Sở thiếu quay đầu ngày ngày ăn vả - Chương 87
Đọc truyện Sở thiếu quay đầu ngày ngày ăn vả Chương 87 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Sở Thiếu Quay Đầu, Ngày Ngày Ăn Vả – Chương 87 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sở Thiếu Quay Đầu, Ngày Ngày Ăn Vả – Lệ Xuân Xuân mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Nhìn cảnh bốn người họ hạnh phúc, vui vẻ nói cười bên nhau, Sở Mộ Bạch không vừa mắt. Do đó, thay vì đứng làm bình phong, anh đi ra ngoài, di chuyển đến cuối hành lang rồi rút một điếu thuốc ra hút.
“Hắn ta nghĩ mình là ai chứ?”
Nếu không nói, chắc hẳn mọi người đều sẽ lầm tưởng họ mới là một gia đình thật sự. Tiểu Thành, Tiểu Nặc là con của Đặng Tư Thành chứ không phải anh.
“Mẹ ơi, con muốn uống sữa.”
“Được rồi, để mẹ đi lấy cho.” Thẩm Vân Hạ xoa đầu Tiểu Nặc, định lấy sửa đổ ra ly nhưng không thấy có cái ly nào. Trong lúc cô đang loay hoay, ngó ngang nhìn dọc để kiếm thì Đặng Tư Thành nói: “Để anh đi lấy cho.”
“Vây… phiền anh nhé!”
“Không cần khách sáo với anh như vậy đâu.” Đặng Tư Thành mỉm cười rồi bước ra khỏi phòng.
Thẩm Vân Hạ cảm thấy vô cùng an tâm khi có Đặng Tư Thành bên cạnh nhưng hiện tại cô chưa ly hôn với Sở Mộ Bạch, nên giữ khoảng cách một chút, tốt cho cả vô và cả anh.
Sau khi nói điều dưỡng cho mình mượn một cái ly, Đặng Tư Thành nhìn thấy Sở Mộ Bạch ở cuối hành lang nên bước tới trò chuyện. Những gì Sở Mộ Bạch đã làm với ba mẹ con Thẩm Vân Hạ, Đặng Tư Thành đã được nghe kể lại. Thú thật, anh muốn đấm cho Sở Mộ Bạch mấy cái để anh ta tỉnh ra. Đến cả con mình mà anh cũng nhẫn tâm làm hại, đúng là không thể chấp nhận được.
Vừa nhìn thấy Đặng Tư Thành, sắc mặt của Sở Mộ Bạch đã thay đổi. Bề ngoài có vẻ dửng dưng nhưng trong lòng Sở Mộ Bạch muốn Đặng Tư Thành bốc hơi khỏi trái đất này càng nhanh càng tốt.
“Sở Mộ Bạch, chuyện như vậy mà anh cũng dám làm sao?”
Đặng Tư Thành lên tiếng chất vấn. Tuy nhiên, Sở Mộ Bạch chỉ cười lạnh, thả điếu thuốc xuống đất rồi dùng chân giẫm lên nó: “Tôi làm gì không đến lượt anh quản.”
“Nhưng Thẩm Vân Hạ là vợ anh, Tiểu Thành và Tiểu Nặc là con anh.”. Hã𝔂 tì𝙢 đọc trang chính ở { 𝑇𝙍𝑈 M𝑇𝙍𝑈𝙔Ệ𝘕.vn }
“Biết họ là gia đình của tôi sao anh còn dính vào?” Sở Mộ Bạch nhìn thẳng mặt Đặng Tư Thành để hỏi tội. Mang tiếng là vợ anh, con anh nhưng lại chẳng khác nào là vợ con của người khác. Rốt cuộc, Sở Mộ Bạch anh có gì thua kém Đặng Tư Thành chứ, nếu không muốn nói là hơn.
“Tại vì anh không biết trân trọng họ.”
Quá trình Thẩm Vân Hạ dọn về nhà họ Sở sống Đặng Tư Thành cũng biết được ít nhiều. Bắt đầu là chuyện đón Joyce về sống chung, kế đó là lên giường với Ngô Thần Thần, theo dõi cô, giam lõng cô,… những chuyện hắn làm có phải thể hiện tình yêu với Thẩm Vân Hạ không hay chỉ thỏa mãn dục vọng chiếm hữu của riêng mình? Không chỉ riêng họ, bản thân anh cũng thấy bất bình thay. Do đó, Đặng Tư Thành không thể buông tay Thẩm Vân Hạ được.
“Từ này tôi sẽ không nhượng bộ nữa đâu. Anh không chăm sóc được họ thì tôi sẽ thay thế. Người như anh không xứng đáng có được cô ấy.”
Sở Mộ Bạch không giữ nổi bình tĩnh, anh túm lấy cổ áo của Đặng Tư Thành lên gằn giọng, lên tiếng cảnh cáo: “Anh… không có tư cách giành Thẩm Vân Hạ với tôi. Hơn nữa, hai đứa nhỏ chắc chắn sẽ không đồng ý đâu.”
Nói xong, Sở Mộ Bạch xoay người rời đi. Nhận ra nguy cơ mất gia đình sắp đến gần, Sở Mộ Bạch mua đồ chơi mà hai đứa nhỏ thích nhất đưa đến cho chúng. Trong không gian chật hẹp của phòng bệnh, tiếng cười nói của Tiểu Thành, Tiểu Nặc xua tan đi sự căng thẳng trên gương mặt của Thẩm Vân Hạ.
“Hai đứa có thích không?”