Thanh xuân vội vã - Chương 144
Đọc truyện Thanh xuân vội vã Chương 144 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Thanh Xuân Vội Vã – Chương 144 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Thanh Xuân Vội Vã – Ta Đã Cuồng Nhiệt – Thượng Khiết My mới nhất tại Ngôn Tình Hay
QF như cá gặp nước ngày càng vươn xa phát triển, đợi diễn vừa rồi vừa được lòng CEO Sicily vừa được các nhà thiết kế, người mẫu đình đàm kêu gọi. Mà trái ngược với thành công vang dội của QF, PCF rơi vào bế tắc cùng cực, tất cả các mối làm ăn cứ như bị cắt đứt, không có một nhà cung cấp nguyên liệu và người mẫu hợp tác diện trang phục, càng không còn bản thiết kế nào được tung ra, trong khi đó QF mỗi tháng đều sẽ cho ra mẫu sản phẩm hot, PCF cứ như nhà hoang chết chủ, hiu quạnh trống vắng. Mẫn Phương Kiều nhìn các biểu số liên tục rớt hạng, cô ta tức đến mức gương mặt lộ dạng hung tàn. Solar bồn chồn đi qua đi lại lo lắng, mấy ngày nay đối với Solar mà nói là khủng hoảng, PCF cứ như bị cục hoạ rơi trúng đầu, khách không có mà nhà cung cấp cũng chẳng đồng ý cung cấp cho họ. Mấy ngày trước Mẫn Phương Kiều vốn dĩ đã tìm được nhà thiết kế có triển vọng vực dậy PCF ngay trên bờ vực, vậy mà chưa kịp đem bản kí kết hợp đồng tới thì người ta đã xách dẹp chạy như thể gặp quỷ.
Solar rối rắm một phen, gương mặt nhăn nhó bồn chồn: “Có khi nào QF giở trò không cô chủ?”
Mẫn Phương Kiều không trả lời cô ta ngay mà trầm ngâm, suy nghĩ hết mọi khả năng, có khi nào mình đã đụng trúng cái đuôi của ai hay không…lát sau khoé môi Mẫn Phương Kiều gương lên, cười lạnh, đôi mắt loé lên dữ tợn, sóng cuồn cuộn trào dâng.
“Không phải QF, tôi biết là ai giở trò rồi”
Mẹ nó! Tốt nhất là đừng để tôi nắm thóp ngược.
Ở một tầng cao nhất trụ sở.
Ngay lúc này…..
“Ha ha ha. Thích quá đi mất, cho mày giả vờ ngọc nữ” Ngao Bạch Minh Nguyệt ở trong văn phòng trụ sở chính Ngao Thị không ngừng đắc ý cười lớn nhìn máy tính trước mắt.
“Mẫn Phương Kiều, có thích món quà tao tặng cho mày không?” khoé môi gương lên trào phúng.
Trần Khính đứng một bên cúng kính hỏi: “Cô Ngao, xin hỏi tiếp theo cô muốn làm gì”
Ngao Tổng đã căn dặn mấy ngày nay phải làm theo chỉ thị của cô Ngao, dốc sức hết mình hoàn thành yêu cầu.
Môi mỏng Ngao Bạch Minh Nguyệt nhếch lên, ánh mắt lơ đãng nhìn vào màn hình hiển thị trên máy tính, bình thản nói: “Tiếp tục chèn ép, đến khi PCF đóng cửa mới thôi”
“Vâng thưa cô Ngao” sau đó lùi ra sau đi ra ngoài.
Điện thoại trên bàn vang lên, Ngao Bạch Minh Nguyệt thoáng nhìn qua, bắt máy.
“Là chị đúng không?”
“Chính chị là người chèn ép công ty tôi để phục thù đúng không?”
“Không ngờ một đại tiểu thư danh giá lại làm chuyện bi ổi hạ lưu như vậy, tôi sẽ nói với bác Ngao, chị chờ đó Ngao Bạch Minh Nguyệt” một giọng chanh chua vang lên, bất quá không làm cho Ngao Bạch Minh Nguyệt tức giận mà cô còn cong môi cười thắng lợi.
