Ngược Tâm: Thiên Vị - Chương 1
Đọc truyện Ngược Tâm: Thiên Vị Chương 1 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Hôm Trương Kỳ về Thượng Hải, trời đổ cơn mưa phùn.
Tôi cùng Diệp Thanh Ứng đứng ở ngoài sân bay, trong tay hắn là một bó hồng nhạt, hắn cố ý mua cho Trương Kỳ.
“Thanh Ứng thích hoa hồng.” Diệp Thanh Ứng vui vẻ.
Từ lúc học cấp 3 đến giờ, Diệp Thanh Ứng chưa từng nhớ được tôi ghét ăn rau tơm nhưng lại nhớ rất rõ Trương Kỳ thích gì.
Có phải không chiếm được mới là tốt nhất không? Lúc trước hắn từ chối Trương Kỳ để theo đuổi tôi cơ mà.
Tôi cười lạnh: “Trùng hợp thật đấy, tôi cũng mua thêm một bó, tôi nhớ ai đó thích màu đen.”
“Ai đó là ai?” Diệp Thanh Ứng cau mày.
“Lương Hành.”
Trùm trường nổi tiếng nhất năm ấy, từng theo đuổi tôi, anh thậm chí còn bán đôi bông tai của mình để mua một cái vòng cổ tặng sinh nhật tôi, còn vì làm tôi đáp lời mà vui ới mức lái xe chạy một nửa thành phố Thượng Hải này.
Dù bị tôi từ chối nhưng anh vẫn mỉm cười khi rời đi, nước mưa xối ướt áo anh, hôm đó tôi thật sự có ý định đi tới lau nước mưa cho anh.
Chàng trai đỏ mắt, cười nói với tôi: “Lục Phối, cũng chỉ có em làm tôi chật vật như vậy.”
Tôi chỉ im lặng, sau đó cúi đầu nói xin lỗi anh.
….
Vừa nghe thấy tên này, ánh mắt của Diệp Thanh Ứng tối lại.
Tôi cười nói: “Vừa hay hai người họ bay cùng chuyến, hai người chúng ta mỗi người đón một người.”
“…”
Không lâu sau, đám Trương Kỳ đến, tôi nhịn không được mà thưởng thức cô gái kia.
Nhiệt tình, phóng khoáng, sáng sủa, thẳng thắn, làn da hơi ngăm đen, gương mặt dù không quá xinh đẹp nhưng vẫn khiến người nhìn không khó chịu.
Phần lớn phái nam đều thích kiểu này nhỉ.
Tôi thất vọng chuyển mắt, vừa hay nhìn phải tầm mắt nóng bỏng.
Ba năm không gặp, chàng trai đã mất đi sự ngây ngô năm đó, trở nên trầm tĩnh đàn ông hơn. Anh mặc đồ đen đứng dưới cơn mưa phùn, cứ như năm đó lúc học đại học vậy, vừa cô độc lại trầm tĩnh.
Nhưng ánh mắt kia vẫn còn tràn ngập sự kiêu ngạo nói cho tôi biết, anh vẫn là Lương Hành đó, vẫn là chàng trai phóng khoáng và nhiệt huyết năm đó.
Ánh mắt chạm vào nhau, chàng trai vẫn nhìn tôi mà không né tránh tí nào, anh nhìn tôi, nửa cười nửa không:
“Lục Phối, đã lâu không gặp, em gầy đi rồi.”
Giọng nói trầm ấm cứ như bỏ thuốc vậy, cực kỳ hay.
Vừa nghe âm thanh này, trái tim tôi lỡ đi một nhịp, tôi vội đưa ô cho anh: “Hoan, hoan nghênh trở về.”
“Cảm ơn.”
Lương Hành cười cười, cầm ô, vuốt một cái rồi mở ra.
Anh bình tĩnh cầm ô, bọt nước lăn từ ô xuống làm ướt tay áo anh.
—-
Lúc ra ngoài còn có một chàng trai khác đi cùng, cười nói: “Người anh em, còn chưa chúc mừng cậu, hotgirl trường năm đó bị cậu tán đổ. Bọn tôi ghen tị lắm đấy.”
Câu này vừa nói xong, mọi người bật cười.
Không hiểu sao tôi nhìn về phía Lương Hành theo bản năng.
Anh cứ như đang chú tâm nhìn cái ô, cảm nhận được ánh mắt của tôi thì cười nói: “Đúng thế, tôi còn chẳng tán được.”
Diệp Thanh Ứng cười một tiếng.
Trương Kỳ ở cạnh hắn líu ra líu ríu kể về cuộc sống ở nước ngoài mấy năm nay.
Trương Kỳ nói rất nhiều, còn cho hắn xem ảnh mà cô chụp mấy năm nay.
Diệp Thanh Ứng gọi cô là Bé chim, hắn thậm chí còn không e dè tôi mà cảm thán:
“Ôi trời, không biết sau này ai giỏi tới mức bắt được con chim nhỏ này vào lồng đây chứ?”
Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy khó chịu.
“Nếu không chúng ta gọi xe đi cùng đi, đều là bạn cũ, Diệp Thanh Ứng và Trương Kỳ đi cùng nhau.”
Tôi nuốt nước bọt: “Tôi đi cùng Lương Hành.”
“Được.” “Không được!”
Hai âm thanh này vang lên cùng lúc.
jackihieu
ái chà , gì đây cbi lại có 1 ” cuộc chiến ” nổ ra sao =)))
mchaua
ê đúng kiểu tranh giành á :))) ai sẽ cướp được trái tim anh ấy đây
elizabeth 134
Lương Hành bị từ chối lời tỏ tình dưới mưa mà thấy tội ổng ghê.Nhưng ko sao ,giờ ổng trưởng thành r
Thanh Trucs
t thấy quê nhìu hơn =)))
mmthuhuong
nổ ra thì nó ms zui :)))