Thần cấp ở rể - Chương 450
Đọc truyện Thần cấp ở rể Chương 450 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Thần Cấp Ở Rể – Chương 450 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Đám vệ sĩ còn lại bắt đầu bàn tán với nhau.
“Giả Ba Nhĩ đánh nhau với người Trung Quốc chưa thua bao giờ cả.”
“Tên người Trung Quốc này đúng là không biết tự lượng sức mình, dám khiêu chiến với Giả Ba Nhĩ, đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết.”
“Giả Ba Nhĩ, anh nhất định không được nhẹ tay! Nhưng đừng đánh chết anh ta!”
Hồ Trọng hét lớn: “Đúng! Đừng đánh chết cậu ta! Giữ lại vẫn còn chỗ dùng tới!”
Giả Ba Nhĩ nhanh chóng tiến lên, động tác nhanh như chớp điện, hơn nữa đường đi của từng chiêu thức cũng vô cùng rõ ràng đấm thẳng, đấm móc, đấm thẳng rồi lại đấm móc và cuối cùng là cắt kéo.
Bốn quyền của Giả Ba Nhĩ bị tay đằng trước của Diệp Vô Phong hóa giải dễ dàng, đến lúc anh ta làm động tác cắt kéo đã từng đánh bại được vô số người thì cơ thể của Diệp Vô Phong lại khẽ di chuyển, bằng một động tác vô cùng nhẹ nhàng anh đã đi sang được bên phải của Giả Ba Nhĩ.
Vậy nên động tác cắt kéo của anh ta đột nhiên mất đi mục tiêu.
Bịch! Bàn chân cứng như sắt của Diệp Vô Phong đá thẳng vào chân trụ của Giả Ba Nhĩ đang làm động tác cắt kéo.
Giả Ba Nhĩ cảm thấy chân phải của mình giống như va vào máy xúc, cả người anh ta nhanh chóng đổ ập xuống đất, chân phải càng đau đớn khó chịu hơn.
Anh ta ôm lấy chân phải, từ từ đứng lên nhưng cái chân của anh ta vẫn đang run rẩy đau đớn.
“Giả Ba Nhĩ, cố lên!” Đám vệ sĩ còn lại, không kìm được cũng cổ vũ cho anh ta.
Bọn chúng đều biết Giả Ba Nhĩ mình đồng da sắt, cho dù có bị người khác đánh như thế nào cũng không sao.
Nhưng lần này, tốc độ Giả Ba Nhĩ đứng dậy hơi chậm.
Hồ Trọng nhận ra sự bất thường của Giả Ba Nhĩ, anh ta hét lên: “Giả Ba Nhĩ, cậu cố mà chịu đựng! 50 nghìn đô la Mỹ đấy!”
Thái độ Giả Ba Nhĩ trở nên lạnh lùng hơn, anh ta nín thở rồi lắc đầu một cái thật mạnh, hình như cơn đau giảm bớt đi rất nhiều.
Rồi anh ta lại nhào tới lần nữa! Bịch! Đám vệ sĩ còn lại chỉ thấy mắt mình hoa đi, Giả Ba Nhĩ lại ngã ra đất thêm một lần nữa.
Diệp Vô Phong bày ra thế mở đầu trong Thái Cực Quyền nhưng võ thuật anh sử dụng lại là cách trong quân đội hay dùng để bắt được nắm đấm của kẻ địch. Chỉ là lúc anh sử dụng, anh dùng thân pháp làm yểm hộ và chỉ sử dụng những phần tinh túy bên trong thuật bắt nắm đấm đó, không hề sử dụng những thứ bên ngoài khác.
Vậy nên cho dù là quân nhân Trung Quốc từ bộ đội ra cũng chưa chắc đã nhìn ra anh đã sử dụng chiêu thức bắt nắm đấm của kẻ địch.
Đương nhiên, những điểm tinh vi nhất của chiêu thức này cũng được Diệp Vô Phong phát huy đến cực hạn.
Giả Ba Nhĩ cố nhịn đau, anh ta đứng dậy lần nữa nhưng cơ thể anh ta lắc lư sắp ngã, nhìn cũng thấy đã hoàn toàn rơi vào thế yếu.
Diệp Vô Phong bước lên phía trước, cảm giác vô cùng nhẹ nhàng thoải mái, anh đón một quyền của Giả Ba Nhĩ rồi nghiêng sang một bên, tay còn lại quét qua cổ của anh ta.
Rầm! Giả Ba Nhĩ lại giống như không đứng vững, anh ta ngã xuống đất, âm thanh vô cùng vang dội!
Im lặng! Hồ Trọng và cả đám vệ sĩ của anh ta, tất cả đều im lặng!
