Tiên võ truyền kỳ - Chương 1801
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 1801 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 1801 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Mà ý định thực sự của Diệp Thành là thu nạp cao thủ của Chính Dương Tông, mà để Cơ Tuyết Băng làm chuyện này là thích hợp nhất. Cô ta từng là Thánh nữ của Chính Dương Tông, điện chủ phân điện thứ chín, chưởng giáo tương lai của Chính Dương Tông, cô ta vẫn rất có tiếng nói.
Nếu tiến hành suôn sẻ, thu nạp được cao thủ của Chính Dương Tông cũng đủ để tạo thành một quân đội tu sĩ không hề yếu, đây là chuyện vẹn cả đôi đường.
Sau đó lại là một khoảng thời gian dài im lặng nữa.
Không biết bao lâu sau thế giới thần tiên mây mù bao phủ của Thanh Vân Tông mới hiện ra trước mắt mọi người.
Mọi người lần lượt bay vào trong rặng núi.
Thánh chủ!
Vừa đáp xuống, cao thủ Viêm Hoàng ẩn náu ở đây đồng loạt chắp tay hành lễ.
Diệp Thành khẽ phất tay, sau đó mở Lục Đạo Tiên Luân Nhãn quan sát kỹ xung quanh Thanh Vân Tông, phát hiện trong bóng tối có rất nhiều đại trận và kết giới tuyệt sát, cùng với đại quân Viêm Hoàng, Hằng Nhạc và các thế gia lớn. Đội hình này khiến Diệp Thành cảm thấy da đầu tê dại, thiên la địa võng này đủ để giết chết đại quân chín điện của Chính Dương Tông.
“Có phải ta nên cảm thấy may mắn không? Nếu bây giờ ta vẫn là điện chủ phân điện thứ chín của Chính Dương Tông thì đêm nay ta sẽ khó mà thoát chết”, Cơ Tuyết Băng dường như cũng có thể nhìn thấy đại quân ẩn nấp trong góc khuất, giọng điệu điềm tĩnh mà nhẹ nhàng vang lên.
Như cô ta nói, nếu Pháp Luân Vương không truy sát cô ta thì bây giờ cô ta vẫn là Thánh nữ của Chính Dương Tông, điện chủ của phân điện thứ chín, vậy trận đại chiến đêm nay cô ta cũng sẽ lấy thân phận điện chủ phân điện thứ chín của Chính Dương Tông để tham gia, và kết cục thế nào không cần nghĩ cũng biết.
“Cũng không khoa trương như muội nói”, Diệp Thành mỉm cười.
“Nhìn tình hình hiện tại, có vẻ rất nhiều chuyện không phải không có manh mối như trong tưởng tượng nữa”, Cơ Tuyết Băng khẽ nói: “Trong hỗn chiến tam tông có biết bao thế gia bị tiêu diệt một cách kỳ lạ, mạng lưới tình báo của Chính Dương Tông bị lật đổ hoàn toàn, thì ra bàn tay âm thầm điều khiển đại cục của Nam Sở chính là huynh”.
“Bây giờ biết cũng không muộn”, Diệp Thành thản nhiên nhún vai.
“Đi thôi”, khi hai người đang nói chuyện, Sở Linh ở bên cạnh đã trầm giọng bảo.
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!
Sở Linh vừa dứt lời, những tiếng nổ kinh thiên động địa từ tứ phía của Thanh Vân Tông đồng thời vang lên, hư thiên bị chém ra, sát khí cuồn cuộn như đại dương kéo đến, từng đoàn người đông nghịt đổ xô tới.
Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!
Sau đó là tiếng đất nứt ra, từng cao thủ cổ đại tay cầm chiến mác lao ra từ mặt đất, đội hình đông nghịt như một tấm thảm đen, bao phủ toàn bộ mặt đất, đôi mắt chúng trống rỗng, vẻ mặt đờ đẫn, đó là đại quân Âm Minh thực thụ.
“Nhiều Âm Minh Tử Tướng thế”, trong rặng núi, Diệp Thành khẽ nhíu mày, bởi vì quân số Âm Minh Tử Tướng này thật sự quá nhiều: “Rốt cuộc Pháp Luân Vương đã luyện ra bao nhiêu đại quân Âm Minh chứ?”