Mẫn Phương Kiều giận dữ nói một tràng, căm thù nghiến răng nghiến lợi muốn nghiền nát người đầu dây bên kia. Thề! Nếu Ngao Bạch Minh Nguyệt đứng trước mặt cô ta có lẽ sẽ bị cắn đến chết.
Ngao Bạch Minh Nguyệt xoay xoay cây bút trên tay, bộ dáng lười nhác: “Ồ? Mách sao? Vậy thì mách đi”
“Tôi biết ngay là chị mà”
“Thì sao? đây là quang minh chính đại, chứ không giống như ai kia, làm chuyện bi ổi lại lấy lớp nhựa trên mặt ra làm trò. Kinh tởm chết đi được!”
“Chị!” cô ta cứng họng đáp.
“Mẫn Phương Kiều, kẻ bỉ ổi vô sỉ? haa cô đang mắng chính mình sao? Nên nhớ! Chính cô là người muốn tôi GIÚP ĐỠ, giờ lại quay sang trách tôi. Não cô bị úng nước à?”
Mẫn Phương Kiều quát tháo, hơi thở gấp gáp: “Đây là Chị đang dồn ép tôi thì có chứ giúp đỡ cái gì, chị có ăn có học sao lại hiểu ngu như vậy, chị khiến cửa hàng tôi phải đóng cửa tôi sẽ khiến chị sống không yên, đợi đó”
Ngao Bạch Minh Nguyệt cười khẽ: “Vậy tôi đợi, đừng khiến tôi chờ đợi lâu quá, nếu không…” giọng kéo dài một hơi: “điểm kế tiếp sẽ là các chỗ kinh doanh khác của cô đấy”
“Nên nhớ, Ngao Bạch Minh Nguyệt tôi không thích đợi chờ!”
“Con điên này, mày dám!” Mẫn Phương Kiều bị bức đến điên, trợn mắt hét rống.
“Dám hay không thì mày cứ việc chọc điên tao, Mẫn Phương Kiều! chính mày làm cho tao có hứng thú thì nên gánh chịu vượt qua trò chơi mà tao đã làm ra. Người như mày làm heo nái heo đực còn chê, muốn bước chân vào Ngao gia….
Hừ! nằm mơ ban ngày!”
Dứt lời không đợi Mẫn Phương Kiều lên tiếng mắng người, trực tiếp cúp máy. Bên này Mẫn Phương Kiều đập điện thoại xuống sàn kế tiếp là những tiếng hét tiếng đập phá đồ vang vọng, các nhân viên sợ đến mức đứng yên không dám di chuyển, tội nhất là Solar đứng trước cửa gõ mõ cầu siêu, nếu ban nãy cô ta lén phén đi vào có lẽ mồm đã ngậm chiếc giày cô chủ ban cho rồi.
“Thượng Khiết My, Ngao Bạch Minh Nguyệt, sao hai con chó trông cửa tụi mày lại liên tục đối nghịch với tao, nếu không có đám chó tụi bây tao sẽ được gả vào Ngao gia, làm bà chủ của Ngao thị, tất cả là của tao. Tụi bây chỉ là một con chó, vậy mà hết lần này đến lần khác ngán chân cản đường”
Mẫn Phương Kiều ánh mắt đỏ ngầu, thở hổn hển, hai tay nắm chặt bóp nát giấy trên bàn. Chưa đầy 5 phút sau, ánh mắt cô ta loé lên, gương mặt bại lộ rõ tâm cơ hiểm độc, nguy hiểm cận kề. Tìm lại chiếc điện thoại đáng thương bị văng ở trong góc ra.
Đầu dây bên kia vang lên, giọng nói có chút hứng thú: “Mẫn tiểu thư?”
Mẫn Phương Kiều điều chỉnh lại giọng nói thục nữ dịu dàng con nhà gia giáo: “Chào Anh Ngô, Anh vẫn còn nhớ em sao?”
“Mẫn tiểu thư gọi tôi có việc gì” giọng Ngô Tang xa cách làm cho Mẫn Phương Kiều phải đơ mặt, nhưng nhanh chóng bỏ qua, giờ là lúc cô ta nhờ vả, không thể đắc tội vì đây là đồng minh!
