Tôi không muốn tái sinh thế này - Chương 4
Đọc truyện Tôi không muốn tái sinh thế này Chương 4 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tôi Không Muốn Tái Sinh Thế Này – Chương 4 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tôi Không Muốn Tái Sinh Thế Này – Tác giả: Iane mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Thật trùng hợp khi tôi nghĩ ngay đến Kim Woo-jin.
Không có nhân vật nào trong tiểu thuyết như Kim Woo-jin, kĩ năng của anh ta hiện lên trong đầu tôi khi tôi cảm thấy có ai đó đang theo dõi tôi từ một điểm nào đó.
Sau khi tỉnh dậy trong cơ thể của Han Yi-gyeol. Lần duy nhất tôi thấy Kim Woo-jin là khi tôi đến gặp Cheon Sa-yeon. Gây gổ với Kim Woo-jin ở hành lang đã để lại cho tôi một vài ấn tượng theo nhiều nghĩa nên tôi nhớ rất rõ.
Trên hết, Kim Woo-jin là tay sai duy nhất nghe lệnh của Cheon Sa-yeon với kỹ năng giám sát. Anh ta xuất hiện vài lần trong cuốn tiểu thuyết, hầu hết thời gian là đi làm con chó canh gác để mắt đến nhân vật chính.
Kỹ năng ‘Che giấu sự hiện diện’ của Kim Woo-jin là một kỹ năng hữu dụng đến mức ngay cả với nhân vật chính hạng SS, người nhạy cảm hơn bất cứ ai cũng không thể hoàn toàn nhận ra.
Nếu tôi mà không biết trước kỹ năng của Kim Woo-jin thì tôi nghĩ người đi sau tôi chỉ là một người bình thường thôi.
‘Anh vẫn không hiểu à… Tôi nói là đừng có đi theo tôi nữa, đó không phải là một lời khuyên đâu mà là cảnh cáo đấy. Anh có thể thử đi theo tôi như một con chó thêm lần nữa, tôi sẽ không kết thúc nó chỉ bằng những lời đe dọa này thôi đâu.’
Nếu Kim Woo-jin không có bất kì thông tin nào về tôi thì việc đe dọa anh ta là vô ích, nhưng tên đó đã gửi đoạn video cảnh tôi giúp dập lửa đám cháy. Dù sao, lí do Cheon Sa-yeon để Kim Woo-jin theo dõi tôi là xem tôi sẽ hành động như nào trước sự thay đổi đột ngột này thôi, việc đó cũng chả làm sao hết.
Theo lệnh, tôi sẽ bắt cóc Cha Soo-yeon và nhân vật chính sẽ đến cứu cô ấy. Nếu kế hoạch không suôn sẻ, chắc chắn Cheon Sa-yeon sẽ lần nữa cạch mặt tôi cho xem.
‘Nó có nên như vậy không, thế thì cũng chẳng sao.’
Sẽ chỉ thật phiền phức nếu Cheon Sa-yeon vô cớ trở nên hứng thú với tôi. Tôi quyết định sẽ tránh thật xa hắn ta ra, nên tôi cần kiếm một lối thoát từ bây giờ khi Cheon Sa-yeon vẫn còn đang để ý đến tôi… chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy rờn hết cả người rồi.
Tôi ra khỏi tòa nhà nơi có Kim Woo-jin và bắt một chiếc taxi. Tôi tôi báo điểm đến là cổng khu G7, người tài xế tươi cười hỏi.
“Ồ, cậu cũng là một năng lực giả sao? Nếu không, chẳng phải chỗ G7 đó có Xích Hỏa gì đó rồi à?”
“Vâng, ‘Nữ hoàng của xích hỏa’- Cha Soo-yeon, tôi cùng Hội với cô ấy”
Tôi nói dối không chớp mắt.
“Woww~ Vậy năng lực của cậu là gì, chàng trai?” . ngôn tình hài
“Chà, không có gì đáng nổi bật, trong Hội tôi chỉ làm các thủ tục các giấy tờ thôi”
Khi tôi trả lời với một nụ cười ngại ngùng, người tài xế chỉ nói.
“Vậy à?”
Rồi mỉm cười với tôi.
