Tiểu tổ tông của anh rất ngọt ngào lại hoang dã - Chương 54
- Home
- Tiểu tổ tông của anh rất ngọt ngào lại hoang dã
- Chương 54 - Hẵn là vẫn được
Đọc truyện Tiểu tổ tông của anh rất ngọt ngào lại hoang dã Chương 54 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Tiểu Tổ Tông Của Anh Rất Ngọt Ngào Lại Hoang Dã – Vân Châu – Ninh Ly mới nhất tại Ngôn Tình Hay
eyJpdiI6IkFoWUsrTlg1SEtPZ3A3MUhYU3VwOWc9PSIsInZhbHVlIjoiRENVcjNtR3lkSlVNazV2ZEFBUEFScU9HMEV1dU03ck5FMkpOcXFsNHZ4R1dscmpGQVE3RGhzSXMzc2NHNnBZSVJGR1B0d1c3K3lGOGgzUDBZb1UxXC9TQ1lTd2VXUDRHb1E2aTZRNFhmdnRWWUpMeGxmNlBvZEphNDNjV1VPeVZCUng1Y1wvVEp5eW80U1pRdHVmTkN6TEd4VDFyczU4VDh1ZTcyTzRTb1p5Rk1KTDVJNTJFZUNCYnMzMlFrUGczSFRuaWtRZGJTZTQwOWJFY3RoOFVTVzdIRWkxVHlRMHdcL2NpRG9aMFpsWWY5aXhRMExMS2hUTE94VEpZYUVZeGJPNkl5Unpzc0hxNE5uYXB1SDEzMGVvQ1BBd3ZHQVNvQTFIUE56b0tRYkVqaWhzUzR6bGdkTVBvc2E2bVg0bGU0VDFkZTdzaFRSOUxCYmI5MlU5cE4yaFdLUkg5SXNBWXNYRXRTUGhGY2dnMU1ialhrMlN0aUtBSUZ4YkhoTU9mMTVLamNaUGdwSU5HcEZUcGE5UmhzZEFWVjd5ck1xbno5OElJbUVWTHZXQnpEVnZJeGcrcEoxWnZVWXFHY2pcL044SHhCNkFEQnBNb3luM2psbUN4XC81Yko3aEJVS2gzem96R0g2YzhTNngrM3Uxdlh0TXN4Ynl3RjR2RVo0UVRqdlNYS3B5ZHRRNUQxZ3dURzV2QzRFXC9qb3FcL05NekFNRGE3MzhDXC8yZXE4VmFDb003UkxlbGlwSmdoRE5pNmNMVkJsYUhHYVJmbEZuaG1MOVRyelBHUkFEV2FGczZqK016eVFJQjIxVjhSQmJyMWhSN2dqc3QzQjJCcHV4bUM0UHVzSGNBeVZqODV3cHlhN2dueEJTUTMxMmdValFpMjBVRndoWktYTHhyOUN4YnJPeDZpZ2Y3ZERNZ09JT3pBbWRjclRubURQK3Y3dDNSWHY5Qks0SXFOaVwvbWdzOW4zWFRvQkJGcUdHT1lTSmVjK01cL0R3M2R4SVk1dE5jb0lCMXlrTHN1ZFwvRFZOSnBmWGdQS3lsRVJLVklDdGRLeSs3NTNhVFFUMlwvN2FcL29EZ3RMQXZcL1pUdzB6NU0xOXNsMURuZlwvRkRVWDJ1d3pmNStrYzN6bTBqSlZcLzNrblVzVmY0RXd6Y0NIcnBWN1NwSytDM1o5YUdLeU5CZjlqcjByRlZ0XC9sZlYrWHNGM1hicWJZeU1kOWpWQU93WGhIdk5rYlNZSE1IVlhReGQyR2Y1Qnd4Z2ZpV3hjcXJyQ045d3BRV293OVpXdWJ2bmp5bTIzd3JGVkFEa1JGbUk0Y0RiWXpPdnpXdW9jS0YxY1BncDRwcFdoS1ZQdEtDa0tkeWFlUGFvY3h2b0MwK3VkME9USEo5MmxESCtrdnR4dHROVWRWUElnMDdpNCszd1ZMMGRXZEFlVE9DcEY4UXJwQVZTb1M5Nm1DK1pcL255ZUhTdlprRVJYaVlsenZqeVJ6TVMrdVllM3RLM1cwdlZmVnBNcmt2N3hlRWFaYUdRUzh3NnExZE4xRUVlNCtwOUMrdHh4alJWaWUzVFRZMEVKclpjVjUraHRQSU5aUTlVS0JpTU5TeDJOOHlhc05hamVYc2R4OElHNFIxc2wzWlcyT2RhdWZCdzllQmxwejZYaERQeExzNUFGU1Vyc2xyUlwvUmNiejFPaElsVVNIYmxEZW1qendGaElyeTVCZFRPQnZmTHBNcUo5aENPT1wvb1JjcGF6bjNcLzNwNHg5N3ZrRVJEdEdSXC9Vcjl5Mk03Q1VpYzFQNk15WWZqYlBWc1wvSGxqTnZLVG5idDdsVnB2YWl5MGZGSVhxS3p3eUxpTWdRR3VRVkJqUWIxOXJRZFg1d2IydnExVlRxZEI2NzJXYjN6UjA0TkEwXC9tNnluMHduMUFhMnZWUWh4S0Nmd2pCTTMrV1pLVG4rY1IrTkY3elN4NDQ0RG8wUFBkMllXV04zWWl4TUU4OFhjZDZneHlLYWFTRWFia1hrR2R4WHh4TDdJWFdsTE15b2d5djJGQ1wvQnhyWDNsMG5tUE1MYjVUODVGVDFOMm45K0VUVHhwWnhGKzRxc3EwWXdOTEkzUEtsa3o3UnhVeitoeEJaWGo4NlB2ZXM3QWZLOGVSdFRobkVsQXciLCJtYWMiOiJlN2I3ZDJmYWM0YmY4MTkzZWI0MjIwMWM5ZmQ4NGU4MGEzNDQyNDk4YTAxODJjMGRlZjQ2NGM4OGMzY2VkZDFlIn0=eyJpdiI6IjNFNGJJZWpnTjNmWnhQU3VNUVlwVEE9PSIsInZhbHVlIjoiQW15NGM5VmRaWXdBanoxZ0JBQThEU2JHM0ozQ3B2dXJDaU1udHZ2Z0FabTBkaHM4d01TZlNleFNMRU11MGJmaXZmWTd5Q3lsdUQyRDhvYldibzhlditkVG5lUER0ODlRc1kzV1dKK0xCWnZ3SkUxNGc5RVU2aGllVnVlUXNUQjFLTFFVT2x5KzdZY0RkMEVFeHVaendzbUtTaWt4VTdGdjA4Z2VWWW5OUnFsSnFzeTZJWlZFTWlLOFdxOElPS1VoME5UOTNaOTFQdW10eFFCUGpQQVN2WWhEVkVxaDR3TlRaRzN4TFdBS2FRMExNZWJIdjZqXC9LdTBlR3BEV2lkZDBjUGkwTGVKejJEbDdDQ1VNMWNNN3NMeERXTUR6M3FNREludnpHalhqaEo3Nk5mcW5YTnhBMGJKemduUzJiWWQ1czMxbUNXTXNENFZpb2VzczdURis0bzdsbllIdkpyZ1JzWDhGUDJWMjNINVJFcnhsUE0ybVh5TFwvdTUwQitkdGtQeFZ0TlJzczFxZE1xalJzQXBBcDBBUFNJelY0M3gyZng5a1JnR25wK2didkVJRklSR2ROajRuVTljOFA4MzhRWFV3XC83UnR0VDl2YjNVUnYraGdjUTV1WHhUVXNmOWRRZDRHZ0xlXC9YR1NcLzZhMUhWUGNZdG5xQUxIWUNVXC8rc3lDSm5cL3NyZ0tDTE5aRXdKRGJpc1IydWs5aDJVd3FKeVZ3NGZLMWh3S1R1K1lSamxxWGJidEpmWHVsRjMxRXFBZDU4ZjdNU2hFS29wNG93bnlGeTB2NFI0Q0dcL1VmZXM0bW1QRG1HZlJJMFRrVHdUem5GS0dwU1pCa2JQcGpBTW4xc3QwNG5qWkZsb0Rpc3c1SGY1Y3dKSDIrZ2dodEk4WXVLVGUzUXBWWlhwS200dzY0XC9pK09CV3ZVc3Fxb1dwbDlPU08wR0ZoV25ZbjFNSHdcL3ZBeDV6ZVVLK3Z3VnJmTUdXXC9ZSjgyVXJGRlE2ck9uOVwvWjZDaDhvUjlDNm91K0FTbm9vdFNLblV4UDg2WWNRTWd0dnJFUUFaMkNwOHhXN0xBcTdYSU9oZVp4SWZOWGhyaVwveGxpY0ZOTDcycDZiRnArTWdjMzVEb1pcLzdoK2dFNG9NeUZcL3dRV1wvb0FhVjZcL2dBekt3eVE4RzNLMjlkVlpxU3ZtNllSY3hKZVM2QVVsSVRxZEhBT0g4Q1hwejJUTCtqSkNhUFdScWpSU1FlYlpvbU44aUkxcVBqYTZGM1wvZzZMbjlCS25TZlZjbWRcL3U5SDJRZ3owT1QrakpFV2RuaU8wRnI3OVg1bklyYXQwbzRPaThPSkppTkdsN2ExdXV2cm1FWHJHcVwvNkVxXC9sWWI1NUlvQlc4XC9abVVHN0Q3ek5wRWRZRm5aMUE3c0pPQXFGMG1ZNCtVQ2dHSkFsTVJTaTFaNjFNS0VvSlExZ1VYQyt1UWh4MHRCNkhlaldrdVJkMkZVZHQ2Q2VkRThRRmJHTXFSMUpPNHFQRW5GS1pPNTEyeEZ2QlpUTEJ0Sk9UZjkzK3d0SE9XcHVja1hhczU0ellpWm1CRWNCb1wvdXdRcWxtdWo2eUZtRDBaWUFjM3JuR1JoK0RDb2xSRjFJd0p0dUR2RUdCbXhFUGtnV2p0Yndsc3grTm9XYU5BWnlcL3EwRUdjSFRpZDV0TVwvclhDaWxqM29mRDVzd2VkVGlSUmkwM1wvWHZLNFNPXC9USmlRUjJvbHNJcnQ0RUxyYWNveTFWNjVuRkMzZndUaTNMSGJCSVRENzAza2gxdzU3UVwvOVhcL2pNTlQ2U2s4a1ZuUW5yNVdHU21LQWk3MHJ6QTRzbys0UHM3XC9OTXdHc1A0ZVNqbGpIK1NZVVF0SWtWUlZwazRmOGFhc0JKWnZnZ3ZQTXdleVlyUmFmRjhrVmlNWEl5V253Uktid3VBMGtITjd0d3lRU2ZPVzh0SFwvQTBTT2xcL2hlMUM0cXBON1RESDFPN2RxdzNcL1wva1owWVpsbG90d3NyWUd1VVJFajFWVmZpakpwZUFvc2ZLNlA4M1QxTkxoNnowZjNuSFF6UCticUZROXNKcWFiTWc2ejR3SExtdUlzZmRJaUpxN2tJbks2TFBYS0QyTFdFcE02WmpTcVFrVjRabER2bU8zZG5CWXdXR21FT0tsY0tBTXRRZFBPVEZURTFDMjk0OVcxK2M3U1pjdCswPSIsIm1hYyI6IjkyMjMwODJjYjU2MmMxMWVhNTJkZTg1OGM5NzU5ODg5OGVjZjc4NDEyNzAzYjZmNzFlZDk0ZjIxYjU4MjhkMmMifQ==eyJpdiI6InA1RU5KbjVBd2MrQWp5SmZLZFVZaVE9PSIsInZhbHVlIjoid3U5dGRpVEVlaGFUM1dpSElISUh1MnU4TlREaTZSaWRsd25rT2VyWEVyR3NiSEZ0VFBLOGlhOXQ2QkxCUnNXa2dyTHJzSU5lazhcL1M0ZDVXTUFOUGdLNTJLZjZ1eFlpMmR6bEJiVGpLTmg3UWs3VXZGRUlpcnNJYWhtUVhlMXNBRWZDaFY0TlNhSFNESmpsNGZJQ2JiVWFHK3J2bHo0c1lib05DOFE5bFNaS1N1MVdtYndQV0lNNGdvZE1iQ3MrUk9uYmtjZDhlRzlnWlBcLzdOVTdvTVBGYWJBXC9HUmIrSFhtNHNSb3ZDOWJ6RlhsbE9FK3BjelRBNTRkYjNGTFlRZHlQYWxaZUpNb050bnNxZVA1NDMrV2l0ZFwvckphRVRLd2FqYXFSVUc5V04yUGFpUzhGRTZTSW9IckFCMzlRaDMrU1dXcEtYRG5ualVwY1NNY3B0eENoOVc3OVF4UlNuSW5FVzZSd3VEOHkxY09yU0dhU29ZbzFJQVIzNnJnNzNYeTlvREYzRDM2MmNTMzZaZWplRmtZSmNCVzJSUFwvRXIwQXIyKzhlb0tNTHFkZG5SUWx5MEhSUitDOU5UbWNqUERLQWZDMHBEa3ptV0Jxd2FZMzYzMTZJdXZKY3JzMTdIKzRHYlI3Q3JaU3g1dk9nenphbGUzcVpFVGVjMGNsRTVhVjJPN3BNTW9lXC81cVJKWXVxT2VcL2JueUdQWjR3eFRwd2liZG93MTA3c29CN2IranFUaWRRclJsaEE2VmRaNjZzVFZOY3FodGt0WDlrRElNTHhjTTloTU1vdGFrRFwvWFhNUFNxUHFXWmNBWWhBa1BxZUZ1MkJtZ1Q1eVd1MzlqVEhBaXZ2aDNncmw0SkRHZEZYejl5ZjduZnp3U09JdGdcL3FTTk5DZ2dBSitMc1lmSVFueU1TcW1Bc1hGTFwvME00dFo2MGZOTndra28rdUdzZGkxb0JOcXVURHdPNmVaT0dDb05KVVZWbHR6U09NUHNnYTRTMVFYMnlOQnJQWURVSEp0ajBYVkJIa3JMZkVkV010U1NuRzBIRkFoTEZLcGdzQVBcL3dHZU5nUGNjcFZIajY5eEkwd2U0UFF3OWx3OCtmcGMxNnRUS2twTVNxd2FCU0phVE9QNkMxQU9cLzVOb3AxMjlqVWtTNG1rTW0rV0k4Vmw3V0NnMklKS2JKUWxzXC9DeHdpYlNyVkFGQithVFR1MkZHbW1LMUE0NVwvMDJNcG5FS1dIR0haMk5BR3VqMGpxWDNzbmJiQk9nUzFRUlU1MlJ1MGhON3kzRUVSN3VwMm5wQVdkNTQxQmxJXC9rd1VtUzFTbnF4dnYrVld5cEJTNkhYNWpPdE0yVDFEMHp3eE1PZUl6eFVkNURtc3NMNk01YytRa2tIYjdmN25Ualpvd0xNS3pqMW9nbkVBc05HRUduR0FXNTNyVUJSamtcL25Ocm9PYUZQQmNPSmVxcUp0cFhHQ3MycGxnQ1JoMFhsaWNMWnB5VHdYRTFcL2E2XC85QzA4eU1odzVTd2grVjM0akRwSnQ3WlZURTh1R2lBMjdlK21zakU5bExDamdvUTlwc3BscUFJY09LWEg1NFNlSUhPVE5hMmRsSyt6ZmFhVFBzYVBhOTBFUWdldmdUeGRQVkpFYmh5SDZkelo1OEc5RWNlbkdVUXNoVjRCK2lsV2FNK29xSnFIWEFwZzg2MWxYTTZiS3lHMEk2aWtKUEZ0SmJjejl5Vm44eFEybUdudTVTczZXZ2Faeno2eUVNRXpPUXMzcW5jWXd2SjVwZHlnNU84THpaU0dkQktcLzJHME41UUE5OXdYQkhjTnVJcGY3eUZYTjE4RGNhYWc1cFBQclU1eVRNY2xNaXNqdURGQmJIc2Q3YVZ2RXhQSWlpbk5jQzlqclwvN3Y0aGZtdjg5ODRqSnBXSjFpaVpPTW53SWR2YmMwRnQrMXk1ZXZhVjNIY2dFeVo1RnFzSWd4VlwvU1RwNWY0WG1uV0w3dGx5WkdRRWlFVXdCZEZFclhrN1kzR3N3RUdZejhmMDBFYm5pb213TEhYZnBLcUZmQWtZXC9pNzlPMmx5azREcDFZeDdDa0lkWWRlNDVPbE5iQ3BsM1lKbVRTMUN6QlladVFacUMyWUNCdEN6UG14TVYxWmhBcjZYNWRaQ2tLMmphN0pxY0lvcmxtOW5vNm96VlwveklTWHZGc2RuZVBVZjlaaklyK0x0R1Q3T0lXUVhZQiIsIm1hYyI6IjdjY2MzNjA2OGIwOTBiNTZhZWQ5MzgyOTVjZTc0YTgwZDEwMzJlMDYxMjI2NDZkZDhhYjgwYzY2MDZjZjZmYWQifQ==Trận này, cũng là Đoạn Hủ viết nhanh nhất một lần.
