Tiên võ truyền kỳ - Chương 2885
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2885 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2885 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Xuất đan!
Xuất đan!
Quả nhiên, chừng ba đến năm giây sau, luyện đan sư của Đan Phủ và Nhạc Tấn cùng hô lên không phân thứ tự trước sau.
Sau đó hai đạo đan hồng cũng bắn thẳng lên trời không theo một thứ tự cụ thể nào, hoá thành dị tượng huyền diệu.
Đều là sáu vân?
Phía dưới hình thành làn sóng thuỷ triều ngạc nhiên, một luyện đan sư cấp bốn mà cũng luyện ra được linh đan sáu vân.
Ta không tin! Ta không tin!
Trên đài đấu đan toàn là tiếng gào thét của Nhạc Tấn.
Khuôn mặt Nhạc Tấn hung dữ, ông ta không thể chấp nhận được kết cục này, rõ ràng ông ta đã chọn một luyện đan sư cấp bốn có thú hoả, nhưng kết quả lại khiến ông ta khó chấp nhận được, thú hoả biến thành chân hoả, luyện đan sư cấp bốn mà lại luyện ra được linh đan sáu vân.
Nghe tiếng rít gào của Nhạc Tấn, ánh mắt mọi người lại ăn ý nhìn về phía Diệp Thành.
Đan Phủ là nơi tạo ra các vị thần à? Thú hoả biến thành chân hoả, luyện đan sư cấp bốn biến thành cấp sáu.
Hai hàng lông mày của Khô Nhạc nhíu chặt, sự kỳ lạ của Đan Phủ mang đến cho ông ta một dự cảm không lành.
Phủ chủ?
Bên này, luyện đan sư của Đan Phủ đã đấu đan xong đi xuống, kéo Diệp Thành ra khỏi bùn đất.
Thấy vậy, những người có mặt không khỏi nhìn lại, sau đó ai nấy đều giật giật khoé miệng.
Cũng không trách họ như vậy, chỉ trách bộ dạng Diệp Thành lúc này cực kỳ buồn cười, mặt mũi lấm lem bùn đất không nói, khoé mắt, khoé miệng, mũi, tai đều có máu tràn ra, thật sự là thất khiếu chảy máu, họ không biết sao Diệp Thành lại trở nên thế này, nhưng nhìn hắn như bị sét đánh vậy.
Oa!
Diệp Thành dụi mắt, đầu hắn đến giờ vẫn đang ong ong, trước mắt đầy sao.
Không biết vì sao nhìn Diệp Thành bết bát như vậy, trong lòng mọi người lại thấy sảng khoái.
Ra tay ác thật!
Mục Huyền Công tặc lưỡi cảm thán nhìn Nhược Thiên Chu Tước.
Nhược Thiên Chu Tước lại như không có việc gì, bà vẫn chưa dùng hết toàn lực đâu, nếu không Diệp Thành đã bay lên trời rồi.
Tiếp tục!
Khi mọi người đều đang chú ý đến Diệp Thành thì Nhạc Tông đã nhảy lên đài đấu đan, sau đó còn không quên mắng Nhạc Tấn vẫn đang ở trên đài đấu đan một câu ‘vô dụng’, khiến cho mặt Nhạc Tấn càng thêm dữ tợn.
Tiếng hô của Nhạc Tông lại thu hút ánh nhìn của mọi người về phía này.
Đấu ba vòng, hoà ba vòng cũng hơi nằm ngoài dự đoán của mọi người, còn hấp dẫn hơn mong đợi của họ.
Đừng lãng phí thời gian nữa!
Nhạc Tông còn chưa chọn người, giọng nói nhàn nhã của Nhược Thiên Chu Tước đã vang vọng khắp Linh Đan Sơn.
Lời này vừa thốt ra, ánh mắt mọi người đều sáng lên, Nhạc Sơn và Nhạc Hải phía dưới nhìn nhau, dường như đã hiểu ý Nhược Thiên Chu Tước, ý bà là để bọn họ cùng lên, đấu cùng một lúc!
Vậy thì lên thôi!