Tổng tài anh nhận nhầm người rồi - Chương 1162
Đọc truyện Tổng tài anh nhận nhầm người rồi Chương 1162 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi – Chương 1162 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
“Thích ạ.” Cô bé lớn tiếng đáp.
Ánh mắt Trầm Duệ híp lại, ngắng lên nhìn Kỷ An Tâm, Kỷ An Tâm phát giác, nghiêng đầu cười.
Ánh mắt Trầm Duệ thu lại tia ưu tư, nói với cô: “Tối nay để anh Là KT: TH HẠNH Si hi Mh xung bếp cho! Em đi làm việc đi!
“Được, em còn báo cáo phải xem, làm phiền anh vậy.” Kỷ An Tâm mừng còn không kịp, bởi vì mới về nước, lại thêm con gái đi học, cô có chút lo không nỗi.
Có người hỗ trợ, cô cảm kích còn không hết.
“Chú Trầm, cháu nói cho chú nghe một bí mật, hôm nay có một chú đẹp trai lắm, đến nói chuyện với mẹ cháu.” Bí mật của cô nhóc, cứ thế lớn tiếng nói ra.
Động tác của Trầm Duệ cứng lại, buông thức ăn xuống, cúi người hỏi: “Chú nào? Anh ta bắt nạt mẹ cháu?”
Kỷ An Tâm lập tức ngăn con gái lại: “Hiểu Hiểu, ra kia chơi đi!”
Trầm Duệ thấy cô ngăn con lại, ánh mắt thoáng kia tia suy đoán, trên thế giới này, người duy nhất Kỷ An Tâm không muốn nghĩ đên, chỉ có một.
Ánh mắt Trầm Duệ đầy lo âu: “Không phải em gặp lại anh ta chứt”
Kỷ An Tâm biết có nhiều chuyện cô không giấu được anh, cô thở dài nói: “Ù, hôm qua anh ta đi đón cháu, gặp ở trường.”
Sắc mặt Tràm Duệ đầy khẩn trương: “Anh ta nói gì với em? Có hỏi chuyện Hiểu Hiểu không?”
“Điều bí mật này, có chết em cũng không nói với anh ta.” Ánh mắt cô xẹt qua một tia kiên định.
Ánh mắt Trầm Duệ cũng buông lỏng, thế giới này lớn như vậy, có thể trong biển người mênh mông gặp người mình không muốn gặp nhất, đây là loại nghiệt duyên gì?
“Anh ta đã trỏ thành phó tổng thống, cao cao tại thượng, quyền thế hơn người, anh ta còn gì mà không thỏa mãn.” Giọng Trầm Duệ lộ ra tia đùa cợt.
Kỷ An Tâm nhắm mắt, ưu tư: “Không đề cập tới anh ta nữa.”
Trầm Duệ cũng vội vàng thu lại, anh đánh giá biểu cảm của Kỷ An Tâm, nội tâm than thở, xem ra nhiều năm qua, dù cô hận người đàn ông này, trong đáy lòng cũng không quên đi anh ta.
Cho nên đây chính là lý do anh bảo vệ cô nhiều năm như vậy, vẫn không có được tâm côi Nhưng anh kiên nhẫn, lại có thời gian, anh sẽ chờ cô từ từ quên đi người đàn ông kia.
Kỷ An Tâm vào thư phòng, nhìn con gái trên sofa, thật ra con gái cô cũng rất giống Hoắc Kỳ Ngang.
Chỉ là không thấy quá rõ, nhưng vẫn không khiến cô có thể yên tâm, xem ra sau này, cô phải cố gắng để anh ta không nhìn thấy con gái.
Màn đêm bao phủ một ngày bận rộn của Kỷ An Tâm, sau đó cùng con gái đi ngủ, cô cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi rã rời, là một phụ nữ, cô một mình trải qua, cô thừa nhận có chao nhiêu là áp lực, cô chỉ có thể tự mình kiềm nén.
Phụ nữ nếu như mắt đi tình cảm, thì thứ còn sót lại cũng chỉ có ý chí chiến đấu, vì người nhà, vì con.
Kỷ An Tâm cúi người, nhẹ nhàng hôn trên gò má con gái một cái, nhìn khuôn mặt của đứa bé, mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của người đàn ông kia, trái tim của cô liền thắt lại.
Cô thở dài một tiếng, nhắm mắt lại, trong đầu nhớ lại chuyện năm năm trước, cô vừa mới bị ba của anh gọi vào trong quán cà phê, sau đó nhất quyết cự tuyệt, cô cho rằng anh ít nhất có thể cùng nhau bảo vệ tình yêu bắp bênh của họ.
Nhưng khi cô vào trong nhà của anh, lại thấy người trong miệng của ba anh, cô gái môn đăng hộ đối nhất với anh, lại ăn mặc bán khỏa thân nằm sát trong ngực anh.
Khoảnh khắc kia, tiếng lòng chết đi chói tai như vậy, cô thấy bản thân đang kìm chế con tim gần như sắp tan vỡ, vỡ thành từng mảnh vụn.
Cô xoay người, một khắc kia lòng như tro nguội.
Chặn đường khi anh lớn mười hai đó, sau khi bày tỏ với cô, cô liền kiên định cùng với anh, bốn năm đại học chia lìa, cô thương anh, lúc cô sinh nhật hai mươi tuổi, yêu đến mức không còn quan tâm đến thứ gì mà cùng anh nếm thử trái cắm.
Khi đó bọn họ vui vẻ như vậy, chỉ không gả, không cưới, giống như cả đời này cũng sẽ không xa nhau.
Cho đến lúc ba của anh biết được, ghét bỏ nhà cô thế đơn lực bạc, không có gì dựa vào, mà anh lại như mặt trời ban trưa của gia tộc chính trị, ba anh gửi gắm kỳ vọng rất lớn đối với anh, hy vọng trong tương lai anh bước lên đỉnh cao quyền lực, vì gia tộc mang đến vinh quang lớn lao.
Ba anh vô cùng thẳng thừng nói cho cô biết, ông ta tuyệt đối sẽ không cho con trai mình cưới cô, cô đã từng khẩn cầu, nhwung bị người trưởng bối này hung hăng cự tuyệt, cũng cảnh cáo cô rời xa anh, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.
Sau khi bị ba của anh ngăn cản, bọn họ gặp mặt đều trở nên rất khó khăn, lén chạy ra ngoài gặp nhau chính là niềm hạnh phúc lớn nhất.