Tiên võ truyền kỳ - Chương 3248
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 3248 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 3248 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Ta có chút ấn tượng về nơi này”, Long Nhất nói, “Thiên Giới và Minh Giới cùng Linh Giới giống như Chư Thiên Vạn Vực đều là sự tồn tại giống nhau nhưng không cùng khu vực, có điều lại có mối quan hệ với Chư Thiên Vạn Vực, giống như Linh Giới thông linh và Minh Giới tử vong”.
“Ta đã từng thấy một người dựa vào pháp thiên giới, như vậy có thể giúp ngươi được không?”
“Chưa biết được”, Long Nhất trầm giọng, “phải xem cấp bậc của người đó, cho dù là từ Linh Giới thông linh, từ Minh Giới hoán hồn hay từ Thiên Giới mượn pháp thì cũng phải cần một cấp bậc nhất định”.
“Vậy gặp người đó trước, người này tu vi cảnh giới Hoàng Đỉnh Phong, nhờ vào Tư Mệnh Tinh Quân từ Thiên Giới”.
“Cái này không nhìn vào tu vi mà quan trọng là công đức và cơ duyên”, Long Nhất nói, “người này có thể nhờ vào Tư Mệnh Tinh Quân thì cấp bậc không phải quá cao, nhưng cũng không phải quá thấp, nếu như có thể tìm được thì có thể thử”.
“Vậy thì lần này ra ngoài phải tìm được người này mới được”, Diệp Thành nói rồi liên tục dùng sức mạnh nguyên thần giúp Lâm Thi Hoạ xoa dịu hồn phách: “Nếu như bọn họ ở tinh vực này thì ta có thể tìm thấy dễ dàng”.
“Bí thuật ngươi tìm người chuyển kiếp chính là Chu Thiên Diễn Hoá”, Long Nhất tìm một nơi thoải mái ngồi xuống, hắn lấy vò rượu ra.
“Xem ra ngươi biết bí thuật này”.
“Chu Thiên Diễn Hoá, thiên tu thiên sĩ”, Long Nhất nói, “truyền thừa này đã tồn tại từ thời Thái Cổ, thời đại này còn diễn ra sớm hơn Thái Hư Long Đế, sự tồn tại của bọn họ cho dù là Chí Tôn cũng phải kinh sợ, nhưng người có huyết mạch này đều không có kết cục tốt đẹp về sau, không chỉ đơn giản là tán tận tu vi đâu”.
“Ta đương nhiên biết nhưng cũng chẳng còn cách nào khác”, Diệp Thành nhướng vai.
“Phản phệ của Chu Thiên Diễn Hoá đã bắt đầu rồi, phải không?”, Long Nhất nhìn thẳng Diệp Thành: “Ví dụ như cái gương kia không chiếu được ngươi, hình ảnh của ngươi đang dần bị xoá đi”.
“Nếu đơn giản như ngươi nói thì đã tốt”.
“Ngươi rốt cục đang giấu bí mật gì?”
“Đừng nói những chuyện đau đầu này được không, nào, giúp ta phân tích hai bức tranh này”, Diệp Thành lấy ra hai bức tranh cuộn từ trong Hỗn Độn Thần Đỉnh, một bức là lão tổ nhà họ Sở đưa, một bức là lão tổ nhà họ Mạc đưa, điểm tương đồng đó là trên hai bức tranh đều vẽ một người và đều đeo Huyền Thương Ngọc Giới.
“Huyền Thương Ngọc Giới”, Long Nhất đảo mắt nhìn bức tranh cuộn rồi lại nhìn sang chiếc nhẫn trên tay Diệp Thành: “Người trong bức tranh này không phải là ngươi sao? Còn phải phân tích gì?”
“Hai bức tranh này do hai vị tiền bối tặng cho ta, bức tranh bên trái đã được lưu truyền năm nghìn năm, bức tranh bên phải được lưu truyền lâu hơn, cho tới bây giờ cũng phải chín nghìn năm rồi”.
“Hai vị tiền bối, là ở Chư Thiên Vạn Vực sao?”
“Đúng vậy”.
“Đợi đã, có gì đó không đúng”, Long Nhất gãi đầu.
Diệp Thành nhìn Long Nhất, “người trong tranh này cho dù là ta hay Hồng Trần thì dù giải thích thế nào cũng thấy mâu thuẫn, thời gian, địa điểm và nhân vận không khớp”.