“À, em có việc cần nhờ Anh Ngô đây giúp đỡ. Việc là như thế này, PCF là hãng thời trang của em, mà em họ của Anh Ngô cũng chính là Thượng Khiết My làm chủ QF, đối thủ cạnh tranh với PCF. Anh Ngô có biết điều này không?”
Ngô Tang hơi bất ngờ, không ngờ rằng QF hãng thời trang mà Ngô Vân thường xuyên xem xét, yêu thích đến nỗi mỗi tuần phải đến tham qua 2-3 lần lại là của Thượng Khiết My. Nếu Ngô Vân mà biết có lẽ trái tim nát bét mất.
Cậu ta trầm giọng nghiêm túc: “Thì sao? Cô Mẫn thích nói dòng vo như vậy thì tôi cúp máy đây”
Mẫn Phương Kiều vội nói: “Anh Ngô, chúng ta là đồng minh!”
Ngô Tang: “ồ!?”
Mẫn Phương Kiều muốn chửi cái tên làm giá này, cũng chỉ là một tên bị cô ta lợi dụng có gì mà kiêu, đợi đến khi mất hết giá trị xem tôi hành hạ Anh ra sao.
“Tôi muốn Anh tung lên mạng tin tức QF ăn cắp ý tưởng của PCF, khiến QF phải đóng cửa!” cô ta không giả vờ nữa mà nói vào chuyện chính, trực tiếp lột bỏ lớp mặt nạ hiền lành bị hãm hại.
Ngô Tang nửa tin nửa ngờ: “Cô ra lệnh cho tôi sao? Cô nên nhớ bây giờ tình cảnh của tôi ở Ngô gia ra sao, đêm đó cô cũng tham dự chắc có lẽ biết địa vị của tôi ở Ngô gia tàn tạ ra sao mà Cô Mẫn nhỉ”
“Vì thế Anh hãy làm một việc khiến địa vị của mình được nâng cao đi” Mẫn Phương Kiều nhấn mạnh từng chữ. “Nếu Thượng Khiết My làm ra việc đạo nhái sẽ bị cả giới thời trang tẩy chay, mà Ngô gia không thể nào tiếp nhận đứa cháu gái làm ra việc gây ô uế thanh danh của Ngô gia được, lúc đó bọn họ sẽ tống cổ cả nhà Thượng Khiết My ra ngoài. Mà Anh và đứa em gái của mình sẽ được yêu thương, được Ngô gia chấp nhận vì hai anh em các người không có bất cứ vết nhơn nào”
Ngô Tang cười khẽ: “Cô Mẫn, cô nên biết chuyện này rất không có lợi cho tôi, nếu bị lộ ra có thể cả gia đình tôi sẽ bị tống cổ ra khỏi nhà, mà cô lại bình yên sống qua ngày. Cô tưởng tôi là thằng ngu sao?”
Mẫn Phương Kiều kiên trì nói: “Anh yên tâm, hợp tác lần này tôi sẽ bảo đảm anh an toàn trong sạch”
Ngô Tang nhướn mày: “như thế nào?”
“Tôi sẽ đưa chứng cứ QF đạo nhái cho Anh, Anh chỉ cần dùng tài khoản nặc danh của cái người tôi thuê sau đó làm việc của mình. Anh yên tâm tài khoản nặc danh đó sẽ là người thay Anh và tôi chịu hoàn toàn trách nhiệm, đáng tin cậy!”
Ngô Tang im lặng như đang suy nghĩ tính toán. Mẫn Phương Kiều hồi hộp cắn tay. Qua vài phút sau mới nghe giọng Ngô Tang vang lên: “Được thôi!”
________________________
Hiệu suất làm việc của Ngô Tang khá nhanh, chiều hôm đó tin tức QF đạo nhái PCF được tung ra, làm mọi người chấn động. Mọi người sẽ không tin nếu một tài khoản nặc danh đăng lên để bôi nhọ QF nổi tiếng nhưng lại có bằng chứng khiến ai nấy đều hoang mang. Một bản thiết kế được lưu một tháng trước khi QF ra mắt trang phục Kỳ Tài, Kỳ Tài là bộ trang phục sau bộ sưu tập Tuyết Hạ. Bộ trang phục được thiết kế trước đó trên cùng còn lưu lại ngày tháng năm và giờ giấc, không một chút chỉnh sửa nào, tấm thứ hai là sản phẩm được trưng bày ở QF, nhìn cả hai y hệt nhau làm mọi người tò mò hơn.
