Tổng giám đốc bạc tỷ không dễ chọc - Chương 1971
Đọc truyện Tổng giám đốc bạc tỷ không dễ chọc Chương 1971 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Chương 1971 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Vậy em ngồi nghỉ một lát đi, để anh gọi cơm, lát nữa sẽ có người mang đồ ăn tới”
“Được ạ”
Sau đó cô cứ nằm trong vòng tay của Hàn Thanh. Nghĩ tới Hàn Thanh, những hình ảnh kinh hãi lúc nấy như một tờ giấy bị ném vào máy hủy, tất cả dường như đều đã tan biến sạch sẽ.
Cô ấy cảm thấy mình càng ngày càng dựa dẫm vào Hàn Thanh và càng ngày càng làm phiền tới anh hơn.
Nghĩ một lúc, Tiểu Nhan vươn tay ra ôm chặt lấy vòng eo của anh.
Hàn Thanh ánh mắt di chuyển xuống, nhưng mặt không chút thay đổi, anh ấy thật sự cảm nhận được sự lo lắng cũng như hoảng sợ của cô gái nhỏ này, nhưng nguyên nhân cụ thể là gì, hiện tại anh cũng không thể nghĩ ra được, chỉ có thể đặt bàn tay to lớn của mình lên vai cô và nhẹ nhàng xoa nó để giúp cô ấy thấy nhẹ nhõm thoải mái hơn.
Sau khi gọi đồ ăn xong, cô gái nhỏ đó vẫn nằm im bất động.
Hai người không biết đã giữ nguyên tư thế đó trong bao lâu, chỉ biết rằng khi chuông điện thoại vang lên sau đó, Tiểu Nhan mới nghe rõ bên kia nói cơm nước đã được giao tới.
“Được rồi, tôi xuống ngay đây”
Hàn Thanh sau khi cúp điện thoại, cúi đầu xuống nhìn cô gái nhỏ trong vòng tay, nhẹ nhàng võ về sau đầu cô: “Anh đỡ em đứng dậy nhé?”
Tiểu Nhan lắc đầu: “Anh đi rồi, em sẽ ở đây một mình. Em sợ lắm”
Đó có thể là do những gì đã xảy ra vào ngày hôm nay, hoặc nó cũng có thể là do cơn ác mộng kia, khiến cô ấy cảm thấy sợ ở một mình như vậy.
“Em sợ điều gì vậy? Lẽ nào có kẻ trộm trong nhà sao?”
“Em chỉ là không muốn ở một mình thôi” Tiểu Nhan vừa nói vừa ôm chặt không buông eo anh, mặc dù cô biết rằng cô đang tự biến cô ấy trở nên bất thường. Nhưng hôm nay cô ấy thực sự rất sợ hãi. Có trời mới biết cô ấy phải giữ sự tỉnh táo đến như thế nào để có thể nói chuyện được với Hứa Yến Uyển lúc ở trong phòng vệ sinh!
Càng nghĩ về điều đó, cô càng cảm thấy sợ hãi.
“Vậy em còn có thể ăn được không?” Hàn Thanh nhẹ nhàng hỏi, không thể nghe ra dù chỉ là một chút khó chịu hay là sốt ruột nào cả.
Tiểu Nhan lắc đầu ngay khi nghe anh hỏi: “Dù sao thì em cũng không muốn ở một mình, anh không được phép đi đâu đấy”
Hai người tĩnh lặng một lúc, anh phát hiện cô ấy đang thở một hơi dài đầy bất lực yếu đuối, rồi anh khẽ đưa tay đang ở phía sau đầu xuống vòng eo của cô: “Vậy thì anh sẽ ôm chặt em hơn nhé”
Tiểu Nhan: “?”
Dù trong lòng có chút bối rối nhưng cô vẫn ôm chặt lấy anh, hiện tại anh là người duy nhất có thể cho cô ấy cảm giác an toàn, để anh ôm cô chặt hơn, cô đương nhiên rất nghe lời rồi.
“Giữ cho vững nhé, đừng để ngã xuống đấy”
Nói xong, Tiểu Nhan còn chưa kịp phản ứng gì, tay của Hàn Thanh đã thay đổi đỡ lấy dưới mông của cô, anh dồn sức đứng thẳng lên, Tiểu Nhan ôm chặt lấy eo anh.
Bởi vì Hàn Thanh đứng lên, cô cũng vô thức vòng hai chân qua eo anh.
Trong tích tắc, hành động dường như trở nên có chút khó xử. . Truyện Thám Hiểm
Tiểu Nhan vốn dĩ chỉ muốn tìm cảm giác an toàn vì không muốn ở một mình, nhưng bây giờ hành động kiểu này dù nhìn thế nào cũng cảm thấy thật kỳ quặc.
Mặt cô đỏ bừng, đang định nói gì đó thì Hàn Thanh đã ho nhẹ một tiếng: “Đi lấy bữa tối thôi nào, em ôm thêm một chút nữa nhé, bằng không thì sẽ ngã xuống rất đau đấy”
Nghe vậy, Tiểu Nhan không có ý định nói gì nữa. Trong lòng cô khẽ kêu một tiếng, cô kiên quyết ôm lấy eo anh, như muốn nói rằng “Em sẽ không ngã đâu.”
Hàn Thanh cúi đầu nhìn cô có vẻ đang bối rối, rồi khẽ mỉm cười cúi đầu xuống hôn lên mái tóc cô, sau đó bước ra ngoài.
Vốn ban đầu thấy vẫn ổn, nhưng tư thế ôm như vậy mà bước đi, Tiểu Nhan liền cảm thấy vô cùng khó xử, đặc biệt là lúc xuống cầu thang, cô ấy càng cảm thấy kỳ quặc hơn.
Thế nhưng, vừa nhìn thấy gương mặt tuấn tú không chút biến sắc của Hàn Thanh, có lẽ người cảm thấy kỳ quái cùng ngượng ngùng chỉ có một mình cô, vì thế cô đành phải cúi đầu, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
“Ding dong”