Dù sao đại bộ phận đều là lựa chọn, chỉ cần điên cuồng điền vào thẻ đề là được.
Ninh Ly sau đó nộp bài, hắn cũng lập tức đi theo.
“Ai, học bá! Cám ơn!”
Ra khỏi phòng học, Đoạn Hủ đi nhanh vài bước, đi tới bên cạnh Ninh Ly.
Chiều cao hơn một mét chín của hắn, chân dài bước lên, thật sự là nhanh.
Ninh Ly thần sắc thản nhiên.
“Không cần.”
Toàn bộ kỳ thi, cô chỉ viết bài thi của mình, không có bất kỳ trao đổi nào với Đoạn Hủ.
Nhưng thị lực của hắn là quá tốt, cộng với “kinh nghiệm” phong phú, muốn xem một số lựa chọn điền vào chỗ trống câu trả lời, thực sự là không khó khăn.
Đoạn Hủ cũng không ngại cô lãnh đạm, vẫn cười sảng khoái: “Sao không cần? Kỳ thi lần này, có thể liên quan đến tính mạng thân gia của tôi, học bá, cậu đây là cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp đó!”
“Học bá, nếu không tôi mời cậu ăn cơm được chứ? Hoặc là ——”
Ninh Ly nhìn hắn một cái. “Cậu im lặng một chút là được.”
Đoạn Hủ ho khan một tiếng, ở trên miệng làm động tác khóa kéo.
Ninh Ly đi theo một hướng khác.
“Đoạn Hủ!”
Một nam sinh đang đi xuống cầu thang, một tay truyền bóng rổ cho Đoạn Hủ.
“Đi chơi một trận?”
Đoàn Hủ đáp: “Được!”
“Yo, lần đầu tiên nhìn cậu thi xong cao hứng như vậy, ba cậu lúc trước không còn nói, lần này cậu thi không được ba trăm điểm, liền cắt đứt chi phí sinh hoạt của cậu sao?”
Nam sinh kia đánh giá hắn một vòng, “Cũng không sợ chết đói?”
Đoạn Hủ lần trước thi đậu ngược toàn bộ lớp, về nhà đã bị hung hăng huấn luyện một trận.
Nếu không kỳ thi này, hắn không thể lo lắng như vậy.
Đoạn Hủ đắc ý cười: “Cậu biết cái gì, ca lần này ổn định!”
Hắn nâng cằm lên. “Nhìn thấy chưa? Học bá nhất ban!”
Nam sinh kia nhìn theo tầm mắt của hắn, có chút không xác định hỏi: “Đó là… Ninh Ly? Cậu ấy không phải có điểm số kém sao?”
Đoạn Hủ sửng sốt: “Cái gì”
Nam sinh kia một lời khó nói nhìn qua hắn một cái.
“Cậu không biết sao? Trước kia cậu ta ở Lâm Thành nổi danh là thiếu sinh, thường xuyên đánh… Khụ, giống như thường xuyên trốn học, đôi khi kỳ thi cũng sẽ vắng mặt. Đừng nói ‘học bá’, cậu ta thi có thể vượt qua hay không, cũng không dễ nói a.”