Phía dưới bài đăng hàng ngàn người bày tỏ, có người bình luận thất vọng đối với QF:
Đầu nấm họ Mầm: “Không ngờ QF tôi hâm mộ lại có chiêu trò như vậy”
Tôi là fan QF: “Tôi luôn coi QF là tín đồ của mình, hu hu hu bây giờ thất vọng rồi, cảm thấy có lỗi với PCF ghê, trước đây mình còn chê xấu PCF nữa, PCF đại thần thật xin lỗi. Tôi sẽ đổi tên lại, tên này nhìn thất vọng quá”
“……” rất nhiều bình luận khóc lóc, không ngờ đến.
Đại tỷ tên Đại: “Đầu tụi bây chứa cứt chuột à, QF quang minh chính đại từ lúc ra mắt đến nay mẫu thiết kế không bao giờ trùng với bất cứ sản phẩm nào, thậm chí còn là phong cách thiết kế riêng biệt độc lạ của nhà QF, chẳng hề đụng ai. Tụi bây có não đúng là chỉ có thế chứa phân bò phân heo!!!”
Có một tài khoản trả lời, Đại Thần ghé thăm: “@Đại Tỷ Tên Đại miệng ăn gì mà nói chuyện thúi thế! Có lẽ phát cuồng QF nên không phân biệt đúng sai rồi. QF ăn cắp ý tưởng của người ta còn được tân bốc đến tận mây xanh, trong khi đó PCF thì ngậm đắng nuốt cay bị chèn ép đến tận bây giờ, giờ thì có người không chịu đựng nổi thay trời hành đạo mới lên tiếng lấy lại công bằng cho PCF. Nếu không có chủ tin, có lẽ PCF bị dìm xuống đáy sâu mà kẻ ác thì ung dung tự tại hưởng phú đời sau. Tôi khinh QF, lũ QF là lũ khốn nạn chuyên đạo nhái”
Đại tỷ tên Đại: “@Đại Thần ghé thăm bà đây đợi sự thật được đính chính, lúc đó cái mồm thối của mày phải nhét phân bò phân heo rồi im mồm cho bà, đồ đần”
Thượng Yến Phi đọc bình luận mà chán ghét chửi ầm: “Tên đại thần này, bà đây thấy nên gọi mi là đại thần kinh thì đúng hơn. Chắc được PCF thuê nên mới dọn mồm ra mặt nói chuyện nghĩa khí chứ cái nổi gì”
Nhiệt Tịnh nhìn Thượng Khiết My đang trầm ngâm, giọng điệu lo lắng: “Làm sao đây sếp, chuyện này ngày càng được cư dân mạng chú tâm, có lẽ sẽ đến tai các nhà thiết kế khác thôi”
Quả nhiên, tiếng điện thoại trên bàn reo lên, Mễ Nguyên bên ngoài cũng vội vàng chạy vào cầm theo điện thoại của QF thường dùng để liên lạc.
“Sếp lớn, là nhà đầu tư Avan”
Thượng Khiết My mím môi thở dài đưa tay nhận lấy. Không biết đầu bên kia nói gì mà cô chỉ trả lời đơn giản.
