Tiên võ truyền kỳ - Chương 2389
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2389 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2389 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Khi hắn ta đang ngơ ngác thì Tử Huyên đã sát phạt về phía kẻ mặc y phục tím.
Rầm! Đoàng!
Trận đại chiến nổ ra, có Hồng Trần, Thái Hư Cổ Long và Tử Huyên trợ chiến nên chiến cục được xoay chuyển.
Trận đại chiến nổ ra hết sức khốc liệt, đạo thân Tinh Thần đứng ngoài vòng chiến đấu cũng mơ hồ chạy vào trong.
Tinh Thần!
Thánh nữ Tinh Nguyệt cất tiếng gọi nhưng không thể khiến đạo thân Tinh Thần dừng chân, thế rồi cô cũng chạy vào theo sau hắn.
Quay lại!
Bên ngoài vòng chiến đấu, phía Tiêu Thần lần lượt trầm giọng, đó không phải là nơi mà đạo thân Tinh Thần và thánh nữ Tinh Nguyệt có thể tuỳ tiện vào, cho dù là Thái Hư Cổ Long, Tử Huyên, kẻ mặc y phục tím chiến tranh hay Hồng Trần, Diệp Thành và nữ tử tóc bạc chiến tranh thì bất cứ hành động nào thừa thãi đều có thể khiến bọn họ mất mạng.
Long Đằng hắng giọng, ông ta vẫn dùng tới pháp khí ở cảnh giới Thiên, ngưng tụ tạo ra cái lồng tránh kẻ mặc y phục tím và nữ tử tóc bạc kia trốn thoát.
Đạo thân Tinh Thần như không hề nghe thấy tiếng gọi của phía Tiêu Thần, hắn và thánh nữ Tinh Nguyệt lần lượt tới phía này.
Thần Huyền Phong nằm trong lòng Thiên Thương Nguyệt, miệng không ngừng trào máu.
Trạng thái của ông ta hiện giờ rất kém, toàn thân nhơ nhuốc máu, bị nữ tử tóc bạc dùng một kiếm tuyệt sát đâm xuyên ngực, đạo tắc, linh hồn, cơ thể đều bị đánh tới mức mang tính huỷ hoại, đó không phỉa là một kiếm bình thường.
Thiên Thương Nguyệt điên cuồng đẩy tinh nguyên vào cơ thể ông ta nhưng vẫn không thể ngăn lại được thần quang tịch diệt đang huỷ hoại dần cơ thể của Thần Huyền Phong.
Thần Huyền Phong không nói lời nào, đôi mắt vô hồn, thần sắc đờ đẫn, cứ thế ôm Thiên Thương Nguyệt.
Đến cả ông ta cũng không biết vì sao mình lại cứu Diệp Thành, còn thay Diệp Thành đỡ nhát kiếm tuyệt sát đó.
“Sao tim ta lại đau thế này”, đạo thân Tinh Thần che đi phần ngực, hắn thẫn thờ nhìn Thần Huyền Phong.
“Muội cũng vậy”, thánh nữ Tinh Nguyệt nói với vẻ mặt đau đớn có phần mê man.
“Diệp….Diệp Tinh Thần, Thần…Thần Nhi, Thiên…Thiên Hoang Địa Lão….”, Thần Huyền Phong nhìn đạo thân Tinh Thần và thánh nữ Tinh Nguyệt, giọng nói ông ta khản đặc, lời nói không liền mạch, đôi mắt vô hồn trong chốc lát chợt mang theo ánh nhìn như tỏ tường, cũng chính vì sự tỏ tường trong chốc lát đó mà khiến đôi mắt ông ta chợt nhoà đi nước mắt.
Thần Huyền Phong không nói hết được cả câu, còn thần sắc lại trở về đờ đẫn như ban đầu, đôi mắt vô hồn.
“Ông rốt cục là ai?”, đạo thân Tinh Thần tiến lên trước nhìn Thần Huyền Phong với đôi mắt đỏ ngầu.
Nhưng vẻ mặt của Thần Huyền Phong lúc này càng mê man hơn, ông ta là ai đến ngay cả ông ta cũng không biết, thần trí không tỉnh táo khiến ông ta không phân biệt được hiện thực và hư ảo, ông ta chỉ biết thiên địa trong mắt mình đang dần trở nên mơ hồ.
Rầm! Đoàng!
Ở một hướng khác, trận đại chiến vẫn đang nổ ra làm thiên địa nứt lìa, sóng cả cuộn trào.