– ———————————–
Bốn mươi phút sau, taxi dừng lại. Ra khỏi xe, tôi thở dài khi nhìn thấy đám đông, bọn họ đông hơn tôi những gì tôi thấy trên bản tin. Làm thế nào để đưa Cha Soo-yeon ra khỏi đó đây?
Người được gọi là ‘Nữ hoàng của xích hỏa’- Cha Soo-yeon là một hạng A thuộc Hội Jayna. Cha Soo-yeon người có thể điều khiển lửa như Han Yi-gyeol điều khiển gió. Là một trong những nhân tài tiêu biểu của Hàn Quốc, thu hút nhiều ánh nhìn với sức mạnh to lớn và vẻ ngoài xinh đẹp của cô.
Tôi nhìn cách cổng phát ra ánh xanh qua đám đông. Cánh cổng hình bầu dục lấp lánh với hai màu xanh đen hòa quyện vào nhau giống như một dải ngân hà. Ngoài ra ở đó cũng có rất nhiều quái vật hung dữ có thể giết chết một người bình thường ngay tức khắc.
Theo mô tả trong tiểu thuyết, cánh cổng xuất hiện cách đây 20 năm. Những cánh cổng đột nhiên xuất hiện từ khắp nơi trên thế giới kéo theo những con quái vật đã khiến thế giới ngay lập tức rơi vào cảnh hỗn loạn.
Sáu tháng sau khi cánh cổng xuất hiện, những người bình thường lần lượt thức tỉnh. Họ trở thành những năng lực giả cùng lập lên một tổ đội với nhau và đi qua cổng để chinh phục những con quái vật bằng cách giết chúng. Nó được gọi là ‘phá cổng’.
Cánh cổng cách hai tháng phải phá một lần để ngăn không cho quái vật tràn ra ngoài và những năng lực giả thành lập ra những Công hội để quản lý các cánh cổng.
Nhiều người tỏ ra thích thú trước những năng lực giả người đã cứu thế giới khỏi lũ quái vật hung ác. Đây chính là thời đại mà bạn có thể giành lấy sự giàu sang và danh vọng ngay lập tức khi bạn thành năng lực giả.
‘Nhưng Han Yi-gyeol….”
Cho dù tôi nghĩ về nó thế nào đi nữa, tôi vẫn không thể hiểu tại sao cậu ta lại để người như Cheon Sa-yeon kiểm soát cuộc sống của mình như vậy. Nếu là tôi, tôi sẽ để năng lực này sớm được công nhận, tôi có thể kiếm được bội tiền và sống vô lo vô nghĩ. Nếu không thì, ngay cả tôi có mà không bắt được một con quái vật nào thì năng lực của Han Yi-gyeol vẫn rất hữu dụng, vì thế dù tôi có đi đến đâu cũng không bao giờ lo bị chết đói.
“Ôi trời!”
“Nữ hoàng của xích hỏa!”
“Cha Soo-yeon- ssi! Làm ơn hãy dành chút thời gian để phỏng vấn!”
Khi tôi nhìn lên bầu trời quang đãng và than trách về cuộc đời của Han Yi-gyeol, xung quanh dần trở nên ồn ào. Có vẻ như Cha Soo-yeon đã ra khỏi cổng rồi, tôi bị đám đông chèn lên từ phía sau và nhanh chóng đến gần được Cha Soo-yeon.
“Cảm ơn vì đã chờ đợi, cổng khu vực G7 đã được dọn sạch. Tất cả thành viên trong đội đi cùng tôi đều an toàn và không có vấn đề nào xảy ra trong cổng.”
Giọng của Cha Soo-yeon được nghe thấy khi cô đang trả lời phỏng vấn. Cha Soo-yeon khéo léo dẫn dắt cuộc phỏng vấn mà không hề ngạc nhiên trước ánh nhìn từ đám đông. Tôi lắng nghe cuộc phỏng vấn khi đang đứng giữa đám đông, nhưng khi tôi vừa tiến thêm được một bước đã bị đẩy lại xuống dưới. Khác với việc bắt cóc Cha Soo-yeon trong đám đông, hiện giờ tôi còn không thể giao tiếp được với cổ.
Nghĩ về cách để đưa Cha Soo-yeon ra ngoài, người đang được mọi người vây quanh. Ngay cả một cọng tóc của cô tôi cũng không thể nhìn thấy. Tôi nghĩ đến việc sử dụng kỹ năng của mình nhưng nhanh chóng thay đổi ý định.
