Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ full - Chương 133
Đọc truyện Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ full Chương 133 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ – Chương 133 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiểu ma vương tìm chồng cho mẹ – Mai – Dreame (Truyện full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Sau đó hai người không nói gì nữa, Thiên Từ ngồi tập trung ăn cháo, không thể không nói tay nghề nấu nướng của người này càng ngày càng tiến bộ, món cháo này rất ngon.
Trước khi Vương Đình Quận cầm chén đi ra khỏi phòng, Thiên Từ nói:
“Thật ra mẹ không giận dai đầu, có thể mẹ cũng biết giữa hai người không có chuyện gì, nhưng mà vì sự vô tâm của chú làm mẹ cảm giác không được an toàn, chú nên quan tâm mẹ nhiều hơn, mấy năm qua mẹ rất vất vả.”
“Được.”
Vương Đình Quân ra khỏi phòng Thiên Từ, thấy hai mẹ con đang ngồi ở số pha xem gameshow truyền hình, đang cười nói vui vẻ, trong lòng anh cũng nhẹ đi vài phần. Cứ tưởng hai người ăn rồi, khi lại đến bàn ăn, thức ăn và cơm còn nguyên, anh hỏi:
“Sao hai mẹ con không ăn đi?”
Thiên An nghe thấy tiếng baba thì lạch bạch chạy vào phòng bếp cười nói:
“Mẹ muốn chờ ba cùng ăn!” “Vậy chúng ta cùng ăn nhé?”
Ảch! Mai ngơ ngác nhìn đứa con gái cô mang nặng đẻ đau nói dối không chớp mắt này.
Là ai năn nỉ chờ baba ra cùng ăn hà?
Cô lườm Thiên An một cái, cũng không nói gì, đi thẳng vào phòng bếp ngồi xuống ăn cơm.
Nhìn cảnh hai ba con cứ ríu rít như chim ri, cô cảm. giác hơi ghen tị!
Cô chỉ có thể ngồi im lặng nhai nuốt và nghe hai ba con nhà nào đó đang diễn cảnh ba con thâm tình thôi.
Ăn xong Mai định rửa chén nhưng Vương Đình Quân bảo cô vào nghỉ ngơi, để đó anh làm. Nhìn khuôn mặt như gấu trúc của anh, Mai có chút thương xót, đứng trên định của danh vọng đúng là không dễ dàng gì, mọi người chỉ thấy kết quả mà không hề biết quá trình gian nan như thế nào.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là cô sẽ hết giận!
Cứ nghĩ đến chuyện cả tuần không hề gọi một cuộc điện thoại thì cô lại nóng máu lên, chút thương xót cũng tan thành mây khói, cô cất bước đi vào phòng.
Vương Đình Quân dọn dẹp phòng bếp xong thì đi vào phòng Thiên An xem, cô bé đang làm bài tập, mặc dù mới học mẫu giáo nhưng lượng bài tập về nhà tương đối nhiều. Bởi vì qua năm là lên lớp một, nên bây giờ đã phải viết chữ, vẽ động vật, thỉnh thoảng thì tính toán một vài phép tính nhỏ, hay gấp giấy thủ công.
Thấy cô bé đang cặm cụi tô từng nét chữ, anh ngồi học cùng con gái cho đến khi xong hết bài tập.
Anh cho Thiên An đi đánh răng và lên giường đi ngủ, sau đó qua phòng Thiên Từ, thấy con trai đã ngủ thiếp đi anh đóng cửa nhẹ nhàng đi ra, có lẽ tác dụng của thuốc cộng với cơ thể đang yếu nên cậu bé dễ ngủ hơn.
“Cốc cốc cốc!”Anh đi sang gõ phòng Mai. “Vào đi!” Tiếng Mai từ bên trong vòng ra. Vương Đình Quân mở cửa bước vào, rồi nhẹ nhàng
đóng cửa lại.
Phòng cô bây giờ đang rất lộn xộn, vải vóc đầy đủ thể loại nằm trên sàn nhà, còn có mấy ngày nữa sẽ đến trận chung kết mà hôm nay lại ở bệnh viện cả ngày nên cô đang tranh thủ làm thêm cho kịp.
Căn phòng này ban đầu chỉ có những đồ dùng phục vụ cho sinh hoạt, trông rất sạch sẽ và gọn gàng, thế mà vào tay cô mấy tuần trở nên như bãi chiến trường.
“Phòng đang lộn xộn lắm, anh có chuyện gì không?”
“Sao em không nghỉ sớm đi, cả ngày bận rộn ở bệnh viện rồi?”
“Tôi phải tranh thủ làm cho xong, còn mấy bữa nữa là chung kết rồi, chỉ sợ không kịp.”
Mai không nhìn anh một lần nào, cô đang đứng trước chiếc bàn chăm chú với miếng vải trước mặt.
Vương Đình Quân bước đến ôm cô từ sau lưng làm Mai giật này người, khi cô đang định hất tay anh ra thì nghe anh nói:
“Để anh ôm một lát.”
Giọng của anh hơi trầm, giọng nói tỏ rõ mệt mỏi, Mai không nỡ bất anh ra nữa.
Vương Đình Quân quyến luyến vùi đầu vào cổ cô, hương thơm trong trẻo trên người cô xông vào khoang mũi, mọi phiền não cứ thế mà tan biến.
“Anh rất nhớ em!”. Anh quả thật rất nhớ cô! Cả ngày xử lý công việc, phải hơn nửa đêm anh mới
có thể nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng khi nằm xuống, hình bóng của cô và hai con cứ hiện lên trong đầu, anh cảm thấy đoạn thời gian ngắn ngủi sống cùng nhau khiến anh rất lưu luyến, chính anh cũng không ngờ tình cảm anh dành cho cô lại sâu đậm như vậy rồi!
Lúc về đến giờ thấy cô lạnh nhạt, thậm chí không thèm nhìn anh một cái nào, đó là lúc anh cảm thấy bất lực nhất.