Tiên võ truyền kỳ - Chương 2989
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2989 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2989 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Nghe mới lạ đấy”, Diệp Thành lại tặc lưỡi, “xem ra lai lịch của thế lực thần bí đó cũng không vừa”.
“Không hề vừa và cũng không phải ở tinh vực này”, Bích Du nói, “tiềm lực không hề thua kém Thiên Phủ Thần Triều”.
“Lần này cô đến đây là vì cửu tiêu thần lộ?”, Diệp Thành nhìn sang Bích Du, vả lại vẻ mặt còn có phần kì quái, vì nó mà một chuyện tốt đẹp đã bị gián đoạn, cho tới bây giờ dục vọng của hắn vẫn còn chưa nguôi.
“Đạo tắc của ta bị ám thương, dùng nó để dung hoà đạo”, Bích Du mỉm cười.
“Ra là vậy, việc này quan trọng”, Diệp Thành ho hắng.
“Sao? Không đợi được nữa mà muốn lên giường với ta luôn à?”, Bích Du nháy mắt nhìn Diệp Thành.
“Nói thực thì khả năng đoán định của ta cũng không tồi”.
“Lão tử ra năm triệu”, Diệp Thành vừa dứt lời thì bên dưới đã có người trả giá.
Nghe vậy, hắn lập tức đưa mắt nhìn, người trả giá là người của Hoa Thiên lão tổ.
Hoa Thiên lão tổ rất thông minh, ông ta mặc lớp áo choàng đen, còn giả giọng, cho dù là ai khi nghe còn ngỡ rằng đó là một nam tử hán vạm vỡ chứ không hề biết là Hoa Thiên lão tổ đang giả trang.
“Năm triệu mà đòi mua cửu tiêu thần lộ? Ta trả năm triệu năm trăm nghìn”, sau khi Hoa Thiên lão tổ lên tiếng, một tên thanh niên tóc bạc cười nói, đó là tu sĩ Chuẩn Thánh vả lại còn dùng bí thuật che đi chân thân.
“Sáu triệu”, Hoa Thiên lão tổ hắng giọng.
“Sáu triệu năm trăm”, tên thanh niên tóc bạc kia cũng lớn tiếng, giọng nói rõ vẻ lạnh lùng.
“Bảy triệu”.
“Bảy triệu năm trăm”.
“Tám triệu”.
Cả hai người không ai chịu thua kém ai kéo theo ánh mắt chú ý của tất cả mọi người, lúc này chỉ thấy hai người đang cố gắng cạnh tranh nhau.
Còn những người khác đều đã bị bỏ xa, không thiếu tu sĩ Chuẩn Thánh, vài triệu nguyên thạch đối với Chuẩn Thánh mà nói cũng không phải là con số nhỏ, nếu không phải là vật nhất thiết phải có được thì bọn họ sẽ không chen vào cạnh tranh làm gì.
“Tám triệu năm trăm”, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, tên thanh niên kia lại lần nữa tăng giá.
“Chín triệu”, Hoa Thiên lão tổ đập bàn đứng dậy, vẻ mặt nhất quyết phải chiến thắng, ông ta hét xong cái giá thì không quên ném ánh mắt khiêu khích về phía tên thanh niên kia.
“Ngươi giỏi, ta cho ngươi đấy”, tên thanh niên kia hắng giọng, mặt mày tối sầm, mặc dù tăng giá nhưng hắn cũng rất xót xa.
“Đấu với ta à?”, Hoa Thiên lão tổ bật cười sau đó ngồi xuống kéo theo ánh mắt của nhiều người, vả lại trong ánh mắt của rất nhiều tu sĩ Chuẩn Thánh còn hiện lên tinh quang, ám chỉ người này rất giàu có.
“Có ai tăng giá không?”, Trường Thiện Chân Nhân mỉm cười ôn hoà đảo mắt nhìn bên dưới.
“Muốn tăng nhưng không có tiền”.
“Không có tiền thì ngậm miệng lại đi”.
“Ồn ào”.