Mí mắt Đoạn Hủ giật giật. “Không phải cậu ta vào nhất ban sao!?”
“Trong đầu cậu có gì vậy? Cậu ta là con gái riêng của nhà họ Diệp, cậy nói cậu ta vào nhất ban như thế nào?”
“Nhưng, nhưng tôi thấy cậu ta viết đề rất nhanh! Cậu không biết, lần thi này, mỗi một trận cậu ta đều là người đầu tiên nộp bài thi —— ”
“Trước kia cậu không phải cũng thường xuyên là người đầu tiên nộp hồ sơ sao? Cậu không có điểm nào trong lòng sao?”
Đoạn Hủ nói không nên lời.
Hắn rất bối rối.
Bởi vì hắn ngồi bên cạnh Ninh Ly, cho nên hắn rất rõ ràng, Ninh Ly cũng không phải nộp bài trắng.
Mấu chốt nhất chính là, lúc cô viết bài thi, thoạt nhìn thật sự giống như đều biết…
Chẳng lẽ những thứ đó đều là cô tùy tiện viết!
Cậu bạn học vỗ vai hắn với sự cảm thông. “Tự cầu đa phúc đi thiếu niên.”
…
Kỳ thi hàng tháng nhanh chóng kết thúc.
Theo thông lệ, giáo viên lớp 12 làm thêm giờ vào thứ Bảy và Chủ Nhật và kết quả sẽ được công bố vào thứ Hai.
Thứ hai.
Thập nhị ban.
Đoạn Hủ vẻ mặt sầu khổ.
Nếu sớm biết Ninh Ly không đáng tin cậy, hắn liền tự mình viết a!
Tốt xấu gì hắn cũng bị đáp án vận khí ngẫu nhiên còn có thể.
Bây giờ…
“Thành tích toán học đã được đưa ra!”
Một nam sinh ôm bài thi tiến vào, không ít người vây quanh.
Đoạn Hủ không hề có hứng thú với những thứ này.
Hắn đã có thể tưởng tượng được, chính mình cầm nách đầu gặm cảnh thê lương.
Thật sự là phiền, hắn đi đến cửa sau lớp học, ôm bóng rổ liền định đi.
“Ai, Đoạn Hủ! Của cậu – mẹ kiếp!”
Nam sinh kia vốn định gọi Đoạn Hủ đến lấy bài thi, khi nhìn thấy điểm số phía trên, nhất thời trợn tròn mắt.
“Đoạn Hủ, cậu làm sao thi được?”
Đoàn Hủ sợ nhìn thấy một con số ở trên, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Anh trai cậu dựa vào bản lĩnh của mình để thi, không được sao?”
Kể cả đám người vây quanh nam sinh kia, đồng loạt nhìn qua, ánh mắt quỷ dị.
“Lựa chọn điền vào chỗ trống hoàn toàn đúng… Cậu gặp quỷ rồi?!”
Ầm.
Bóng rổ trong tay Đoạn Hủ rơi xuống đất.
…
Nhất ban.
Lâm Chu Dương đi vào, thần bí hề hề: “Ai, vừa rồi tôi nghe mấy lão sư nói, lần thi hàng tháng này, toán lớp chúng ta cư nhiên có một người khác đạt tiêu chuẩn!”
Thành tích này rất hiếm khi xây trong nhất ban.
“Không đạt được? Ai vậy?”
Có người tò mò hỏi.
Trình Tương Tương nhìn thoáng qua về phía Ninh Ly, cười nhạo: “Còn có thể là ai.”
Liền xoay chuyển một cái này, đảo mắt nguyệt khảo liền đi ra một cái không đạt, thật sự là rõ ràng như vạch trần.
Lúc trước biết viết đề kia, cũng bất quá cũng là bởi vì trước kia viết qua thôi?
Trình độ như thế nào, thi thật mới biết được.
Hà Hiểu Thần khẩn trương nhìn Ninh Ly một cái: “Ninh Ly, cậu thi thế nào?”
Sẽ thật không phải là cô chứ?
Ninh Ly dừng một chút: “Hẳn là được rồi. “