Sáu người chị gái cực phẩm của tôi - Chương 58
Đọc truyện Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Chương 58 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Sáu người chị gái cực phẩm của tôi – Chương 58 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi – Trương Minh Vũ – Lâm Kiều Hân (Truyện full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Ngay khi anh đang do dự không biết có nên tới căn biệt thự của Tô Mang hay không thì có một chiếc xe taxi chậm rãi đỗ lại trước cổng.
Trương Minh Vũ sửng sốt ngẩng đầu lên, trông thấy Lâm Kiều Hân đang bước xuống xe.
Không ngờ cô lại về nhanh như vậy.
Anh bỗng thấy căng thẳng. Dù sao vừa rồi anh làm bao nhiêu chuyện trước mặt cô, tới tận lúc này vẫn chưa nghĩ ra lời giải thích.
Anh không kịp nghĩ ngợi gì đã thấy cô cất bước đi vào trong biệt thự.
Khi nhìn thấy anh, sắc mặt cô lập tức lạnh tanh.
Anh thấy có dự cảm chẳng lành, gian nan nặn ra một nụ cười khó coi.
“Cô về rồi à?”, Trương Minh Vũ cười hỏi, vội vàng đứng dậy.
Lâm Kiều Hân không thèm đáp lại, đi thẳng tới trước mặt anh, ánh mắt lạnh lùng.
Anh rất bất lực, thầm nghĩ cái gì nên đến rồi cũng phải đến, không thoát nổi.
Cô không nói lời nào, chỉ lạnh lùng nhìn anh chằm chằm.
Trương Minh Vũ vô cùng lúng túng, nhìn cô không được, không nhìn cũng không xong…
Một lúc lâu sau cô mới cất giọng nói: “Anh giỏi thật đấy”.
Anh nghi hoặc hỏi: “Giỏi cái gì?”
Cô bật cười hỏi ngược lại: “Người anh dẫn tới rất ghê gớm. Anh ta là ai?”
Hiện giờ đối với cô, anh rất thần bí. Dường như anh đang giấu cô chuyện gì đó, khiến cô rất khó chịu.
Trương Minh Vũ nhếch miệng cười đáp: “Anh ta là vệ sĩ người khác cho tôi mượn”.
“Vệ sĩ?”
Lâm Kiều Hân nhíu mày, ánh mắt loé lên tia lạnh lẽo.
Anh cuống quýt giải thích: “Đúng vậy, gọi là vệ sĩ nhưng thật ra là phái tới để giám sát tôi. Sợ tôi chạy mất hoặc bị người ta đánh chết”.
Nghe xong, cô lại càng thấy mơ hồ.
Trương Minh Vũ vội nghĩ cách tìm cớ, miệng nói tiếp: “Người kia chính là người lần trước bảo tôi đi làm công để bồi thường tiền, sợ tôi bỏ chạy nên sai người tới giám sát”.
Nói xong, đến cả anh cũng thấy phục chính mình.
Sao có thể nghĩ ra hay như vậy? Quá đỉnh!
Vẻ lạnh lùng trong mắt Lâm Kiều Hân càng thêm nồng đậm. Cô gằn giọng hỏi: “Anh làm công cho người ta, người ta còn phải thuê vệ sĩ bảo vệ anh sao?”
Anh lập tức mếu báo nói: “Đúng rồi, không còn cách nào khác. Ai bảo chúng ta nợ tiền. Công việc tôi phải làm để bồi thường rất nguy hiểm. Bọn họ không tìm được ai khác nên mới bảo tôi làm”.
“Sợ tôi bỏ của chạy lấy người nên đương nhiên phải cho người giám sát rồi”.
Vẻ mặt anh vô cùng đau khổ nhưng lòng lại mừng thầm.
Lâm Kiều Hân cứ nhìn chòng chọc vào anh.
Sau một khoảng thời gian, anh bỗng thấy hơi chột dạ. Chẳng lẽ bị cô phát hiện ra rồi?
Ngay khi anh đang nghĩ xem nên nói tiếp thế nào, cô chợt lên tiếng: “Được, tôi tin anh”.
Trương Minh Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Giọng nói lạnh như băng của cô lại vang lên: “Thế nhưng món nợ tìm thần y này, anh định trả thế nào?”
Lời chất vấn khiến anh giật mình thon thót.