‘Rốc cuộc, trong hoàn cảnh này đây là cách duy nhất.’
Cố tình chờ đợi một lúc, tôi chạy thẳng đến chỗ Cha Soo-yeon đang ra khỏi đám đông sau khi kết thúc cuộc phỏng vấn.
“Tiền bối Cha Soo-yeon!”
Cha Soo-yeon chuẩn bị bước vào chiếc ô tô đang đậu bên đường quay lại trước tiếng hét của tôi. Tôi bước đến chỗ cô ấy với một nụ cười ngây thơ nhất mà tôi có.
“Cậu là ai?”
“Buổi sáng tốt lành! Thật vinh dự được gặp cô! Tôi là thành viên mới của Hội Roheon.”
Hội Roheon là hội mà nhân vật chính đang trực thuộc. Thấy tôi nói vậy, Cha Soo-yeon cư nhiên sẽ nghĩ ngay đến nhân vật chính, vì thế cô ấy đáp lại tôi với vẻ mặt thân thiện.
“Cậu là thành viên mới của Hội Rohean? Cậu cũng là một năng lực giả?”
“Vâng. Nhưng tôi không giỏi bằng tiền bối Cha Soo-yeon. Tên tôi là Han Yi-gyeol.”
Cha Soo-yeon vui vẻ nắm lấy bàn tay tôi đưa ra một cách ngượng ngùng và cẩn thận.
“Rất vui được gặp cậu.”
“Tôi cũng vậy. Tôi thực sự rất thích cô, tiền bối. Tôi là fan của cô đấy. À! có ổn không nếu tôi gọi cô là ‘tiền bối’?”
“Được chứ. Cậu thuộc Hội Roheon? Lần này Hội Roheon đã cử một năng lực giả đến sao…?”
“Đây là do tôi chỉ đi ngang qua thôi.”
“À.”
May mắn thay tôi đã kịp thời phản ứng lại được, Cha Soo-yeon gật đầu mà không nghi ngờ gì thêm. Trái ngược với hình tượng nghiêm khắc của mình, cô ấy đơn thuần hơn rất nhiều. Sự hiện diện bây giờ của tôi đúng thật là quá xuất sắc mà.
“Nhưng cậu đến đây để làm gì?”
“Nếu không còn gì khác.”
Tôi cố tình thở phào và hạ giọng xuống.
“Thật ra, tôi đến đây để chuyển một thông điệp quang trọng cho tiền bối.”
“Đó là gì?”
“Cô có kết hoạch nào tiếp theo không?”
Tôi hỏi thầm, Cha Soo-yeon có hơi bối rối nhưng vẫn thành thật trả lời.
“Không, tôi nghĩ là không.”
“Tốt thật.”
Khi tôi đang cảm thấy thật nhẹ nhõm, một sự tò mò mãnh liệt lóe lên trong mắt của Cha Soo-yeon. Vì lí do gì mà tôi lại lãng phí thời gian thế này? Cảm thấy đủ rồi, tôi cười nhẹ và quay lại chủ đề chính.
” ‘Anh ấy’ nói rằng anh đã đặt trước một nhà hàng cao cấp và anh giao cho tôi nhiệm vụ cao cả là đưa Cha Soo-yeon đến đó.”
“Anh ấy…”
“Vâng. Là tiền bối Ha Tae-heon.”
Khi Cha Soo-yeon nghe thấy tên anh ta, mắt cô mở to và má cô đỏ lên ngay lập tức. Cô ấy bối rối nhìn tôi, nhưng cô cũng không thể che giấu được vẻ mong đợi của mình. Cô ấy hẳn là rất thích anh ta. Lương tâm của tôi nhói nhói lên rồi đây.
“Tôi, thật sao? Taeheon- ssi?”
“Là thật.”
“Nhưng tại sao anh ấy không nhắn tin hay gọi điện….”
Tôi cười toe toét.
“Hiện giờ anh ấy đang tham gia một buổi họp. Nó bất ngờ xảy ra và trùng với thời gian dọn cổng của tiền bối Cha Soo-yeon, vậy nên anh ấy đã cử tôi đi nhanh nhất có thể. Anh ấy nói sẽ đến nhà hàng ngay khi kết thúc buổi họp.”
