Tiên võ truyền kỳ - Chương 3019
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 3019 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 3019 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Muốn chết”, Hoa Thiên gằn lên phẫn nộ, cứ thế bay vào hư thiên tung ra một chưởng về phía Diệp Thành.
Diệp Thành hắng giọng, đương nhiên không thể đứng yên chịu trận, hắn bước ra tung ra một chưởng bát hoang đánh vào thương không.
Rầm!
Quyền chưởng va vào nhau, Hoa Thiên còn chưa kịp di chuyển thì Diệp Thành đã bị đánh lùi liên tiếp về sau, khoé miệng trào máu, nhưng hắn bị thương không phải do Hoa Thiên mà là do thiên khiển làm thương.
“Đường đường là Hoang Cổ Thánh Thể mà cũng chỉ đến thế thôi”, Hoa Thiên bật cười, hắn giống như con chó điên, cười đến mức tôi độc.
“Hoang Cổ Thánh Thể?”, câu này của Hoa Thiên khiến tứ phương xôn xao, ánh mắt của rất nhiều người đều đổ dồn về bên này, tất cả dừng lại ở phía Diệp Thành, bọn họ không ngờ thần chơi xỏ lại có huyết mạch bá đạo thế này.
“Có thể sánh với huyết mạch nghịch thiên của Đại Đế”.
“Chẳng trách mà tiên tử Bích Ba lại chọn hắn, không ngờ là Hoang Cổ Thánh Thể, đúng là bất ngờ”, có lão tu sĩ vuốt râu.
“Thần nữ, chúng ta nhanh chóng rời đi thì hơn”, hai lão bà của Lăng Tiêu Cung lần lượt nhìn sang Bích Du.
“Vì sao phải đi?”, Bích Du lãnh đạm đáp lời, cô chưa bao giờ hoài nghi về thực lực của Diệp Thành, hắn là người từng trảm Đại Đế thì sao phải sợ một Hoa Thiên ở cảnh giới Thiên, cô ta tin tưởng Diệp Thành hơn bất cứ ai.
“Hôm nay ta nhất định phải trảm ngươi”, trên hư thiên, Hoa Thiên bật cười, liếm liếm cái miệng đỏ chót khát máu nhìn Diệp Thành.
“Cảnh giới Hoàng đối đầu với một cảnh giới Thiên như ta, có vẻ ngươi đang rất tự hào”, Diệp Thành hào hứng nhìn Hoa Thiên.
“Lời này của tiểu hữu nói cũng có lý”, bên dưới có người lên tiếng nhưng không rõ là ai, “đường đường là thần tử Thần Hoàng ở cảnh giới Hoàng mà lại bắt nạt một tu sĩ cảnh giới Thiên, thật nực cười”.
“Đúng vậy, muốn đánh thì phải đánh khi cùng cấp, sinh tử xem số mệnh”.
“Cảnh giới Hoàng đánh cảnh giới Thiên, có gì mà tự hào?”, bên dưới, người ở tứ phương hô hào, bọn họ tỏ ra khó chịu với Hoa Thiên.
“Ồn ào”, Hoa Thiên gằn lên phẫn nộ, thấy nhiều người đứng về phía Diệp Thành thì cơn tức giận sục sôi, hắn là thần tử của Thiên Phủ Thần Triều nhưng chưa bao giờ bị người ta hạ thấp như vậy.
“Hôm nay ta phải cho ngươi chết tâm phục khẩu phục”, Hoa Thiên mặt mày hung tợn tự phong ấn tu vi của mình, tu vi từ cảnh giới Hoàng giảm xuống cảnh giới Thiên Đỉnh Phong, cảnh giới này mới được coi là cùng cấp với Diệp Thành.
“Đừng tự tin quá, cẩn thận không mất lưỡi”, Diệp Thành bật cười bước ra, tung một chưởng trấn áp hư thiên.
“Giết”, Hoa Thiên phẫn nộ dùng một tay kết đại ấn.
Rầm!
Một chưởng được tung ra, hư thiên chấn động.