Tiêu tổng, xin tha cho tôi - Chương 692
Đọc truyện Tiêu tổng, xin tha cho tôi Chương 692 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
692
Lúc đi qua cửa thư phòng, trong lúc vô tình, bà ta nghe được nội dung cuộc đối thoại bên trong. Sống lưng lập tức lạnh đi, tức giận đến run người, ngay cả thở cũng thở không nổi.
Chu Ninh Vân nghe thấy rõ Trần Tư Tề đang khuyên Trần Đông Hải ly hôn với bà ta!
Từ khi bà ta gả vào nhà họ Trần tới nay, Trần Đông Hải vẫn luôn đối xử với bà ta vô cùng tốt, tuy rằng Trần Tư Tề không tỏ thái độ rõ ràng nhưng cũng coi như cung kính.
Nhưng hôm nay Trần Tư Tề vừa về nhà đã nhắc tới chuyện ly hôn của bà ta và Trần Đông Hải. Nếu như không phải có người cố ý xúi giục thì sao có thể đột ngột như vậy được?
Chu Ninh Vân lập tức nghĩ tới điều gì, đột nhiên cắn chặt răng, trong mắt hiện lên vẻ hung ác.
Con nhóc chết tiệt này, thật đúng là sao chổi, bám dai như đỉa, nhất định phải nghĩ tìm cách xử nó mới được.
Ngu Vãn đã kiếm được chỗ ở ở Bắc Thành, Bạch Hạc thường xuyên chạy tới tìm cô ta, sợ một mình cô ta ở nhà sẽ buồn chán, thỉnh thoảng còn hẹn cô ta đi dạo phố.
Quảng cáo tuyên truyền Giang Nguyệt đã quay lúc trước vẫn chưa hết hạn, trên đường phố Bắc Thành vẫn có thể nhìn thấy quảng cáo của cô.
Hai người ngồi ở chiếc ghế cạnh cửa sổ, cách đó không xa là ảnh của Giang Nguyệt chiếm một khoảng không gian lớn trên tòa nhà.
“Giang Nguyệt thật xinh đẹp, chị ấy sinh ra để kiếm tiền trong giới này, thật đáng tiếc.” Bạch Hạc khuấy thìa trong chén trước mặt, cảm thấy có chút tiếc nuối.
Giang Nguyệt quá xinh đẹp, đôi mắt kia thật sự quyến rũ, lúc nào cũng tràn ngập sự dịu dàng và thâm tình khó tả.
Ngu Vãn chú ý tới quảng cáo kia, cũng gật đầu: “Cô ấy có diễn xuất thiên phú, cũng là kiểu mà đại chúng yêu thích, nếu như không có gì ngoài ý muốn thì trong vòng ba năm có thể nổi tiếng.”
“Nghe nói trước đây chị ấy cũng đã rất nổi tiếng rồi.” Bạch Hạc nói xong, lo lắng Ngu Vãn sẽ cảm thấy mất mát, vì vậy bổ sung thêm một câu:
“Nhưng chắc chắn không nổi bằng chị Ngu Vãn trước đây.”
Ngu Vãn cười.
Một lát sau, trong lòng Bạch Hạc bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ánh mắt cũng theo đó sáng lên: “Chị Ngu Vãn, chị có nghĩ tới chuyện sẽ quay trở lại làm minh tinh không?”
“Sao đột nhiên em lại hỏi như vậy?”
“Bây giờ trong tay anh trai em có một công ty giải trí, hơn nữa tuy rằng nói như vậy không hợp lý cho lắm. Nhưng hiện tại Giang Nguyệt đã hủy hợp đồng, công ty đang thiếu ‘nghệ sĩ tiêu biểu’, đúng lúc chị có thể tới tiếp quản.”
“Hơn nữa năng lực chuyên môn của chị cũng vượt tiêu chuẩn, tin rằng anh em sẽ không từ chối đâu.”
Trên cơ bản, các công ty giải trí sẽ có nghệ sĩ tiêu biểu để nhận diện, có thể thu hút lưu lượng truy cập và nhà đầu tư, để đạt được mục tiêu doanh thu.
Tác dụng của Giang Nguyệt lúc trước ở Giang San là như thế.
Bây giờ Giang Nguyệt đã hủy hợp đồng, đương nhiên trong công ty đang bỏ trống vị trí đó.
Ngu Vãn chống cằm không trả lời, vẫn nhìn tấm poster tuyên truyền ngoài kia như có điều suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, cô ta vẫn khéo léo từ chối: “Tiểu Hạc, thôi bỏ đi.”
“Sao lại bỏ đi?” Bạch Hạc không hiểu, vội vàng hỏi: “Nếu như chị vào Giang San thì có thể ở gần anh trai em hơn, hai người cũng có thể…”