Tiên võ truyền kỳ - Chương 208
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 208 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 208 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Giết”, khi kẻ mặc huyết bào kinh ngạc. Diệp Thành đã dẫm nát từng tảng đá xanh dưới chân, khí thế hừng hực, kiếm Xích Tiêu trong tay cũng được thay bằng roi sắt đánh vào linh hồn.
Mặc dù xuất hiện trong trạng thái ma đạo nhưng thần trí của hắn về cơ bản bị che lấp bởi sự thèm khát giết chóc, có điều phần tinh thần duy nhất mà hắn vẫn còn giữ rất rõ ràng đó chính là đối diện với kẻ mặc huyết bào kia thì roi sắt bá đạo hơn kiếm Xích Tiêu nhiều.
“Ta không quan tâm ngươi là người hay ma, hôm nay ngươi khó tránh khỏi cái chết”, kẻ mặc huyết bào rít lên, hắn lao tới, trong tay xuất hiện thêm sát kiếm màu máu, nhát kiếm vô tình cứ thế chĩa về phía trán của Diệp Thành.
Diệp Thành không hề tăng thêm phòng ngự, chỉ né người và để kẻ mặc huyết bào kia đâm vào vai mình.
Vù!
Roi sắt vung lên phát ra âm thanh vút vút, cứ thế nện thật mạnh vào phần trán của kẻ mặc huyết bào.
Hự!
Kẻ mặc huyết bào rít lên, đôi mắt mờ đi, phần khoé mắt, lỗ mũi và lỗ tai đều rỉ máu, sau khi trúng một roi thật mạnh từ Diệp Thành, đầu hắn ta ong ong.
Lúc này Diệp Thành không hề ngưng tay, cứ thế xông lên trước quất ra ba roi khiến tên kia lùi liên tiếp về sau.
Tiếp tục!
Diệp Thành hét lên vung roi sắt.
Ngươi đáng chết!
Kẻ mặc huyết bào tỉnh táo lại thì điên cuồng hét lên, tung chưởng khiến Diệp Thành ngã nhào.
Giết!
Diệp Thành vừa bò dậy thì như đại ma đầu sát phạt tới, hắn có vẻ không biết đau là gì, dù toàn thân đẫm máu nhưng khí thế sục sôi, tấn công liên tục.
Huyết thiên chỉ!
Tên mặc huyết bào lạnh giọng, chỉ lên trời tạo ra một hố máu ngay trước ngực Diệp Thành.
Kỳ Môn Khốn Thiên Trận!
Diệp Thành không nghĩ nhiều cứ thế lấy ra linh phù mà Sở Huyên đưa cho mình.
Vù!
Linh phù hoạt động phát ra ánh sáng chiếu rọi, phong ấn trận pháp, bốn tia sáng chiếu rọi, liên tiếp hình thành một trận pháp bao quanh cứ thế trói quanh kẻ mặc huyết bào.
Tên kia mặt mày khó coi, rõ ràng không ngờ nổi một tên tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên lại có thể tạo ra trận pháp thế này, vì hắn đã quá sơ xuất nên trúng chiêu.
Có điều hắn cũng là tên tu vi ở cảnh giới Linh Hư nên không sợ trận pháp thế này.
Mở cho ta!
Kẻ mặc hắc bào với huyết khí sục sôi, liên tiếp tung chưởng muốn phá tan Kỳ Môn Khốn Thiên Trận.
Thấy kẻ mặc huyết bào bị trói lại, Diệp Thành đương nhiên không dừng lại, nên biết rằng đòn công kích của hắn có thể đánh xuyên Kỳ Môn Khốn Thiên Trận và giáng trúng vào người kẻ mặc huyết bào, còn đòn công kích của tên kia lại bị ngăn lại bởi Kỳ Môn Khốn Thiên Trận.
Cơ hội tốt xuất hiện, Diệp Thành chớp ngay lấy.
Bát Hoang Trảm!
Diệp Thành vung đao tung đại chiêu. Kẻ mặc huyết bào tối sầm mặt, hắn ta buộc phải từ bỏ trận pháp công kích tạm thời, vung tay đánh tan đao mang màu vàng kim đang giáng từ trên trời xuống.
Tiếp!
Diệp Thành bị ép lùi về sau, hắn nhét một viên Hồi Huyền Đan vào miệng, cứ thế để cho tiên hoả luyện hoá sau đó nắm chặt thanh đại đao và vung liên tục.
Bát Hoang Trảm!
Bát Hoang Trảm!
Bát Hoang Trảm!
Diệp Thành hung hãn, chém ra liên tiếp ba đao, uy lực của một đao mạnh kinh người, đao mang màu vàng kim dưới bóng đêm càng trở nên chói lọi.
Muốn chết!
Kẻ mặc huyết bào lần thứ hai từ bỏ công kích trận pháp, hắn lại sử dụng thủ ấn.
Phụt!
Diệp Thành lại lần nữa lùi về sau, phun ra máu.
Tiếp tục!
Vừa đứng vững, hắn lại lần nữa sát phạt tới như loài súc sinh vậy.
Lần này, hắn đã thông minh hơn, cứ thế cầm theo roi sắt lao tới, không nói lời nào, giơ tay quất ra một roi.
Kẻ mặc huyết bào bị đánh đến mức hốt hoảng.
“Ta đánh chết ngươi”, Diệp Thành không hề dừng tay, vung tay quất ra một roi, một tay cầm đại đao, cứ một roi quất xuống thì lại đến một đao vung xuống liên tục không dứt.
Phụt!
Phụt!
Phụt!
Lúc này, kể cả là kẻ mặc huyết bào với tu vi linh hư kia cũng bị chém cho tới mức toàn thân nhơ nhuốc máu, đầu óc mộng mị, thất khiếu chảy máu, đến đứng còn không vững.
Trong lúc này, hắn ta rít lên liên hồi và phun ra máu, cũng không biết do bị thương hay do quá tức giận. Nếu không phải có Kỳ Môn Khốn Thiên Trận bao quanh thì hắn cũng không đến mức bị ép thế này.
Ngươi đáng chết!
Cuối cùng, sau tiếng hét phẫn nộ, kẻ mặc huyết bào cũng phát điên lên, phần đầu lông mày có huyết quang bao quanh, từng đạo huyết mang bay ra ngoài huyễn hoá thành một bình luyện yêu.
Hắn phẫn nộ, đường đường ở cảnh giới Linh Hư nhưng lại bị một tên ở cảnh giới Nhân Nguyên đánh thảm hại thế này, bị ép đến mức phải dùng tới binh khí bản mệnh.
“Phá cho ta”, sau tiếng hét phẫn nộ, binh khí bản mệnh của hắn bay ra ngoài, biến to lên năm, sáu trượng, uy lực mạnh mẽ dội xuống Kỳ Môn Khốn Thiên Trận.
Rầm!
Tiếng động vang lên, Kỳ Môn Khốn Thiên Trận lung lay, sức mạnh khủng khiếp khiến những căn nhà cách đó trăm trượng cũng sụp đổ.
Phá!
Kẻ mặc huyết bào lại lần nữa hét lên, ngự động cái bình luyện yêu đánh tan Kỳ Môn Khốn Thiên Trận.
“Đánh với ta mà phải dùng tới binh khí bản mệnh, da mặt ngươi cũng dày thật đó”, Diệp Thành cười lạnh lùng, khi bình luyện yêu kia ép xuống, hắn đã nghịch thiên xông lên trời, vung ra roi sắt đánh vào bình luyện yêu kia.
A….!