Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Chương 91
Đọc truyện Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Chương 91 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Sáu người chị gái cực phẩm của tôi – Chương 91 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi – Trương Minh Vũ – Lâm Kiều Hân (Truyện full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Sau khi nghe cuộc nói chuyện vừa rồi, bọn họ cũng nhận ra bản thân bị rơi vào tròng của tập đoàn Nguyên Thái nên ai cũng cực kỳ giận dữ!
Cả đám kích động như điên!
Trịnh Quốc Nguyên vội cười làm lành: “Cậu nói gì thế, cứ coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra đi. Tôi cũng có thể tăng cho cậu một chiếc… à không, cậu muốn bao nhiêu xe cũng được!”
Thấy thế, đám người cô gái tóc xanh lại càng vui như mở cờ trong bụng.
Ánh mắt bọn họ nhìn Trương Minh Vũ đều sáng rực lên!
Chẳng những không phải bồi thường mà còn được tặng xe miễn phí…
Thế nhưng anh lại nhíu mày, lạnh giọng quát: “Sao lại nói là chưa từng xảy ra? Chẳng lẽ xe của cửa hàng các ông bị tông hỏng mà các ông lại để yên? Xe có do tôi tông đâu, ông cứ giải quyết như bình thường đi!”
Câu nói này của anh khiến tất cả đều choáng váng.
Vẻ mặt của mấy người cô gái tóc xanh lập tức cứng đờ…
Khoé miệng Trịnh Quốc Nguyên lại co quắp thêm lần nữa!
Giám đốc run rẩy đi tới bên cạnh thì thầm vào tai ông ta.
Bấy giờ, ông ta mới tỉnh ngộ, vội vàng tươi cười lấy lòng: “À à! Được rồi, xe là tại bọn họ tông hỏng! Hôm nay bọn họ không bồi thường cho chúng ta… năm trăm nghìn thì không được thả bọn họ đi!”
“Dù sao chỗ chúng ta cũng chỉ là hạng làm ăn nhỏ, sao có thể không bồi thường được?”
Nói rồi ông ta còn nhỏ giọng hỏi anh một câu: “Cậu Minh Vũ thấy tôi nói vậy được chưa?”
Mặc dù ông ta đã có ý hạ giọng xuống nhưng mọi người đều đang đổ dồn ánh mắt về phía ông ta, làm gì có ai không nghe thấy được?
Anh bật cười đáp: “Được rồi, tôi cũng không còn cách nào khác. Vậy chúng tôi đi trước đây”.
Trịnh Quốc Nguyên vội vàng cúi đầu: “Cậu đi thong thả!”
Anh dứt khoát dẫn theo Lâm Diểu vẫn đang chìm trong mờ mịt đi vào trong xe.
Cô gái tóc xanh trố mắt nhìn theo, lòng hối hận muốn chết!
“Lâm Diểu… Lâm Diểu! Mình xin cậu đấy Lâm Diểu!”
Mặc kệ cô ta gào thét thế nào, Trương Minh Vũ cũng chẳng thèm phản ứng lại, ngồi vào xe đi thẳng.
Long Tam lái xe nghênh ngang rời đi.
Trịnh Quốc Nguyên thầm thở phào nhẹ nhõm, dời mắt lên mấy người cô gái tóc xanh.
Ông ta đang phải nhịn một bụng lửa giận không có chỗ xả đây!
Cô gái tóc xanh hoảng loạn hét lên: “Các ông… tôi không bồi thường đâu. Các ông làm vậy là lừa đảo! Các ông ăn vạ!”
Trịnh Quốc Nguyên cười lạnh chất vấn: “Chứng cứ đâu?”
Câu nói này khiến lòng bọn họ như biến thành một mảnh tro tàn…
Trương Minh Vũ không biết chuyện tiếp theo như thế nào, cũng không có hứng thú muốn biết.
Ở trên xe, vẻ mặt của Lâm Diểu vẫn vô cùng phức tạp, chưa tỉnh lại được từ trong cơn kinh hãi.
Đến tận bây giờ, cô ta vẫn không tài nào hiểu nổi tại sao người cô ta vẫn luôn tưởng là kẻ vô dụng lại… có địa vị cao tới vậy?
Cô ta nghiêng đầu nhìn sang anh, cảm xúc ngổn ngang.
Trương Minh Vũ cười nói: “Lần này vẫn là nhờ người tôi từng cứu lần trước, người ta chỉ đang muốn trả ơn tôi thôi. Mong là sau này cô đừng đi nói linh tinh về chuyện hôm nay”.
“Nếu không khi đám người Trịnh Quốc Nguyên tới tìm cô, tôi sẽ không giúp nữa đâu”.
Lâm Diểu bất chợt run rẩy. Cô ta sợ hãi gật đầu như bổ củi.
Anh lại nói tiếp: “Sau này nhớ cách xa loại người đó ra. Cô vẫn còn là sinh viên, chỉ cần học hành chăm chỉ là được, biết chưa hả?”
Lâm Diểu lại gật đầu, ánh mắt loé lên vẻ thù ghét.