“Tôi hiểu rồi.”
Má của Cha Soo-yeon càng đỏ hơn khi cô ấy gật đầu. Đó là một ánh nhìn cho thấy cô thật sự rất thích anh ta. Cô ấy yêu anh rất nhiều. Lương tâm của tôi ơi, thứ tôi đã đánh mất từ lâu giờ đang đập loạn bên trong tôi này. Nếu hoàn cảnh cho phép, tôi sẽ thú nhận tất cả chỉ là nói dối và té ngay khỏi đó.
Ha Tae-heon. Anh ta là nhân vật chính duy nhất trong tiểu thuyết ‘Abyss’.
eyJpdiI6IlI1UlRcL2d2WUxvMnpMbXJjaGtrQmhRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlYrdUVmaURsVW91NXJJdDRYRDRVUE9Zd0ZrZ210a2U5ZnZiXC9xVDRlNFlWMGhIR08zWThIUUJqa05ETW85WHZRIiwibWFjIjoiOGY4YTVmNDZiNmEyMDBlZWFlNGNhM2M4Y2M3ZTM3MDcyYzFjOTU3YzkxMjM3MDNjOTEyNzJkMWNlZGNiOTA2ZCJ9eyJpdiI6Im1tQ2tYSW9QdGt3UEEwNlhRUlZITFE9PSIsInZhbHVlIjoiM1p5K1lXc2JlQnZvdU1sMW1kcE5rWHFkODFFVVoyN256NmN5dVlNT1kxdnJUZkQ5QUFRMGJCTzZCdE9DVUc1QklUUzVvK1lpR3lyN0hnYU9tUkFVZVJ5XC9NSVZhOGQ0VjBIQkhmblY3TTFrdzZLWWNSRExmcFdIazFPWEhRa2dCVWRJaTdhTHhtN0ZZck1cLzhvZzFMUXdYbHJYOG1GeE8rXC9DSjZiS2NcL05uXC9oUlZEZ1lVZFhwUk9TeExVQ1FFbWhsUUtYdlwvXC96YzVKQ296WFNRT25DY3pzUVk0V2tpTVA2cEM1Ukh6ZE55cjdoTXdwQWpGS3NVZHJ6cTRBY1NvWk9hVU5BOXlwMTM0Kzd5bnBjdHpZc041VHByc3M1dko0NmliMEdZOHJNdmhoVklJQ2dvSmZVUnVkVnJNOHJneWlpWE5FeW5GcnVhOE5FV3FtbUJaMFlGNXNMQ2QraEpJM3ZkbDQ4b0ErV21pN090T3IzSFJRbThlTkE4T0JFcXNReGF4Vm9VSUMwQTA4QW5SWUtyNGRjbmdRK21KU1l4Nmhwbmd3Mlc0dThyUXVkVXJ0eDhqNnVnOElpc2VPb0YwcjlwVmNKUVdYOHNIMTF4Q2J1dGJZVFM4ZFVQbkxwUUZBckV6NU9Tamswd1czMFEybjB4WXN0QmdaWVZIbGltQ2t5ZnR6ZUxublAzb3QzY3lzajRBODcrQXRQVkxaXC9wSW9ZY3NEWllTaTNvVkVcL1U2K0w3cGswMWtqbEtcL0MyQVZUTjFGR2VqcVh2ZWVSdWF5WTIrRmlTVVZ6VmZwYlM2QlBEaG1BZnpzVytPUENHNDlCellLQ3NxVjJZWEh6ZTNrRkRrMU9DQTBoSVJjZWkyeGJvUnV0VE9tUXZiVTZQZG5hMUhWXC8yQ3VENHRiWmFsdEhEYlc2bzdwcmVtN1dKSktFXC9OT3VsMlY2NWFFTENhQmFkUjJJQjRnPT0iLCJtYWMiOiIwNmEwYTMzMzRhNDQwZDk1MmM5YjkyN2Y2NDRjZTYxNDg1NDVjYTQwMDEyMjI3OGU3NTBmYTIwZmI5YzJhNzQxIn0=eyJpdiI6IkVNdHdrU3Rqa29