Tiểu túc bảo đáng gờm - Chương 1237
Đọc truyện Tiểu túc bảo đáng gờm Chương 1237 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Chương 1237
Túc Bảo cảm thấy bản thân đã cố gắng hết sức rồi, nhưng cuối cùng vẫn không kiềm được mà rơi lệ.
Trong phòng chất đống bảy, tám lồng sắt. Bên trong mỗi lồng sắt nhốt tận vài con mèo. Hầu như con nào cũng lông tóc bù xù, hai mắt trống rỗng, run rẩy đứng lên, có vẻ là đói bụng nên muốn xin miếng cơm ăn lót dạ.
Với bọn nó mà nói, căn phòng nhỏ bé này chính là địa ngục tăm tối không có ánh mặt trời, mãi mãi cũng không tìm thấy đường ra…
Lúc này, cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp bừng bừng lửa giận, phần lớn mọi người chưa bao giờ nghe nói tới loại dịch vụ này, thế nên không hề biết rằng trên đời còn có những nói như thế này.
Tuy có vài người biết máu mèo cũng mua bán được, nhưng chỉ thấy qua trên tin tức, mà hình ảnh chiếu trên đó cũng chẳng máu me như thế này.
Đám mèo bị ngược đãi tới gầy trơ xương, lông tóc lởm chởm, rồi còn kim tiêm rút máu, khay, thậm chí bên trong còn đặt vài con dao phẫu thuật, chẳng biết đã được dùng để làm gì mà loang lổ vết rỉ sét.
Dưới đất có đặt một cái thùng đá, trong đựng mấy bịch máu, có lẽ là vừa mới rút.
Cảnh tượng này liên tục kích thích não bộ của khán giả, có vài người không dám nhìn tiếp nữa, chỉ biết nhắm mắt lại.
[Trời ạ… đây thật sự là hành vi của một con người sao?]
[Súc sinh! Một đám súc sinh!]
[Tôi sắp không kiềm nổi nắm đấm của mình nữa rồi, chưa lúc nào muốn bạo lực mạng chết bọn chúng như bây giờ.]
Điều châm chọc hơn nữa là, ở bên phía phòng phát sóng trực tiếp của Bạch San San, Ngô Lương vẫn còn đang giả vờ đáng thương, luôn miệng nói có người đổ oan cho họ…
Cư dân mạng đang nổi trận lôi đình như tìm được con cá để trút giận, hùng hổ xông thẳng vào phòng phát sóng của Bạch San San.
Bấy giờ, Ngô Lương đã nói đến khô hết cả miệng, có điều cũng không hẳn là tốn công vô ích. Có vài phật online cực kỳ phối hợp với gã, gì mà…
[Tôi thấy mọi người đừng chửi họ nữa, chị chủ kênh đã liệt rồi, dù trước kia có làm sai chuyện gì thì cũng chỉ là lỗi lầm nhỏ, dù thế nào thì họ cũng có công cứu vớt mèo hoang mà.]
[Đúng vậy, tóm lại vẫn hơn mấy người chỉ biết ngồi đực ở đây chửi mắng người ta còn gì? Chí ít người ta cũng dám đứng lên hành động, dù cố tình quay trông thảm một chút thì cũng chỉ vì muốn có tiền cứu trợ tiếp thôi mà, có sao đâu chứ!”
[Người ta đã đáng thương vậy rồi, mọi người tích chút đức giùm đi!]
Ngô Lương thấy thế thì đắc ý lắm, nói khó nghe một chút thì hiện tại có rất nhiều người ngu, dễ bị nắm mũi dắt đi lắm.
Mọi chuyện bị phơi bày thì có sao đâu?
Chẳng phải chỉ là nhân lúc cứu giúp mèo hoang thì diễn hơi sâu chút thôi sao? Chỉ cần vụ rút máu mèo đem bán của gã vẫn chưa bại lộ, vậy có làm gì cũng chẳng đánh trúng bảy tấc của gã được đâu.
Ngô Lương lặng lẽ cong môi, ngay lúc định mở miệng nói tiếp thì bỗng phát hiện khu bình luận như bị bom oanh tạc, vô số bình luận bay ngang như sao xẹt.
Ngô Lương: “???”
Chuyện gì thế này?
Không phải ban nãy đã tẩy trắng thành công rồi sao?
Ngô Lương thấy trong phòng trực tiếp toàn là bình luận chửi bới thì bỗng cảm giác được có gì đó rất xấu sắp ập đến.