eyJpdiI6Im5iVEc0Y21reHJ0RXExWWJpMVRBWUE9PSIsInZhbHVlIjoiVlM2YkdpZElnT2dOWXBSaStBcFI1V25aOFpocTZadENXNE1Ibzd1UWNOR20xcGkyUWlNeHB4RHM2Q1hpY1hyRyIsIm1hYyI6IjFiMTQ1NzRhMThiZjdmZWIyZTkyMjc4ZjExY2U5MjE5ZjgwNDZkNjkzZGU5ODk4MDExM2FhMTg5YzMxYzA0NmUifQ==eyJpdiI6Im5OTW8zdWsxdmQwaXVFK1VINHZsXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImpvS3RTdWVGTjdIMzZmYk10R1RvQWMzTndwKytVWEZHSzdDRktLaW1KZjVUOXZXaXR1RGtzNTVwNEtvZ1ZVU1k0S0N5dzMzNTdtaUF2dTRZUFwvRkpTMGU3OTIyXC9LRjJ6UFJcLzRQQXpMUllIV2dOaDFXN2FMak12eFJ2TnNrK1pPQ3Vha3hva0h5XC9rTW9ZQm9tMGVTOXRINW9Tb291NmRwOW1UeFBCa05FczREU2lmY29rUjBvNFlxa29sWnNpdk14MjhwUmtBWXJvZUhEQ3JwNjlHbnowWDlFK3B6bzFuWnpRU2FidWRjaWNwcFBtNmFBOCsxODQ2TWx4U0tQOEcyZHcyeVJkUU5KRFNZZU4zd2xoak5hN284bkVHenQxWjQ3U1wvcGNTZlJLSkNVN3hOQ2dGREpRTHhiSlJDenBsSUorbmZoUjVUd204WVBWekROSjZoU1lVVVwvMFA3eVFhT1VEbFN5ZTUwdDdDWnRrR2JibTgraWFuU2lRb1pVckpOaTVYbG1kc2plZFlzOGIzNW5GSnZIWThjdU43Z2x3Q2RIMitaTnlQU0Z2cHNVbEU3VW9hUnlzVXdxTlBidUhncVkiLCJtYWMiOiJiM2ZjMDJlMTY1ZjEwMDI2MjMwYjcxNDIwNjY3MDMxYjRjYTFkMDZhZDg2YmI0ZmYxOWIyNmVkNDQ0M2Y5M2IwIn0=eyJpdiI6Im1Cdm5pOVErck12YUhORW5qUTd4c1E9PSIsInZhbHVlIjoiUERJeHRUdWZQMVNXMWN4dW1veVZlVzhjUnp4RlVPWW93SHZkU2NmRnRcL0V0UXg0eWplN3JTVDlLQ1prMTdKQU0iLCJtYWMiOiJiNDkzN2FkMzJjMDY1ZTc2M2YwY2U2NDUyN2IyZTcxMjY3ODZiYWQ4YzY3MjYzNGVjNjE3NWZiZjkzYzk0M2FjIn0=eyJpdiI6IlRteUpWaHdrbTZnZlwvcFFnVWV6QlRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IktLV0o2UGxoZ3B1bmlZUXhHczI4WXdNMGpWeVlrQm11eXF3XC9YT0ZEQTdrcFl3dlVRWXViRE5KdFhCSDBqeHdUelJ6VEtGcmt3cnpnM2xvWFF2V1pCbHl2TklIUlRDN0k4dWZcLzcxQmhwUUlhQjZFYitsaXNqY0drM09mRVp5TisiLCJtYWMiOiI4Y2EyZjQwZGZjMjI0NDZkYjBiYzZiODdlNzVlYTgzZWI2ZGJjNzZkNGI5MDc4N2IwMGNjMTE5ZTZkZjU5ODBkIn0=eyJpdiI6ImlHS3c3QWxXZlwvWDVickNSbW5PUEdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkU0SEJ0REVESjhGdzJVVm8xQ3FJbzA1Z1R2S0pCektnOUVwXC9LOWlJOGJKek93eFZteXRBcm9VMjBvRG0xbFJEIiwibWFjIjoiNDA5NjZhYjU5MTA4ZGM4MjgwOTQxMzMzMGE5NWJmZjE4ODE3YWI1YWFhNWM0NGZmMDI4NzIzNDQ2NTczMGVlNCJ9eyJpdiI6Ikl2TVB1WlwvVHdiVktxRlh2enFNN3hRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im5PSW9ZVkluaEFzK3RxRFpUUEFqd0hiTzRCVXNqRUF3R2g2YWhNRGJwbjVqOUs1dWJKTlVGNU94MElvZ0I3SHlxM0dUY2ZSM0VJa2JPeTN4bndjRGtEa05ZTzBwTTJYV21zM1F5R2JyaDBqVVZ0YTBXZUM0VFl3Y2k1VlFIT0N4Sk0ydGV1YVA4Y1MxR25ETEhLbU41YWpjRW9vK2VSb2lTTjJ1M0FOeVFTYzB0bEdJRStBWTFGTXZWSVRCSCtJaUIycjFaeDN0dU5VREllK1l6bEhPV3J1Y1h3eEFRR0l1dlg4ZGYxVTVFYWc9IiwibWFjIjoiMjg4MmI3ZjMzOWNkZTMxNTlmNDNhNGY2OTIwZTZjN2JkMmY2NGQ2ZjFkNjVmNmNiZTdiOGVkOGI1MmFhMWYyOSJ9eyJpdiI6ImQ3aHFsbGtuQ0I2bjlycEp6VXFOMUE9PSIsInZhbHVlIjoiNlNsTzBBM1R1T3lWQnUrUVFaRis3dXFmb3J5dCtKd0xJTmlKU2M5cHd3Nk4wcXRnZCt1YjhKWmcxelhHQW1ONSIsIm1hYyI6IjNmMzhkMDM0NTdlNTYzN2ZmNjliMTUyMTkxN2Q5MWE2NGY4NWRhODBjNjM4NjE2ODY5YjMyNmZlOGE2NDQ4Y2UifQ==eyJpdiI6IkFocXpTcis2ZGFpdk80MGh0VEQ2Q0E9PSIsInZhbHVlIjoiNmZOYUNJZlVEdFJoRFNWMkk4azFmSit4c2pLbTE1cVJnUVZzOCs4akxyZ3dhbHJFM0FYeFg5KzZtXC9pazZqS1RHdVJ5VFE2OEw4YUtxOTQ1cXRscnZkdHQ4M1RzWllvQjBGWU91OEhIZ0hMdVBxVm9sZitcLzdIUWk2VG1uRmUxZlF2VFh1dElhRFVGUnZ5V3pVU01URzRoaU44Z3lPcDU3VG5GRHpPMDNSV2NaR3gwV0l4WXRyQWJWZHNIXC82OFJ5aEZcL3krcmpqUzBlcERoVVFOdTFybXlYdm5wQlJXUlkrNWtDZDA1TmZJQkZKM1BcL2dZWm5qT2RHZnpMT3Y2dERQIiwibWFjIjoiMTY5MGRmODczODJmMzIxZDRlMjhlNTIyNDQ0NDg1NzVhNDlkYzcwMTNhMWZjY2IxZjc1MTQxYzE0ZWIyYWFiMyJ9eyJpdiI6InVvdkR6VnJpaitXUXNTbEFzWGx2Zmc9PSIsInZhbHVlIjoiSkM4UDVDaUxwK3UrWUI5Ympxck1MbkhnS1wveW5Ub3FZREpsRlFPVVoxWmwzVFkyVXhcL3BmVHFrM0xRRkVvNmJEIiwibWFjIjoiYWZiNWFlNjc2ZjFhNGUzY2Y1ODdmYmI5ZmEzZjJkYmVlOGYxNDcwNzY3OGRmNmE2MzVjOTZmOWMyNTBiZDBhZiJ9eyJpdiI6IisyNEk2aldoNmU1ZzZ6cUtoQ2pwVFE9PSIsInZhbHVlIjoiTEVacEVGRlhKb2htMEY5cCtJRm9HTGUyNzhzN0lQeTF5UVJOQU1RYzVISjJ3ajNhTzNIeEFQT1Zyb1JWWnpmUWMwdTFLUERmUlR6d3BKVGxKSXZ0NHhjeTVBaG12dzBUMWI5T1VlN3c1V0JVWkRWZGpvS2JJRjdCb0xydU5pNWhYTGN3eWJuYTVFTkJidEttXC9FZ2lFOEtyM2ZmU1wvNnhhXC9xKzdPQzN4UFNnPSIsIm1hYyI6ImYyZDQ4NzkzOGY2MGMzNjczNTc4MzRlNjFlZjU2ZDc1MjVmNWMzYjQ3ZjE2Y2U1ODRmNTY2YTUyYzVjN2ZmMGUifQ==eyJpdiI6ImpDTFB2cEh4aTV4a2t0Zkd0Z3VFVlE9PSIsInZhbHVlIjoiUkJ0c1RIT3ZoaDhvWlFqQk1lYnFjZzgwSGcrWmdBTXgrOW9FNlRyUTNIVURPU20yc3ZWbzNrRXRic0xOUVJWWCIsIm1hYyI6ImZkYmZlM2ZmNTdjNDc5NDYxMjliYjk3ZWY3ZDIzNGM3NmY4MTBjN2JlMTg0N2NjOWMxOTY2NWEyYzgxOGU0MjIifQ==eyJpdiI6Im51bTVSSGdJWmg2Q1wvaG9hNjdUXC91QT09IiwidmFsdWUiOiI1bWVBcXZnY1pxRUh1UXNBQXJyV0dHSE9CZ0hvb3NDem5RZEJYa1JBamt6YVVtRjZlVFJodXpYdmlmNVl4eVwvdFdYVE9kWmo2VkZuTzdWTlI2ZDZ1MDdtSXExVEZCSngrVWxwSDVZVzR2T1E9IiwibWFjIjoiMDE0ODAyZTFmOWU1MjExY2VlMjA0OTA5YWJlZTkxNDJlNzY1MTliZDVlYmM2MDA5ODFjN2E3OWMyZDdlYWRhOSJ9eyJpdiI6InFSVnlNWCtxeG5WSE96VEdkVERkUEE9PSIsInZhbHVlIjoiOFA1aXZDSWlRSGJ5amVvOGhxVHBsRDBuMkVQMjlcL2JSK0REcjVSbUZ4Y2hFdjdEK05hUlAyMUd1UmVmNkVaMVMiLCJtYWMiOiJlOWEzODU0NmE3NGNhZTA3ZDdmNWI5MGIxNWYwZjViOWU0NDdiMDJlZTI3YzM0NWUzZjNmM2M1MzZjZDVkMmU4In0=eyJpdiI6IklYVVlyUzJtUTdaTTJyK0N3ZHZUcEE9PSIsInZhbHVlIjoiQ1ZSN0xxOE9NU0VqWTRPRk8yY1RvUlV0TGJcL25YTFJkZ2h3c1JjTEhSMEtXaFdaNStSb0pMQVF3M2xsQzFOZFNoUXE3NDBcL0VOd3RLaHRIbm9cL1RNOFE9PSIsIm1hYyI6ImNmZGZjMjgwNGZkNjc1ZWI1MmMwY2ExN2VjMjMzZTliZjA2NzQ0OGQ4YTYyMTc4OTM4ZjM5NDdmZjRmMjllMjAifQ==eyJpdiI6IjdhYkFBVnNLcnRYSVNqQnZWeVNrNUE9PSIsInZhbHVlIjoiQlwvMjBLaGErcDAydXRcL1RNMXdqcjFOUndra3R6bWJoMURLQlR3M1FxK3JmeU5IWVwvQXgzQnJheGNib1hsOWo2MyIsIm1hYyI6ImM5OTQzY2JlMzU3YjJlMDNiNTdhMGY3YmIwMjNkOWYwYzczNGUxYTUyZjIwOGEyYTlkNWQ1NmQ0M2M4YjQxMjAifQ==eyJpdiI6Ik9BcmRtKzc1aldoR1JPSkdlME5Xd2c9PSIsInZhbHVlIjoidG9PMStCV2hzcFdwcWpWXC8xK2lER3ZObk5tdFJjSGZwZ3pacDZVZG1iU3I1XC8zQmQzelwvckVBanJXRzNQZnJYbUNkbnZNbFwvclY0UG1reXc1cFVINmtrSFpVNWVxK3JxRW1oRGZJUTdjZUU0PSIsIm1hYyI6ImU3MTY3NGJlZGUzZDYzOGFmM2Q1ODU4NmRjYWZkYzgwYjVkNTUzZWFiNzQxNzgxZDQ2MTk3OTc4NDI4ZjcwN2EifQ==