Thần chủ ở rể - Chương 177
Đọc truyện Thần chủ ở rể Chương 177 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Thần Chủ Ở Rể – Chương 177 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Thần Chủ Ở Rể – Vương Bác Thần – Triệu Thanh Hà (Truyện full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
CHƯƠNG 177
“Ừm.”
Triệu Thanh Hà nghiến răng gật đầu, nước mắt lưng tròng.
Các người ngay cả tình thân mà còn không quan tâm, thì khi tôi bị các người ép đến trở nên vô tình, thì cũng mong các người chấp nhận sự vô tình của tôi.
Quả nhiên, không lâu sau, bà cụ Triệu lại gọi lại.
Bọn họ không có sự lựa chọn.
Trần Thiên Minh vốn là tập đoàn xây dựng lớn nhất ở thành phố Hà Châu bên cạnh nhà họ Hồ.
Bây giờ công việc làm ăn của Trần Thiên Minh đều ở trong tay Triệu Thanh Hà, đội kỹ sư của nhà họ Hồ từ lâu đã nói rõ rằng bọn họ sẽ không hợp tác với nhà họ Triệu và nhà họ Lý.
Vì vậy, bà cụ Triệu và Triệu Long chỉ có thể đến tìm Triệu Thanh Hà hợp tác.
Thực ra, là ép bọn họ không thể không cúi đầu.
Tất nhiên, hành động cúi đầu này khiến bọn họ cảm thấy khó chịu như ăn phải ruồi chết.
“Gấp đôi thì gấp đôi, cậu đem người của cậu tới đây.”
Giọng nói của bà cụ Triệu rất lạnh, nói xong thì cúp máy.
Bà ta vốn là đến để chiếm tiện nghi, thấy không có tiện nghi để chiếm, liền lập tức lộ ra bộ mặt thật.
Thấy bà ta như vậy, trong lòng Triệu Thanh Hà không còn gánh nặng gì nữa.
Bà không coi tôi như một đứa cháu gái, tôi cũng sẽ không coi bà như bà nội.
Bà không coi tôi như người nhà, tôi cũng sẽ đối xử với bà như cách đối xử người lạ.
“Dao Dao tối nay ăn cơm thật ngoan.”
Nhìn thấy Dao Dao chủ động ăn rau xanh, Vương Bác Thần cảm thấy rất khó tin, lập tức khen ngợi.
Nhưng không ngờ Dao Dao lại khinh thường nói: “Cô giáo Phương Viên nói, trong rau xanh có dinh dưỡng, phải kết hợp thịt và rau, con cũng đâu phải trẻ con.”
Triệu Thanh Hà hả hê nói: “Bị khinh thường rồi chứ gì? Đáng đời, ai bảo anh rẻ mạt như vậy.”