Tiên võ truyền kỳ - Chương 2516
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2516 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2516 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Sơn phong như hoạ đã được cô phong bế, cô cũng cởi bỏ bộ Tiên Nghê Thường mà khoác lên mình chiến y lạnh lẽo, cô cũng phải ra chiến trường, vì tương lai của Đại Sở mà cống hiến một phần sức chiến đấu.
“Nhược Hi đâu rồi?”, Diệp Thành cũng ngẩng đầu nhìn Ngọc Nữ Phong, giọng điệu khản đặc.
“Giao cho Đường Như Huyên chăm sóc rồi”, Sở Linh khẽ mỉm cười, cô kéo lấy cánh tay Diệp Thành, ngả đầu vào vai hắn, “chúng ta sẽ thắng chứ?”
“Thua hay thắng đều có ta bên cạnh nàng”, Diệp Thành mỉm cười nắm lấy tay cô bước vào hư thiên, cũng giống với những người khác ở Hằng Nhạc Tông, trước khi đi, Sở Linh quay đầu lại nhìn linh sơn như chốn tiên cảnh này một lần nữa.
Cả hai người cứ thế ngự thiên phi hành, đáp xuống tường thành của Nam Sở.
Bái kiến Thánh Chủ!
Diệp Thành vừa bước đến liền trông thấy các tu sĩ của Đại Sở trên tường thành cung kính hành lễ.
Không cần đa lễ!
Diệp Thành khoát tay, ánh mắt hướng về phía bên ngoài tường thành.
Nhìn về phía bắc, đó là vùng thiên địa tối tăm, mặc dù cách cả hơn ba trăm dặm nhưng hắn vẫn như thể trông thấy Thiên Ma như lũ cuốn xếp thành cả đội hình thẳng tắp trông không khác gì tấm thảm đen khổng lồ choán lấp đại địa của Đại Sở.
Diệp Thành thu lại ánh mắt, phần trán có một đạo thần quang bay vào tay, hắn đưa nó cho Sở Linh.
Đó là một bức tranh cuộn, nói chính xác hơn là Cửu Châu Thần Đồ được thu nhỏ, nó chính là món pháp khí ở cảnh giới Thiên, có sự bảo vệ của nó thì những ma tướng thông thường không thể khiến Sở Linh bị thương, có sự bảo vệ của nó thì Diệp Thành mới an tâm.
Sở Linh vội đẩy nó đi, còn Diệp Thành lại đẩy tới phía cô.
Ta đi kiểm tra xem thế nào!
Phía sau, Sở Linh hít vào một hơi thật sâu, cô cất Cửu Châu Thần Đồ đi rồi cũng bay về một hướng nơi mà Dương Đỉnh Thiên và Liễu Dật đang trấn thủ tường thành, lúc này Đạo Huyền Chân Nhân và Phong Vô Ngấn cũng có mặt.
Bái kiến Thánh Chủ!
Bái kiến Thánh Chủ!
Diệp Thành vừa bước lên tường thành đã nghe thấy những lời nói đồng loạt hồ lên như thế này. Diệp hành không nói gì, hắn chỉ khoát tay, đó là những cặp mắt lo lắng khiến hắn nhìn mà lòng nặng trĩu.
Không biết từ bao giờ Diệp Thành mới dừng chân lại, hắn nhìn người thanh niên đang khoác trên mình lớp áo giáo, bóng hình người này thẳng thắp nhưng lại có phần run rẩy, mái tóc dài màu đen còn lưa thưa những sợi bạc.
Hắn là Vi Văn Trác, là một luyện đan sư nhưng lại không tới Đan thành mà bước tới tường thành khoác lên mình chiến giáp.
Hôm đó chính là ngày đại hỷ của hắn nhưng trời cao lại trêu người, tân nương của hắn đã ra đi mãi mãi trên lưng hắn.
Diệp Thành rời ánh mắt khỏi Vi Văn Trác, hắn nhìn phía cách đó không xa, ở đó có hai nữ tử mặc chiến y, một người là Hạo Thiên Thi Nguyệt, một người là Hạo Thiên Thi Vũ, bọn họ giống như bức tượng bằng băng, đôi mắt lạnh lùng phẫn nộ nhìn ra bên ngoài tường thành.