Giả Ba Nhĩ ngã ra đất rồi đột nhiên rút khẩu súng ra: “Đồ khốn nạn! Tao bắn chết mày!”
Lúc anh ta định mở chốt bảo hiểm của súng ra thì đột nhiên lại phát hiện bên trong không có đạn.
Tay phải của Diệp Vô Phong từ từ giơ lên, là một vật có hình băng đạn: Giả Ba Nhĩ, đánh thua rồi rút súng ra, đây là phong cách đấu võ của anh sao? Anh đang tìm thứ này đúng không?”
Sắc mặt Giả Ba Nhĩ xám xịt, anh ta im lặng không nói được gì.
Hồ Trọng ngầm ra lệnh bằng tay cho đám 16 tên vệ sĩ kia.
Ào ào, mười sáu tên vệ sĩ cùng triển khai thế võ, bao vây lấy Diệp Vô Phong vào trong.
“Hồ Trọng, anh nhớ cho kỹ anh còn nợ tôi 50 nghìn đô la Mỹ.” Mặc dù đã bị bao vây nhưng Diệp Vô Phong vẫn không quên nhắc nhở.
Hồ Trọng cười lạnh: “Chỉ có 50 nghìn đô la Mỹ, tôi cũng không buồn để ý, nhưng nếu cậu có thể đánh thắng 16 người này, tôi sẽ cho cậu thêm 50 nghìn đô nữa.”
Tách, Diệp Vô Phong búng tay: “Hồ Trọng, là chính anh nói đấy nhé! Tôi thắng rồi anh đừng có quỵt nợ!”
Hồ Trọng gật đầu: “Cứ quyết định như vậy đi! Bắt đầu đi!”
Lúc đó, chín tên vệ sĩ khác của Hồ Trọng cũng lặng lẽ từ xa tiến lại gần, chuẩn bị tới để chi viện.
Diệp Vô Phong biết rõ sáu tên vệ sĩ này được anh ta thuê từ Ấn Độ đến, võ công của ai cũng vô cùng cao cường, hơn nữa lại có sở trường trong tấn công phối hợp, lại được rèn luyện trong bộ đội, trải qua sự kiểm nghiệm của sự sống và cái chết. Võ công của sáu người này nhất định đã đạt đến trình độ Lô hỏa thuần thanh.
Kỹ thuật tấn công phối hợp của sáu người này vô cùng ảo diệu, hơn nữa động tác cũng vô cùng đơn giản.
Những người bình thường hoàn toàn không thể có được những động tác như thế.
Kể cả là Giả Ba Nhĩ, nếu cho anh ta đánh với sáu người này, anh ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó được với ba người trong số này, nếu là bốn người, anh ta nhất định sẽ thua chắc.
Diệp Vô Phong nhìn ra được một chút mánh khóe lúc sáu người này tiếp cận anh. Diệp Vô Phong không khỏi nhíu mày: “Ấn Độ cổ đúng là có những thứ vô cùng khó hiểu, mấy tên này không lẽ đều là truyền nhân tập yoga sao?”
Hai người trong số đó lộn nhào tới, hai người khác lại phối hợp với nhau, anh ôm tôi cao hơn đầu, sau khi tiếp đất tôi lại ôm anh qua đầu, cứ như thế ồ ạt ào tới.
Còn hai người nữa có tư thế vô cùng lạ lùng, giống như đang xuyên hoa vậy, tiến gần về phía anh bằng một cách phương thức khiến người khác phải hoa mắt chóng mặt.
Diệp Vô Phong biết rõ, người luyện yoga có xương khớp rất khác với người thường.
Bọn họ có thể uốn cong ở những bộ phận mà người bình thường không thể uốn cong được. Trong lúc đối địch, có rất nhiều chiêu thức vượt ra ngoài tưởng tượng của đối phương, khiến đối thủ bất ngờ không kịp đề phòng mà trúng chiêu.
Lần đầu tiên Diệp Vô Phong phải đối mặt với những động tác hết sức lạ lùng của sáu người này, anh chật vật một lúc, đánh nhau một lát không ngờ đã phải nhận mười mấy quyền cước của đối phương.
Cũng may khả năng chịu đòn của Diệp Vô Phong cũng không phải tầm thường, nếu không chỉ vài chiêu đó cũng đủ để người khác nằm bò ra đất.
Đột nhiên Diệp Vô Phong nhảy ra khỏi vòng tròn đó, trong đầu anh thấp thoáng hiện lên những chiêu thức vừa rồi của đối phương.
Phải nói rằng công lực của sáu người này cũng không quá cao, về cơ bản đều là Cấp đại sư đỉnh phong, hơn nữa động tác của bọn họ cũng không quá nhanh, nhưng khi kết hợp lại với nhau lại đạt hiệu quả đến mức huyền diệu.