Tiên võ truyền kỳ - Chương 631
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 631 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 631 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Cố gắng là được”, Hoa Tư thở dài, nhìn sang Hạo Thiên Huyền Chấn ở bên: “Huyền Chấn à, xem ra lần này bọn họ không muốn chúng ta có cơ hội sống rồi”.
Hạo Thiên Huyền Chấn không nói gì nhưng lại cau mày.
Khi bọn họ đang nói chuyện thì Bách Lí Đoan Mộc ở phía đối diện đã nhàn nhã cầm chén trà lên, vừa nhấp một ngụm vừa đảo mắt nhìn đối phương với vẻ mỉa mai, khi thấy mấy người phía Vi Văn Trác, bọn họ cười nói: “Tìm một luyện đan sư tới để đánh trận quyết định, thật nực cười”.
“Đoan Mộc tiểu hữu, không áp lực chứ?”, ở bên, Viên Sinh Thái cười nói.
“Hạo Thiên thế gia thì cứ thế bỏ qua đi”, Bách Lí Đoan Mộc trả lời hết sức tuỳ ý: “Nhưng ta không dám đảm bảo, nghe nói Lý Tu Minh xếp thứ sáu mươi chín cũng tới giúp bọn họ, ta tự nhận không phải là đối thủ của hắn ta”.
“Không sao, không sao”, Viên Sinh Thái cười nói: “Dù sao thì Hạo Thiên thế gia cũng đã bại rồi, hai nhà chúng ta có thể phân chia địa bàn với nhau”.
“Âm dương thế gia tới rồi”, sau tiếng hô hào hùng vang vọng, người của Âm Dương thế gia cũng xuất hiện.
Đột nhiên, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía người của Âm Dương thế gia, đi đầu chính là gia chủ của Âm Dương thế gia – Doãn Trọng.
“Doãn đạo hữu, chúng ta đã đợi đạo hữu lâu rồi”, giọng của Thiền Uyên Chân Nhân vang lên lần nữa.
“Xin chào, xin chào”, Doãn Trọng mỉm cười, cũng giống như Viên Sinh Thái, sau khi đáp xuống, ông ta không quên ném cái nhìn giễu cợt về phía Hạo Thiên Huyền Chấn.
“Lý Tu Minh”, phía này, Vi Văn Trác cứ thế thẫn thờ nhìn Lý Tu Minh của nhà Âm Dương thế gia.
“Những người khác cũng là đệ tử trong bảng xếp hạng Phong Vân, chẳng đánh được đâu”, Trần Vinh Vân cũng ôm ngực.
“Hay là chúng ta về đi”, Ly Chương ho hắng.
Lúc này, sắc mặt của mấy người phía Hạo Thiên Huyền Chấn tối sầm cả lại, đặc biệt là trông thấy Lý Tu Minh, trong ánh mắt bọn họ rõ vẻ lạnh lùng, hành động của hắn và Trường Thiên Chân Nhân khi tới Hạo Thiên thế gia vào đêm hôm đó quả là một nỗi sỉ nhục lớn.
“Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết, cái giá của việc đụng tới chúng ta”, Trường Thiên Chân Nhân cũng có mặt trong đó, lúc này ông ta nhìn mấy người phía Hạo Thiên Huyền Chấn mà cười lạnh lùng.
Lý Tu Minh ở bên càng hống hách không coi ai ra gì, ánh mắt háo sắc dâm tà nhìn chằm chằm vào mấy người phía Hạo Thiên Thi Nguyệt.
Sau đó, hắn liếc sang nhìn Diệp Thành, nhếch miệng để lộ hàm răng trắng bóc, như muốn nói: “Tiểu tử, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái giá khi đụng phải ta”.
“Ngu ngốc”, Diệp Thành ngó lơ, hắn đảo mắt nhìn người của Âm Dương thế gia, hắn từng gặp Âm Dương thánh tử trong đại hội đấu đan, lúc này bộ dạng hắn ta chẳng khác gì coi trời bằng vung.
“Đại tỷ tỷ xinh đẹp kia nói sẽ đến, sao không thấy đâu nhỉ?”, Tử Viêm ở bên hết sức thật thà, hắn quay đầu liếc nhìn xung quanh.