chỉ là…chỉ là cảm thấy tắm ảnh này trông thầy đẹp trai, nhìn hơi giống một minh tinh mà em thích, vì vậy em bèn… bèn lấy làm hình nền, không có ý gì khác.”
Ôn Lương Diệu giả vờ bình tĩnh, nhưng ban nãy khi thấy hình nền máy cô là anh, ngay lúc đó tim anh đập thình thịch.
“Em thích là được.”
Ôn Lương Diệu cười nói, sau đó, anh nheo mắt nói: “Trông thầy hơi giống minh tinh mà em thích sao?
Hình Nhất Nặc ban nãy đã bịa chuyện, đương nhiên bây giờ đã đâm lao thì phải theo lao thôi, cô căn môi, gật gật đầu: “Vâng, đúng vậy!”
Đáy mắt Ôn Lương Diệu lướt qua một tia thất vọng.
“Thầy chụp cho em hai tấm được không.”
Hình Nhất Nặc nài nỉ, cô không muốn tự chụp nữa, cảnh đẹp như vậy, anh chụp mới càng đẹp.
“Được!”
Ôn Lương Diệu gật đầu, cầm lấy điện thoại di động, bật camera… “Ừm! Nhớ chỉnh chế độ làm đẹp một chút nha!”, Hình Nhất Nặc cười dặn đi dặn lại.
Nhưng mà cho dù không chỉnh chế độ làm đẹp, cô ấy trong ống kính cũng rất xinh đẹp và dễ thương, Ôn Lương Diệu cười: “Không chỉnh cũng rất đẹp.”
“Vậy được rồi! Đừng chụp em lùn quá nhé.”
Hình Nhất Nặc nghĩ, đàn ông chụp ảnh chắc chắn sẽ là một mớ hỗn độn, cô cũng không hy vọng xa vời là Ôn Lương Diệu có thể chụp cô được đẹp.
Thế mà kỹ thuật chụp ảnh của Ôn Lương Diệu lại rất đỉnh. Lúc trước anh ấy từng thích du lịch và chụp ảnh. Vì vậy lúc này ngay cả một chiếc máy xay hoa quả ở trong tay anh ấy cũng có thể cho ra cảm giác như phim bom tấn, chẳng qua là bởi vì trong ống kính có một khuôn mặt đáng yêu của Hình Nhất Nặc, nên mới có thể chụp ra một tắm hình có hiệu quả, lại có thêm cả hơi thở của sự đáng yêu.
“Chụp xong chưa? Để em xem.”
Hình Nhất Nặc vội vàng đến xem bức ảnh, sau đó bèn thốt lên: “Đẹp quá, anh chụp như nào vậy?”
“Có một số chức năng có thể sử dụng được.”
Ôn Lương Diệu cười.
Hình Nhất Nặc lập tức kéo tay áo của anh một cách hưng phấn: “Dạy em, dạy em…”
Ôn Lương Diệu ngay lập tức dạy cô cách điều chỉnh màu. Sau khi dạy xong, Hình Nhất Nặc muốn thử, cô lùi về phía sau vài bước rồi chỉ vào Ôn Lương Diệu: “Em thử chụp cho anh vài tấm xem, anh đứng ngay ngắn lại đi!”