Sau khi sống lại liên hôn với chú của nam chính - Chương 78
- Home
- Sau khi sống lại liên hôn với chú của nam chính
- Chương 78 - Bảo bối chống lạc
Đọc truyện Sau khi sống lại liên hôn với chú của nam chính Chương 78 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính – Chương 78 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính – Mạc Thịnh Hoan x An Nhu mới nhất tại Ngôn Tình Hay
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cũng quá đáng quá rồi đấy?” Mạc Thịnh Khang chưa bao giờ gặp qua trường hợp như thế này: “Tốt xấu gì bà cũng là khách, sao bọn họ có thể đối xử với bà như thế chứ.”
“Nhà họ Lận cũng không phải thứ tốt lành gì.” Trương Vân hùng hùng hổ hổ: “Bọn họ còn kêu tôi trở về nhà hỏi con trai tốt của mình, rõ ràng con gái nhà bọn họ chẳng ra làm sao, còn dám quăng nồi lên đầu Thành Hoàn.”
“Thành Hoàn nhà chúng ta có điều kiện ưu tú như thế, con gái nhà bọn họ có thể xem mắt với con trai của chúng ta đã may phước lắm rồi. Chê bai một hai câu thì có sao? Bọn họ dám khinh thường chúng ta, tôi nhổ vào mặt họ!”
Trương Vân đang nói luyên thuyên thì Mạc Thành Hoàn từ bên ngoài bước vào, đầu cúi xuống nhìn chằm chằm điện thoại, ngón tay cái lướt trên màn hình.
“Con trai.” Trương Vân vừa nhìn thấy Mạc Thành Hoàn lập tức cười tươi rói.
“Đứa con gái nhà họ Lận chẳng ra làm sao cả, để mẹ tìm cho con một người khác.”
Mạc Thành Hoàn ngẩng đầu lạnh lùng nhìn vào mắt Trương Vân.
“Con không cần.”
“Quan hệ hữu nghị!” Mạc Thịnh Khang nhắc nhở Trương Vân đừng dong dài mấy chuyện ngoài lề nữa.
“À, đúng rồi.” Trương Vân vỗ tay bừng tỉnh: “Thành Hoàn, nhà họ Bạch muốn tổ chức hoạt động quan hệ hữu nghị với nhà họ Mạc. Ông cụ Mạc đã ra lệnh cả nhà chúng ta phải có mặt đông đủ.”
Ánh mắt Mạc Thành Hoàn lập tức dời khỏi màn hình điện thoại nhìn về phía Trương Vân.
“An Nhu có đi không?”
Vừa mở miệng ra là nhắc tới An Nhu!
Sắc mặt Trương Vân đầy sự ghét bỏ, thật không biết thứ khốn nạn đỗn lì kia đã cho Thành Hoàn uống bùa mê thuốc lú gì mà làm nó chết mê chết mệt.
“Bây giờ An Nhu đã là người nhà họ Bạch, chắc chắn sẽ tham gia thôi.” Mạc Thịnh Khang tiếp lời: “Ba mẹ không nhận được tin tức cặn kẽ, nhưng tám chín phần mười chú hai của con cũng sẽ tham gia.”
Mạc Thành Hoàn cất điện thoại, không biết chợt nghĩ tới điều gì mà cười nhếch mép.
(*) Cười nhếch mép ver thiểu năng 😏
“Khi nào xuất phát?”
“Ông nội con vẫn chưa thông báo cụ thể, nhưng chắc là tầm tuần sau.” Trương Vân nhón hai chân lén lút nhìn thoáng qua điện thoại của Mạc Thành Hoàn, thấy con trai không phải đang xem livestream thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Mạc Thành Hoàn bước vội ra khỏi phòng, Mạc Thịnh Khang nhìn Trương Vân, không kiềm được tò mò hỏi: “Con trai đang xem cái gì vậy?”
“Hình như là weibo.” Trương Vân ngồi trở lại chỗ, xua tay nói: “Chỉ cần không xem ba cái livestream vớ vẩn của An Nhu là được.”
Mạc Thịnh Khang do dự một hồi mới mở weibo, tầm mắt vô tình lướt qua mấy hot search đang hot rần rần, tức khắc hít một ngụm khí lạnh.
“Sao vậy?” Trương Vân rướn người qua.
#Triệu Minh Nguyệt: Chào mừng về nhà ♥️#
#Đã tìm thấy con trai của ảnh hậu#
#Tập đoàn y tế Bách Thụy là xí nghiệp ra sao#
#Tình tiết máu chó trong giới nhà giàu là có thật#
…
Hai vợ chồng trợn mắt há hốc mồm sững sờ nhìn mấy cái hot search trước mặt.
Mạc Thịnh Khang bấm vào hot search đầu tiên, ngày hôm qua Triệu Minh Nguyệt đã đăng một bài weibo, đính kèm bài đăng là một bức ảnh gia đình trông có phần hơi cũ kỹ. Triệu Minh Nguyệt nở nụ cười dịu dàng bế một đứa bé tuổi tác còn khá nhỏ trong lồng ngực, Bạch Tiêu đứng kế bên Triệu Minh Nguyệt, còn Bạch Sùng Đức đứng đằng sau hai người họ.
Một nhà bốn người, hoà thuận vui vẻ.
Cùng thời gian đó Bạch Sùng Đức cũng đăng một bài weibo giống hệt Triệu Minh Nguyệt. Một số cư dân mạng đặc biệt quan tâm tới động thái dạo gần đây của hai người nhanh chóng đào ra tài khoản weibo có tên “Nhu Bất Kỷ Kỷ”, mọi người hết sức ngạc nhiên phát hiện dạo trước cậu thiếu niên này từng được lên hot search.
