Tổng tài anh nhận nhầm người rồi - Chương 438
Đọc truyện Tổng tài anh nhận nhầm người rồi Chương 438 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi – Chương 438 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
“Em xác định là không có?”
“Đương nhiên em không có rồi!”
“Vậy chiếc đồng hồ này em tặng ai?”
‘Không nói với anh!”
Ôn Lương Diệu có hơi bực mình, không khỏi nghiêm mặt nói: “Học kỳ này anh sẽ là thầy giáo của em, đến lúc đó, anh sẽ để mắt tới em, nếu như em dám yêu sớm anh sẽ mời bố mẹ em đến phòng làm việc.”
“AI” Hình Nhất Nặc trợn mắt sững sờ.
“Tốt nhất là em hãy nhớ rõ, trước khi em chưa tốt nghiệp đại học tốt nhất không được yêu đương!”
Ôn Lương Diệu lại cảnh cáo một tiếng.
Hình Nhất Nặc có hơi tủi thân nhìn anh, cô lấy lại đồng hồ không phải vì muốn tốt cho anh sao! Sao anh lại nghiêm khắc với cô thế không biết.
Hình Nhất Nặc từ Ôn gia trở về nhà, đầu óc cô có hơi ngây ngắn. Ôn Lương Diệu hình như càng nghiêm khắc hơn trước.
Hơn nữa, anh còn bắt cô trước khi bắt đầu kỳ học phải chọn cho anh một món quà khác, khẩu khí ấy dường như: là mệnh lệnh.
Hình Nhất Nặc đương nhiên nghe lệnh rồi, cô quyết định ngày mai có thời gian sẽ đi chọn cho anh một món quà khác.
Cũng hiểu được sau này không thể tặng ai đồng hồ nữa.
Hai ngày nay Tô Hi khá là bận, bởi vì phim điện ảnh mới của cô sắp được ra rạp rồi.
Phim sẽ được chiếu vào tuần cuối cùng của kỳ nghỉ hè, cũng chính là 12 giờ đêm nay. Lần này là một bộ phim tình cảm đô thị thanh xuân đã được quay hơn một năm nhưng bây giờ mới được chiếu vì nhiều lí do. Có điều có thể được chiếu và trở thành nữ chính, Tô Hi vẫn rất mong đợi.
Tô Hi quyết định sẽ đến xem phim của mình, cô đặt vé lúc 0h05 đêm nay, còn đặt chỗ ngồi cho Annie và trợ lý của chị ấy.
Phim của mình, đương nhiên dùng tiền của mình đi ủng hộ rồi!
Lần này cô nhận điện thoại của nam chính Lý Nhuệ, hai người vui vẻ nói chuyện khi quay phim trong điện thoại, cả hai đều mong đợi thành tích phòng vé lần này.
Tô Hi cũng không ôm quá nhiều hy vọng, đây là bộ phim thanh xuân có kinh phí không quá cao, có thể có phản hồi không tệ cô cũng cảm thấy hạnh phúc lắm rồi.
Cô cũng muốn kéo Đường Tư Vũ đi cùng nhưng vì Đường Dĩ Hi vừa mới trở về nước, lại sắp bắt đầu nhập học nên thời gian Đường Tư Vũ bên cạnh con trai cô cũng không muốn làm phiền, thời gian này hẹn cậu ấy đi xem phim chắc chắn là không thể.
Nhưng mà, cô vẫn gọi cho Đường Tư Vũ một cuộc điện thoại, cuộc sống của Đường Tư Vũ hiện nay cũng yên ổn như cậu ấy trước kia, con trai chính là thế giới của cậu ấy, có điều không giống trước kia đó là bên cạnh cậu ấy có thêm một người đàn ông.
“Hi Hi, đợi con mình đi học, mình nhất định sẽ đến ủng hộ, đến lúc đó hẹn sau.”
Đường Tư Vũ an ủi cô.
“Ừ, đến lúc đó mình lại cùng cậu đi xem, tối nay mình đi xem lễ công chiều.”
“Đi đii Đừng quên gọi Ôn Lệ Thâm.”
Đường Tư Vũ cười nói.
Tô Hi đầu bên kia có chút ghét bỏ nói: “Mình mới không gọi anh ta! Hai người đàn ông bọn họ chắc chắn không thích xem đâu, đối tượng bộ phim lần này của mình là thanh niên trẻ.”
Đường Tư Vũ không thể không phì cười: “Nói vậy giống như Ôn Lệ Thâm già lắm ấy, anh ta hình như cũng sấp xỉ tuổi Hình Liệt Hàn mà!”
“Đúng vậy, anh ta không già, nhưng mà suy nghĩ của anh ta già dặn quát Bộ phim này của mình anh ta chắc chắn không xem vào mắt, bỏ đi, không gọi anh ta, mình định đi chơi một mình.” Tô Hi cũng tự mình biết rõ, cô sợ diễn xuất của mình không tốt bị anh nhìn thấy khiến cô càng lúng túng hơn.
“Được, các cậu đi chơi vui vẻ chút, nửa đêm rồi cũng phải cẩn thận một chút.”
Đường Tư Vũ dặn dò một tiếng.
Tô Hi đối với tối nay vô cùng mong đợi, cô cười nói: “Được, chờ Tiểu Hi đi học rồi chúng mình sẽ đi chơi.”
“Ừ, được!”
Đường Tư Vũ trả lời.
Cúp điện thoại, lúc này Đường Tư Vũ đang ở lầu hoa trên tầng ba của biệt thự, nhóc con đang luyện piano, đã lâu cậu bé không chạm vào đàn nên thỉnh thoảng đánh sai vài âm tiết, Đường Tư Vũ ở bên cạnh sửa lại cho cậu.
“Mami, khi nào chúng ta sẽ đến nhà ông ngoại chơi nhé! Con rất nhớ ông ngoại.”