Tiên võ truyền kỳ - Chương 2033
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 2033 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 2033 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Có điều lão ta lại không làm vậy, chỉ sơ xẩy không thận trọng đã khiến lão ta rơi vào cảnh hiểm nguy.
“Như vậy có được coi là lật lại thế cục không?, ở phía cách đó không xa, Diệp Thành khoanh tay trước ngực, hắn nhìn lão ta với vẻ mặt hào hứng: “Sự tự tin của ta khiến ta bị phát hiện, sự tự tin của ông lại mang lại cơ hội lật lại ván cờ cho ta”.
“Ngươi rốt cục là ai?”, lão già nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt tôi độc.
“Gọi ta Diệp Thành là được”, Diệp Thành bật cười, hắn phất tay tháo lớp mặt nạ Quỷ Minh ra.
“Ngươi…”, nhìn thấy chân dung Diệp Thành, lão già nheo mắt lại chỉ bằng đầu mũi kim, lão ta vô thức lùi về sau, nhìn Diệp Thành bằng ánh mắt không sao tin nổi: “Không thể nào, không thể nào”.
“Không có gì là không thể cả”, Diệp Thành nói rồi ánh mắt chợt lạnh hẳn lại sau đó sát phạt tới, lão già mặc huyết bào còn đang kinh hãi đã bị một chưởng của hắn đánh tới mức máu me be bét: “Đây là nấm mồ do ông tự chọn, ông có thích không?”
“Cho dù chết ta cũng phải kéo ngươi theo cùng”, lão già phản ứng lại thì thiêu đốt linh lực, lão ta phất tay, một đạo cổ ấn rợp trời giáng về phía Diệp Thành.
“Diêm Tôn đã bị phế rồi, chỉ dựa vào ông mà đòi đấu với ta?”, Diệp Thành mạnh mẽ vô song, hắn cứ thế sát phạt tới bằng tay không, kim quyền hỗn hợp với rất nhiều loại bí pháp cứ thế được đánh ra, đánh xuyên cổ ấn rợp trời kia, đến cả lão già mặc huyết bào cũng bị đánh lảo đảo lùi về sau.
“Diêm Tôn do hắn phế?”, khi lùi về sau, lão già mặc huyết bào thầm nhủ.
“Đánh với ta ông sẽ chết rất thảm”, Diệp Thành lại lần nữa sát phạt tới, trong tay hắn còn cầm thanh kiếm Xích Tiêu.
Thấy vậy, lão già mặc huyết bào không còn ý định giao chiến, lão ta lập tức quay người bỏ chạy.
Đứng lại!
Phần trán Diệp Thành có thần quang hiển hiện, Hỗn Độn Thần Đỉnh và Cửu Châu Thần Đồ lần lượt bay ra, thần uy cái thế xuất hiện khiến lão già mặc huyết bào vừa bay đi chưa được mấy trượng đã bị trấn áp.
Phong Thần Quyết!
Diệp Thành sát phạt tới, không đợi lão già kia đứng vững, hắn đã đâm một kiếm xuyên vùng đan hải của lão ta.
A…!
Lão già kêu gào thảm hiết nhưng bên trong hố đen không gian này, đến cả âm thanh vọng lại cũng không hề có.
Vốn dĩ, ông ta ở cảnh giới Chuẩn Thiên không phải không có sức chiến đấu nhưng từ sâu trong lòng ông ta đã sợ hãi nên lúc này tính mạng mới là quan trọng, nếu không thì ông ta cũng không đến mức bại thảm hại thế này.
Sưu thần!
Bàn tay Diệp Thành đã ấn vào đỉnh đầu của lão già kia, thuật sưu thần bá đạo mạnh mẽ đoạt đi kí ức của lão già mặc huyết bào kia.
Lão ta lại lần nữa gào hét nhưng tu vi đã bị phế, trước mặt Diệp Thành ông ta không khác gì con kiến, đâu còn sức phản kháng.
Không biết từ bao giờ tiếng gào thảm thiết đó mới ngưng lại.
Sau vài giây, Diệp Thành tiêu hoá hết kí ức của lão già mặc huyết bào rồi mới từ từ mở mắt nhưng vẻ mặt của hắn vẫn rất lạ thường: “Đúng là khiến ta phải bất ngờ”.
Diệp Thành thực sự bất ngờ vì khi đấu trí với lão già này ở đại điện, lão ta nói tới Sâm La Môn Điện, hắn còn tưởng rằng lão ta lừa người nhưng không ngờ lão ta lại nói sự thật.
“Thật thật giả giả, ông chơi ta cũng được lắm”, Diệp Thành bật cười lạnh lùng.