Tiên võ truyền kỳ - Chương 1686
Đọc truyện Tiên võ truyền kỳ Chương 1686 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Tiên võ truyền kỳ – Chương 1686 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Tiên võ truyền kỳ – Diệp Thành (full) – Truyện tác giả: Lục Giới mới nhất tại Ngôn Tình Hay
“Tìm theo danh sách này cho ta”, Diệp Thành ném ra mấy trăm miếng ngọc giản, mỗi người cầm một miếng, trong đó ghi lại tất cả những nguyên liệu cần thiết để luyện chế Thiên Tịch Đan.
Các cao thủ của Viêm Hoàng đương nhiên sẽ không làm trái mệnh lệnh, họ bắt đầu tìm kiếm từng túi đựng đồ.
Mà Diệp Thành cũng không nhàn rỗi, hắn cũng cầm từng túi đựng đồ rồi dùng Tiên Luân Nhãn quét qua một lượt, hễ phát hiện nguyên liệu cần để luyện chế Thiên Tịch Đan là hắn sẽ không chút do dự cầm đi.
Sau khi tìm kiếm một lượt, thật sự đã tìm được mấy loại, nhưng cũng chỉ có một ít, bởi vì nguyên liệu luyện chế Thiên Tịch Đan thật sự quá khó tìm, có thể tìm được vài loại đã là tốt lắm rồi.
Mãi đến khi màn đêm buông uống, Diệp Thành mới trở lại đại điện của Chính Khí Điện, tâm trạng khá tốt, trong đống bảo vật kia hắn không chỉ tìm được nguyên liệu luyện đan mà còn tiện tay kiếm được mấy món binh khí bất phàm.
“Thê tử, ta tặng nàng”, Diệp Thành nhét một chiếc nhẫn ngọc cho Sở Linh.
“Ai là thê tử của ngươi?”, Sở Linh lườm Diệp Thành, hai má ửng hồng, nhưng cô vẫn nhận lấy chiếc nhẫn ngọc, với nhãn giới của cô đương nhiên cũng nhìn ra sự phi thường của nó.
“Còn ngại gì nữa!”, Diệp Thành bĩu môi.
“Có lẽ Chính Dương Tông đã biết chuyện ở đây, tiếp theo có kế hoạch gì không?”, phía Thiên Tông Lão Tổ đều nhìn Diệp Thành.
“Sẽ khó giải quyết đôi chút, nhưng cũng không phải vấn đề lớn”, Diệp Thành không trêu Sở Linh nữa, trầm ngâm xoa cằm suy nghĩ: “Chính Dương Tông chỉ biết ta nắm giữ một đại quân tu sĩ, những điều khác thì biết rất ít, tuy lợi thế của chúng ta đã suy yếu đi rất nhiều nhưng vẫn tồn tại. Sau khi liên minh với Hoàng tộc Đại Sở, đảo Hắc Long, Tây Lăng Ba Thục, nhà Nam Cung, nhà Mộ Vân và nhà Âu Dương, ta sẽ đến Đan Thành một chuyến, khi nào liên minh được với Đan Thành, chúng ta sẽ khai chiến với Chính Dương Tông”.
“Phái thêm người canh giữ Chính Khí Điện đi!”, Chung Giang vuốt nhẹ chòm râu.
“Đó là đương nhiên”, Diệp Thành mỉm cười: “Vừa nãy ta đã quan sát rồi, pháp trận công kích và kết giới phòng ngự của Chính Khí Điện không yếu, nếu chúng ta không tấn công bất chợt, muốn phá được kết giới ở đây cũng khá tốn sức, phái thêm người đến đây tăng cường kết giới hộ sơn và pháp trận công kích, ngoài ra phải tạo được hư không đại trận từ đây tới thành cổ Thiên Thu, chín phân điện lớn của Hằng Nhạc, điện chính của Hằng Nhạc và các thế gia lớn của Nam Sở trong thời gian ngắn nhất”.
“Xem ra Cổ Tam Thông tiền bối và Vô Nhai tiền bối lại bận rộn rồi”, Tư Đồ Long Sơn mỉm cười.
“Bận thì đúng là hơi bận một chút! Nhưng tình hình hiện nay khá ổn, Vân Thanh đã bị tiêu diệt, mối uy hiếp của Thanh Vân Tông coi như cũng đã rõ, dưới tình huống ổn định, không lâu nữa sẽ bị chúng ta hoàn toàn khống chế. Tiếp theo đó là Chính Dương Tông, nếu đã biết ta nắm giữ một đội quân hùng mạnh, vậy đêm nay ta sẽ tặng cho họ một món quà lớn”.
“Quà lớn?”, mọi người nhướng mày: “Là gì?”
“Phá huỷ mạng lưới tình báo của họ!”, Diệp Thành cười toét miệng: “Chung Tiêu tiền bối nói với ta rồi, mạng lưới tình báo của Nhân Hoàng và Hằng Nhạc Tông đã kiểm soát các cứ điểm tình báo của Chính Dương Tông, vậy còn không xử lý luôn?”
“Đến lúc giải quyết bọn chúng rồi”, mọi người đều cười.
“Mọi người chuẩn bị đi!”, Diệp Thành lấy ra mấy chục tấm ngọc giản, truyền cho phía Thiên Tông Lão Tổ: “Mọi người dựa theo vị trí ở đây rồi lén trà trộn vào. Vẫn là câu nói đó, đây là hành động lớn, đội hình các cao thủ phái đến mỗi cứ điểm mạng lưới tình báo đều phải đảm bảo áp chế hoàn toàn cao thủ của Chính Dương Tông, ra tay đồng thời.