YUkRHR2hTaENuZmc9PSIsInZhbHVlIjoicWtLZEt4MytQYjFkeEVxTGc4K25EWkdtWGRnUFNWYXpqWCs3U0xsSW5zbWZoZjJaamtCK05vSG9yOHo2NE5VciIsIm1hYyI6IjM4ZTU0OTBhYTk3ZDA2Mjk2OWU1MTIyNjk4ZmIzYmRkN2Q4M2Q5M2E0ZmNmZGEzMTE3NjFhMTAxM2FhNTM4YTYifQ==eyJpdiI6IlBNWHhTUnNVXC9zRTdmQlFJbnBsQlhnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InJSMHYzY1F5XC83Wnc4dnFnaGNLNU5qV0hSUE5ZZTVcL2lUWGFVTmhUUVR5MjhiMDlNbmFublVDc3ZYT0MwYjZxeFBSWEkranpkMmtjTENVRVpiUE1SdWVDczRQVk83TCtlSkZWS3hpXC9mam0wPSIsIm1hYyI6IjE1YmUwNWMyM2NhMTc4ZjEyOWZiYjU0Mjc2MDgzY2EzZGEwNzI2ODUyNjQwMTRlMTUwYzZlMWJmZjU3MTc1YzAifQ==eyJpdiI6InFqVURZS004K0VyTWZSWlhIVnl2alE9PSIsInZhbHVlIjoiTEx1dFhTMHZ2eWZ1ZVdJZm1MY3VzT2Z0cmJnNlNcL1NvZDE5UkVMNHdSYzM4dCtpV1RxUGtEb1F6ZTI0TnYwOXMiLCJtYWMiOiI5NjAwMjdmY2UwMzAzOTA2MDE0MWNkMmQ2Y2UwZTU5NDAyNThkOTYxNDcyMjYyYjJmY2YwOTY3OTdhZjI1ZDVmIn0=eyJpdiI6IjM4MzFiTlhtTFpyN3B2QmhycU5oM3c9PSIsInZhbHVlIjoiYkUrYXdWNGkyQk1HNzlHaUhEXC9aXC85MDc4ZFVMaWREOUprT01hUzJrWHhOMnRJamgzYzExaFZpK0xnQndEVXg0VkdkMit5ZXhlaHV0NVVaRkVZVnpUblp5XC9UWmx4QUVhVU5RelhVS1YwWE09IiwibWFjIjoiZDM5ZGJjZThhYWU5ZjQ4MzMyY2NlNjAwNmVjNDc3MjQwMmRkZWU1MTc1NTFlMzExYzNkYzhmOTBjZjc0YmZiZiJ9eyJpdiI6ImYySTgyOUM2NmxqTDJPVHp5RGFTSXc9PSIsInZhbHVlIjoiRTFmRzk3blhMVHduQk5NaitaeVwvTlZlNnRZeHpSc2ZVTnpBMmZjQnh1cWRcL2E5dTlMME9YamFjNVVDb0FyVU5RIiwibWFjIjoiZDc0ZmZkNzlhZWVjMTFmNDQ1ZDQ3NTExOGM5YmIyZGFiMTZhZGI1YzA0MzA0OWUwMzRjNWFlZDUwMjYxZjJhZSJ9eyJpdiI6IlJCSjZtWFJiT1wvZHdSWWhvWHRpVDRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik8wVFlicG1lRFk1aEQ2WWZHVTVwZkRGbm5jVm5ITVE2VHVFaFFUWlppTjhuZ01YWHU0aThGMkxIXC9oRHVOWEJTZlNqejhFQVY1UjdLUWFvQzEyXC8wcXpEdzg3UWhcL0t1NVhjVnlrcE5QeVU4eXkzMWVCZkk0ZG5TRHpqcWt2YWRDODA3dlwvRHF3bVwvTEFcLzdYM1g4S3pja3lMYk9YRUxjdTNcLytxQW5MNkh5cFdYcVhqdHRQYmtFbElrTHBya25PamliMVBxT1JoYnMrcGJES0phcjljbDVhSVhMZXprQzFjanpadEVKWlZ6TVhvRENxMGdUbUJjU1pLancrYW8yYjVPZm1qdm5MMU9TR1wvbm1lREh0c3hSV3Z1RUJ2UzNrcU5GRjhsTkxMV2hNZUtiOE5TMEMwYmU3dHBEXC9vVWFPSW9TT2I3N2lHSDFcL1JQZmRHT29LTkdDbWVIaTN6WDgxS2hGdjhXZW83ZFNEbVV2Q1dvOHowQTc0QWNSTXptSDJ1T1AiLCJtYWMiOiI5NjczOTY5NGMwYWE3YjAwMTY1YmM1ZjUxNGU2MDkwOTJkZGI4N2NlNzk0OGU0OTZlNGExM2E0YzViY2IzY2UyIn0=eyJpdiI6IjkyekxqbXNRdU01aEZicklUQThNOGc9PSIsInZhbHVlIjoiaWF5c2xIMGNESjBIM2h2NkxPcGdWQnpZWjlIMXZZQ2UrQlpPMnBKeTBEUUxZYzhzYUFLSDVPNFQ5WStreEcrbiIsIm1hYyI6IjI2ZjY5MzM1NmQ3MjMwNDFlMmEyNzFkYTI4OGUwNmRjNmMzNjA3ZGJlMTUyNGJhMGJkM2U3NDBmZmVhZmY2YjAifQ==eyJpdiI6IjhVTkVNVGdjSXZKUkh0NXU3ZVZkMkE9PSIsInZhbHVlIjoiTHNDSXVCdDc3RExPQnRhUkVEN090RXRkTkZXTEVvWkJnUzkzb3pOSk9qUzc4c1N0WWdYYjN1Q0s4ZVh1c3kwRDFRalp0RmxRSEZSRFVWY1preGVDZXZKRE4raFRjYzYwU1lxRlRwMW8yUzZlSEpiWWR2SWRqZkd1NUx0ajcwTHEiLCJtYWMiOiJiNDhiODQ3Yzg1OGM4NjE2MmY5MDFkZTI3NTI3NDE3MTc0ZmFhZTQzYjJjYjQ2ZDY5ZWMwZTQzYjkyYWY4MWQ5In0=eyJpdiI6ImttTjBPZTdcL1kyeElMSzhkcitQNVZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkJIXC9YQTd2cDdUSStKdmMya1JhSFwvRkVhVDBZUUpYa1BGZElkUVZsRTR6cjg4OGVsYlVYak52dFRocWQxbXk3RSIsIm1hYyI6IjkxOWU4NjJiYTQwN2I2ZmY5MzQ5NzIwODNkMWE2ZmEwYmYwOTY5Nzk4NDkzYzc2YzE5ZGY0Nzk1YWMzNWJlYWEifQ==eyJpdiI6IndaSGZJbjJHZU5iUWFhT0NMVHB3eUE9PSIsInZhbHVlIjoiQUtaZVNFVlFmUFpPT0tqamh4WXdlMkhyR1FHYnpFdlMwK2RSXC9ST1wvZmErYTVXMkFXRXo5VVJHVWwwajZIQm1DSUxuSzA0Zk1VVVFYOWZHUjJOMUtHWlVwdXFaK0xqQmNSeXc4OSt2Q2NhMUVCalRVN1FKSzVZbStOeURYZlZTNytTMUxnUzMzZFlnZXRjeFl2cDMyeVBVeDF6cVJ1RHE0NDlsRXh6YXN4cElqa3ZLWXg4XC9HMUhNTzZNb2F3RzY4cDc2XC9kaW1RTUYzZjd3bnBUSW9nSnF4QkFvR3Exa25sSDZTOTlTRDJycGszaTJLM1R0U21wTTVUbXBFSUVkYm9RRHlRR1FKZkI1aGpnWVZycGl5S2hpUit2d0wxd2FqaFFwdUlteDQyREs1MFQ1Umg4WXVVYnlkNnlNOUN2RXlieDBcL0F4WTZYbWFtS3RQanZkY0JNYlFubmIrREZua1lDSVpyNlV4cFh1VnRleW9JZWhIXC82c2puazA0QjRCcnE1RjJqbWRmdzFldTdcL1wvQ2luTkpKOW81RFl5dWJoUlVVdHFGV2kxbGxrcGZnPSIsIm1hYyI6IjY3YjM2MWY1MGVjYTcxMTU0YTlhOGI5YTQ2ZjM0ZGRiYmVjNzE1MDAzNjE5MGUxMGY2NzhkNDhjY2FhN2VhYWUifQ==