Tiên võ truyền kỳ - Chương 2335
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2335 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2335 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Lại nhìn đến Diệp Thành, hắn đã đứng trên hư thiên bất động như một bức tượng.
Giữa đất trời không thấy bóng dáng Thánh tử Thần Triều, ngoài một số người ở đây, chẳng ai có thể thấy được bóng dáng của ông ta.
Bất biến ứng vạn biến sao?
Trong đám người, Thái Hư Cổ Long nhìn Thánh tử Thần Triều đang liên tục thay đổi vị trí, sau đó lại nhìn Diệp Thành.
Keng!
Hắn ta vừa dứt lời, Thánh tử Thần Triều đã sát phạt tới sau lưng Diệp Thành như một bóng ma, một kiếm chém thẳng về phía đầu hắn.
Diệp Thành hơi xoay người sang một bên, né được một kiếm tuyệt sát cận kề gang tấc ấy.
Thánh tử Thần Triều lại biến mất như một bóng ma, mỗi lần biến mất đều rất khó tìm được dấu vết của ông ta.
Bí thuật này của Thánh tử Thần Triều khiến rất nhiều người có tu vi cao thâm đang xem trận chiến đều cảm thấy lạnh sống lưng, sát thủ là kẻ khiến người ta đau đầu nhất, kiểu đánh từ phía sau của ông ta càng khiến người ta khó đề phòng hơn, chỉ dựa vào thân pháp thông thiên này thôi họ đã không thể chống đỡ được.
“Đường đường là Thánh chủ Thiên Đình mà lại bị ép đứng yên tại chỗ phòng ngự sao?”, có người lên tiếng cảm thán.
“Bí thuật tuyệt sát Như Hình Với Bóng này khiến Diệp Thành phải dĩ bất biến ứng vạn biến”.
“Đại Sở ngày nay chẳng ai có thể khiến hắn bị buộc phải phòng ngự như vậy, Thánh tử Thần Triều cũng coi như có thể kiêu ngạo giữa đám đông rồi”.
“Diệp Thành, đây không phải tác phong của ngươi”, giữa đất trời lại vang lên tiếng cười nhàn nhạt của Thánh tử Thần Triều, giọng nói hư ảo lúc Đông lúc Tây, lúc Nam lúc Bắc khiến người ta không tìm được nguồn phát ra âm thanh.
“Ta muốn xem tên hề như ông còn có thể nhảy nhót được bao lâu nữa”, giọng Diệp Thành vẫn đều đều, hờ hững.
“Muốn chết như vậy thì ta cho ngươi được như ý muốn”, Thánh tử Thần Triều lại cười.
Keng!
Lời còn chưa dứt, tiếng kiếm ngân đã vang lên, một thanh sát kiếm đen như mực xuất hiện không hề báo trước, phóng tới gần đầu mày của Diệp Thành.
Diệp Thành đứng trên hư thiên như một tấm bia đá, bất động không nhúc nhích.
Keng!
Tiếng sát kiếm rung càng lớn hơn, mũi kiếm còn có u mang bao quanh.