Tổng giám đốc bạc tỷ không dễ chọc - Chương 1114
Đọc truyện Tổng giám đốc bạc tỷ không dễ chọc Chương 1114 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Chương 1114 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc – Thẩm Cửu – Dạ Âu Thần (full) – Tác giả: Thời Vũ mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 1114:
Tiểu Nhan càng nói càng tức giận, bực mình nói: “Anh cái miệng quạ đen này, anh đang rủa tôi bị bệnh sao? Tuy rằng hôm qua anh mời tôi đi ăn, nhưng đừng nghĩ vì vậy mà anh có thể nói hươu nói vượn”
Tiêu Túc: “…”
Nhìn thấy phản ứng của Tiểu Nhan, trong tiềm thức Tiêu Túc cảm thấy có lẽ cô ấy đã bị sốt đến ngu người rồi, vì vậy cậu ta bước đôi chân dài đến gần cô ấy, sau đó đưa tay ra đặt trên vầng trán trắng nõn của cô ấy.
Tất cả động tác trước sau đều rất nhanh, gần như là hành văn liền mạch lưu loát.
Tiểu Nhan còn chưa kịp phản ứng, đã thấy tay của cậu ta nâng lên, nhất thời cô ấy cho rằng Tiêu Túc muốn đánh mình. Trong lòng còn đang suy nghĩ vì sao cậu ấy lại trở nên cáu kỉnh như vậy, mới nói vài câu mà cậu ta đã định đánh người? Nhưng mà cô ấy cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, hành động của cô ấy trở nên chậm chạp, đứng ngày người tại chỗ. Thậm chí ngay cả trốn cũng không trốn được.
Vì vậy, khi bàn tay to lạnh như băng của Tiêu Túc đặt lên trán, Tiểu Nhan ngẩn ra vài giây mới phản ứng kịp, ngẩng đầu hỏi cậu ta.
“Anh đang làm gì vậy?”
Tiểu Túc không có thu tay mà ngược lại cảm nhận một chút độ ấm của cô ấy.
Cậu ta mới từ bên ngoài trở về, bởi vì thức dậy sớm lại không ăn sáng, cho nên tay lúc này phát lạnh, Tiểu Nhan cảm thấy tay cậu ta có hơi lạnh, vì vậy cô ấy vô thức lui về phía sau hai bước rồi nói: “Anh chẳng lẽ là vì lạnh nên muốn xoa tay cọ chút độ ẩm hay sao? Tôi nói anh như vậy…
Nhưng mà cô ấy còn chưa nói xong, Tiêu Túc dường như không hài lòng với hành động lùi lại của cô ấy, lập tức đi thẳng đến dùng hai tay giữ lấy bả vai của Tiểu Nhan, cúi người áp trán cậu ta lên trán cô ấy.
Tiểu Nhan trừng lớn hai mắt, trong tay vẫn đang cầm nồi vo gạo, cứ như vậy sững sờ đứng tại chỗ.
Cô ấy kinh ngạc nhìn chăm chăm Tiêu Túc đang ở gần trong gang tấc, hơi thở của hai người rất gần nhau, thậm chí cô ấy có thể nhìn rất rõ ràng chút lông tơ trên mặt cậu ta.
Nếu không phải cô ấy và Tiêu Túc quen nhau chưa lâu thì cô ấy còn lầm tưởng là Tiêu Túc thích mình.
Nhưng khi cô ấy nói ra thì Tiêu Túc lại phủ nhận, hơn nữa có vẻ như cậu ta thực sự không thích cô ấy, trái tim của Tiểu Nhan cũng không đặt trên người cậu ta nên cho dù cậu ta có phủ nhận, cô ấy cũng không để ý.
Nhưng bây giờ cậu ta có ý gì? Đột nhiên lại hành động thân mật như vậy?
Lần đầu tiên Tiểu Nhan bị con trai chủ động tiếp cận như vậy, cảm thấy rất ngại ngùng và căng thẳng, lông mi và môi đều run lên, ngay cả nói cũng lắp ba lắp bắp.
“Anh anh anh…
anh đang làm gì vậy?”
Tiêu Túc cũng không có ý muốn làm gì cả, cậu ta cẩn thận cảm nhận nhiệt độ trên trán Tiểu Nhan, sau khi chắc chắn rằng nhiệt độ trên trán cô ấy không quá chênh lệch với cậu ta, cậu ta mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Chắc là không có việc gì, còn tưởng cô ấy bị sốt tới ngu người rồi chứ.
Lúc Tiêu Túc đang muốn lui lại thì nhận ra Tiểu Nhan đang lo lắng mở to hai mắt nhìn mình, Tiêu Túc sửng sốt, vừa rồi tâm trạng lo lắng nên mới làm như vậy trong vô thức.
Bây giờ phản ứng lại, cậu ta nhận ra biết hành động của mình không ổn như thế nào.
Khi Tiểu Nhan hỏi cậu ta định làm gì, Tiêu Túc đột nhiên cảm thấy tại mình nóng bừng, vội vàng lùi lại.
“Xin lỗi, tôi không cố ý Tiểu Nhan trừng mắt nhìn cậu ta hỏi: “Ý anh là gì?”
“Tối hôm qua cô bị sốt, tôi chỉ muốn kiểm tra xem nhiệt độ của cô như thế nào.
Kiểm tra nhiệt độ?
“Anh lừa ai vậy? Cần phải đến gần như vậy mới kiểm tra nhiệt độ được sao? Anh không phải là muốn nhân cơ hội lợi dụng tôi sao?”
Tiêu Túc lùi về phía sau, tâm trạng lo lắng của Tiểu Nhan mới tốt hơn một chút, vừa rồi cậu ta thực sự hù cô ấy sợ chết khiếp. Tiểu Nhan còn nghĩ là Tiêu Túc muốn…
Cô ấy không dám nghĩ xa hơn, còn nghĩ nữa cô ấy sẽ rất xấu hổ, “Không có!” Tiêu Túc đỏ mặt đứng tại chỗ phủ nhận: “Tôi không muốn lợi dụng cô, lúc đầu tôi chỉ dùng tay thử xem, chỉ là tại cô…
lui lại, tôi chỉ là…
“Đừng có phủ nhận, cho dù tôi có rút lui, anh vẫn có thể dùng tay, nếu không anh cứ hỏi tôi là được, anh chỉ là muốn nhân cơ hội lợi dụng tối thôi.”
Tiêu Túc bị cô nói đến đỏ mặt tía tai, cả khuôn mặt và lỗ tại cũng đỏ bừng.