Sau ly hôn chồng cũ lại muốn theo đuổi tôi - Chương 300
Đọc truyện Sau ly hôn chồng cũ lại muốn theo đuổi tôi Chương 300 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi – Chương 300 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi – Du Ân – Phó Đình Kiêu (Truyện full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Nếu anh hẹn đưỢC Du Ân, Dịch Thận Chi sẽ hoàn toàn mất đi giá trị tồn tại, đến lúc đó anh sẽ không thèm để ý tới Dịch Thận Chi, ai bảo anh ta lúc nào cũng dùng ánh mắt vui sướng khi thấy người gặp họa để chế nhạo anh.
Dịch Thần Chi lại lơ đãng nói: “À đúng rồi, Du Ân đã đi Bắc Kinh, cho dù cậu muốn hẹn thì mấy ngày này cũng không hẹn được.”
Phó Đình Viễn kinh ngạc: “Cô ấy đi Bắc Kinh ư?”
Phó Đình Viễn hoàn toàn không biết về việc Du Ân đi Bắc Kinh.
Dịch Thần Chi gật đầu: “Đúng vậy, tôi xem vòng bạn bè của cô ấy, thấy cô ấy đưa con mèo cậu tặng cho Tô Ngưng nên đã hỏi một câu, cô ấy trả lời tôi rằng cô ấy đi Bắc Kinh.”
Dịch Thận Chi và Hứa Hàng đều có wechat của Du Ân nên họ biết Du Ân sẽ làm gì là chuyện bình thường, mà người vừa bị block như Phó Đình Viễn đương nhiên không biết điều này.
Phó Đình Viễn vừa kinh ngạc vừa tức giận, trong lòng có một cảm giác bực bội khó tả.
Anh ở trong trái tim cô còn chẳng bằng với một Dịch Thần Chi.
Dịch Thận Chi lại nói: “Đúng rồi, việc cậu nhờ tôi hỏi thăm về cái cốc kia, người của tôi báo là không mua được, chỉ có thể tìm người làm một chiếc giống hệt dựa trên hình ảnh”
Dịch Thận Chi nói một cách chắc chắn: “Không phải cậu định đưa cái cốc đó cho Du Ân đấy chứ?”
Đôi mắt Phó Đình Viễn không giấu được vẻ thất vọng: “Đúng vậy, tôi đã làm vỡ cốc của cô ấy.”
Dịch Thần Chi khoanh hai tay: “Tôi thực sự không biết phải nói gì với cậu, chưa thấy ai theo đuổi một người phụ nữ khó khăn như vậy cả”
Phó Đình Viễn cũng rất mệt mỏi, anh không ngờ rằng mình sẽ gặp nhiều khó khăn như vậy trong việc theo đuổi lại Du Ân.
Anh nghĩ cô đã từng yêu anh rất nhiều, anh chỉ cần làm gì đó đơn giản là cô sẽ quay về trong vòng tay anh.
Không ngờ sau khi anh theo đuổi một đoạn thời gian, thay vì quay lại trong vòng tay anh, cô lại block anh, thậm chí anh còn phải thông qua người khác để biết tung tích của cô.
“Nhưng khó khăn cũng không phải không tốt, bỏ ra nhiều sức mới có được thì sau này cậu mới biết trân trọng.” Dịch Thận Chi an ủi Phó Đình Viễn xong liền thấy Phó Đình Viễn nhấc điện thoại lên và gọi cho Chu Nam, bảo Chu Nam đặt cho anh một vé máy bay đến Bắc Kinh trong đêm.
Dịch Thận Chi cảm thấy Phó Đình Viễn có chút khoa trương: “Cậu đi theo làm cái gì?”
Phó Đình Viễn cau mày rồi nghiêm túc nói: “Cô ấy đi Bắc Kinh chắc chắn là để gặp Diệp Văn, Diệp Văn nói sẽ nhận cô ấy là, con gái nuôi”
Nói đến đây, giọng điệu của Phó Đình Viễn đột nhiên thay đổi: “Diệp Văn mới gặp cô ấy một lần, tại sao ông ta lại muốn nhận cô ấy làm con gái nuôi?”
Dịch Thận Chi cũng cau mày lo lắng: “Ý của cậu là Diệp Văn có ý đồ gì khác với cô ấy?”
Nhưng Dịch Thận Chi lại phân tích thêm: “Nhưng thanh danh mấy năm nay của Diệp Văn trong giới luôn rất tốt, hơn nữa xuất thân của ông ấy cũng không cho phép ông ấy làm những việc này.”
Có người không ngại mình bị bôi đen thêm, nhưng có người dù chỉ một chút tiếng xấu cũng không được.
Nhà họ Diệp thuộc hàng sau, không phải bởi vì địa vị của nhà họ Diệp không đủ cao nên sợ bị bôi đen, mà là bởi vì địa vị của họ quả cao nên không thể bị bôi đen dù chỉ một chút.
Phó Đình Viễn khịt mũi lạnh lùng nói: “Biết người biết mặt nhưng không biết lòng, trên đời này có quá nhiều người mặt người dạ thú, cô ấy lại trẻ con đơn thuần như vậy nên tôi phải đi xem.”
Dịch Thận Chi cảm thấy những gì anh nói khá hợp lý, nhưng anh ta vẫn dặn dò nói: “Cậu nên thận trọng một chút, tránh việc đắc tội tới Diệp Văn.”
Dịch Thận Chi cảm thấy Phó Đình Viễn bây giờ cứ thấy bất kỳ người đàn ông nào xuất hiện bên cạnh Du Ân thì đều coi là tình địch, vì vậy anh ta phải tốt bụng nhắc nhở Phó Đình Viễn.
Nếu Diệp Văn thực lòng muốn nhận Du Ân là con gái nuôi mà Phó Đình Viễn lại đắc tội với Diệp Văn, vậy sau này anh còn có thể theo đuổi được người ta sao?
Nếu thật như vậy thì quá trình theo đuổi Du Ân sẽ càng khó khăn hơn, dù sao thì đằng sau Du Ân cũng là nhà họ Diệp.
Phó Đình Viễn thản nhiên đáp lại, anh ăn thêm vài miếng rồi đứng dậy rời đi, về nhà thu dọn đồ đạc và chuẩn bị lên máy bay.
Du Ân đúng là phải đến Bắc Kinh, cô đã đồng ý với Diệp Văn là sẽ tới nhưng lại bị hoãn một ngày vì bệnh của Chung Văn Thành. Sau khi Chung Văn Thành chào tạm biệt cô và nói sẽ trở về quê, cô mới mua vé máy bay đi Bắc Kinh.
Du Ân đến Bắc Kinh vào buổi chiều, Diệp Văn cử người đến đón, ban đầu cô đã đặt phòng tại khách sạn, nhưng Diệp Văn nhất quyết yêu cầu cô ở trong khách sạn do ông ấy sắp xếp, đó là khách sạn sang trọng và đắt tiền nhất tại Bắc Kinh.
Du Ân cũng không thể từ chối sự nhiệt tình của ông ấy nên đã dọn tới đó.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, Diệp Văn đích thân lái xe đến đón cô đi ăn tối.
Du Ân không phải là một cô gái ngu ngốc ngây thơ không có lòng phòng vệ, cô cũng hoài nghi vì sao Diệp Văn lại nhiệt tình với mình như vậy.
Nhưng sau khi cô gặp lại Diệp Văn, cô có thể nhìn thấy sự chân thành và vui vẻ trong mắt Diệp Văn, có thể nhìn ra ông ấy thật lòng tốt với cô.