Tiên võ truyền kỳ - Chương 2492
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2492 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2492 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Có lẽ vì khoảng cách quá xa nên truyền tống vực môn bay xuống Nam Sở cũng chỉ có ba tới năm cái, những Thiên Ma binh được truyền tống tới đây không nhiều như trong tưởng tượng, lại thêm trận thế ở Nam Sở vững mạnh có thể trấn áp tuyệt đối Thiên Ma binh.
Phụt! Phụt!
Trên hư thiên tăm tối của Bắc Sở, Diệp Thành liên tiếp trảm diệt hai tên ma tướng, hắn dừng chân ở một cổ trấn nhuốm máu.
Đây là Thanh Tiên Cổ Trấn, hắn từng tới đây, trong kí ức của hắn, Thanh Tiên Cổ Trấn vô cùng thanh bình, chính là cổ trấn người phàm duy nhất trong giới tu sĩ, nơi này có kì nhân Chu Dịch.
Lúc này, khi lần nữa đặt chân tới đây, Thanh Tiên Cổ Trấn đã nhuốm đỏ máu, cảnh tượng đẫm máu hiện lên khắp nơi nơi, đâu còn khung cảnh yên bình như trước.
Tiền bối!
Vẫn là dưới gốc cây cổ thụ đó, Diệp Thành tìm tháy Chu Dịch đang ngã dưới nền đất.
Chu Dịch với tài năng xem quẻ nghịch thiên, nhưng lại không hề có chút tu vi, càng không có sức chiến đấu, một tên Thiên Ma bình thường cũng có thể lấy mạng ông, cũng chính vì vậy mà ông mới không thể thoát khỏi vận mệnh.
Chu Dịch đã lìa đời nhưng khí tức vẫn chưa tắt hẳn, đó là một loại bí thuật kéo dài sinh mệnh vô cùng kì diệu.
“Bảo vệ Đại Sở chính là bảo vệ Vạn Vực Thương Sinh”, Chu Dịch nhìn Diệp Thành qua đôi mắt vẩn đục, ông ta cười hiền từ, bàn tay run rẩy lấy ra một tấm mai rùa từ trong ngực nhét vào người Diệp Thành, giọng nói khản đặc.
“Vãn bối nhất định làm tròn sứ mệnh”, Diệp Thành nắm chặt tay Chu Dịch, hắn đẩy tinh nguyên vào cơ thể ông nhưng vẫn không cứu vãn được sinh mệnh ông.
Chu Dịch đã hoá về với cát bụi, chỉ còn lại chiếc mai rùa cổ xưa trong tay Diệp Thành, đó là nỗi niềm nặng nề khôn tả.
Rầm! Bịch!
Giữa đất trời ảm đạm, tiếng nổ ầm vang liên tục vang lên.
Nhìn vào thiên địa là những bóng người choán ngợp đang đại chiến.
Diệp Thành đã bay ra khỏi Thanh Tiên Cổ Trấn, tay hắn vẫn cầm tấm mai rùa cổ xưa mà Chu Dịch đưa cho trước khi rời xa cõi đời.
Phía trước là từng đám Thiên Ma binh đen kịt đang đại chiến kinh thiên động địa với tu sĩ của Đại Sở.
Diệp Thành sát phạt vào trong, đánh tan cả đám, một đao bá đạo vô song lập tức chém chết một tên mà tướng của Thiên Ma vực.
Lúc này Diệp Thành mới nhận ra những người đang đại chiến với đại quân Thiên Ma cũng chỉ có người của phân điện thứ chín của Thiên Đình mà không hề có những người của phân điện khác cũng như tam tông hay hậu duệ các hoàng đế và liệt đại chư vương.
“Chuyện gì thế này”, Diệp Thành sát phạt tới trước phân điện thứ chín, hắn cau mày nhìn điện chủ của chín phân điện.
“Thiên Ma sát phạt từ trước và sau, tu sĩ của Đại Sở đều bị đánh tan”, điện chủ phân điện thứ chín thấy Diệp Thành thì vô cùng kích động nói ra nguyên do, “ta dốc sức chém giết thì mới có thể thoát ra khỏi vòng vây của Thiên Ma, mở ra đường máu”.
“Đi theo ta”, Diệp Thành nói giọng kiên quyết, tay hắn cầm huyết linh thần đao, chân bước trên biển ác sát cứ thế sát phạt về phía Bắc.
Phía sau, đại quân của phân điện thứ chín lần lượt đi theo. Mặc dù bọn họ cũng rất sợ hãi Thiên ma Quân nhưng có thánh chủ Thiên Đình dẫn đường thì người nào người nấy khí thế chiến đấu hút trời.