(*) Kỷ – 叽: tiếng gà con kêu chiêm chiếp hoặc chít chít.
Trên trang cá nhân của cậu thiếu niên này có đăng một vài bức ảnh đẹp mắt, ngoài ra Nhu Bất Kỷ Kỷ còn là một game streamer của nền tảng livestream Mễ Trảo, trên weibo cá nhân cũng có gắn link dẫn vào phòng livestream của cậu.
Trương Vân nhìn chằm chằm cái tên Nhu Bất Kỷ Kỷ, mỗi lần refresh lại trang cá nhân là số lượng fans lại tăng lên nhanh chóng, bà ta không nhịn được quay qua nhìn Mạc Thịnh Khang.
“Tám trăm ngàn fans là khái niệm gì?”
“Không biết, chưa từng có cơ hội được trải nghiệm bao giờ.” Mạc Thịnh Khang thành thật lắc đầu.
Trong căn biệt thự rộng lớn của nhà họ Lận, cô gái từng được An Nhu tặng bức tranh đang nằm trên giường ngủ, mắt nhìn bức tranh bầu trời đầy sao treo trên tường, cúi đầu hai tay múa mai liên tục trên bàn phím rồi gửi tin nhắn vào group chat có tên [Nhóm tiên nữ Tấn Thành].
Lận Nghiên: [Hế lô mấy chụy em, tớ đi xem mắt về rồi đây.]
Tôn Tranh: [Nghiên Nghiên, không phải hôm qua bồ đi xem mắt sao? Thế nào rồi, có phải hai người đã cùng nhau trải qua một buổi tối khó quên nên đến tận bây giờ mới nhớ tới tụi này hay không? *ánh mắt rù quến*]
Lâm Giai Duyệt: [Hứ, vừa thấy trai đẹp là tươm tướp, không còn nhớ nhung gì tới đám chụy em tốt.]
Lận Nghiên thở dài, nhanh tay đánh chữ.
[Giận tím người! Chắc mấy bồ không biết thằng chó Mạc Thành Hoàn kia quá đáng đến mức nào đâu!]
Ngô Phỉ Phỉ: [Mạc Thành Hoàn? Lúc trước ba tớ từng hết lời khen ngợi anh ta trước mặt tớ, còn nói sau này anh ta sẽ trở thành một nhân tài.]
Trình Tâm Mạn: [Ông chú nhà tớ cũng từng nhắc đến cái tên này, ổng nói cái gì mà Mạc Thành Hoàn ở Tấn Thành được coi là thanh niên độc thân hoàng kim vừa đẹp trai lại còn thông minh tài giỏi.]
[Độc thân đẹp trai tài giỏi cái cục c*t!] Lận Nghiên gõ một tràng thật dài kể lể tất cả những ấm ức trong quá trình xem mắt, sau đó gửi thẳng vào group chat.
Nhóm tiên nữ Tấn Thành trong group chat đa số đều là các cô gái tầm tuổi Lận Nghiên, gia thế không phú thì cũng quý. Mấy cô gái vừa nhận được tin nhắn của Lận Nghiên lập tức spam tin nhắn ngập màn hình.
Tôn Tránh: [Thứ không biết tôn trọng người khác! Bộ tưởng mình là người thừa kế nhà họ Mạc nên muốn làm gì thì làm hả?]
Ôn Lệ Lệ: [Lúc trước tớ có ấn tượng rất tốt đối với anh ta, thật không ngờ người này lại là cái loại cống rãnh máng mương!]
Trương Nhân: [Ôi bạn yêu, cảm ơn bạn đã check hàng trước giúp các chụy em khác tránh khỏi hố đen dũ trụ này! Cái nết tởm phát ói, người nào thèm khát gả cho anh ta.]
Lận Nghiên nhìn bức tranh bầu trời đầy sao treo trên tường, không nhịn được soạn thêm một tin nhắn: “Ngày hôm qua tớ gặp được một cậu thiếu niên so ciu dám đứng ra bênh vực tớ. Chênh lệnh giữa người với người ấy, có đôi khi chỉ nhìn một phát đã nhận ra ngay.]
[Bộ dáng cậu ta trông như thế nào?] Có người sốt sắng đặt câu hỏi.
Lận Nghiên đắn đo không biết phải miêu tả như thế nào, bỗng nhiên trong group chat bị oanh tạc bởi một loạt tin nhắn.
[Tin tức nóng hổi tới đây các chụy em, Triệu ảnh hậu đã tìm được con trai! Nghe nói người này hiện đang sinh sống tại Tấn Thành, còn là đối tượng liên hôn với cậu hai nhà họ Mạc!]
Mấy đường link liên tiếp được gửi vào trong group, Lận Nghiên tò mò bấm vào đường link, sau đó kinh ngạc há hốc mồm nhìn ảnh chụp của cậu thiếu niên.
[Huhu! Đây chính là cậu thiếu niên mà tớ vừa kể khi nãy đó!] Lận Nghiên ngồi thẳng người dậy, sắc mặt còn kích động hơn so với khi leo rank.
[Đúng là ở hiền gặp lành!]
[Cậu ấy là game streamer khá nổi tiếng. Các chụy em, còn chần chừ gì nữa mà không mau support em trai nhỏ đáng yêu của Nghiên Nghiên, gét go!]
…
An Nhu ngồi trước bàn đọc sách đập hộp bảo bối chống lạc giúp phụ huynh không thất lạc với cục cưng nhà mình.
Mạc Thịnh Hoan ngồi trước bàn tròn pha lê đối diện An Nhu, động tác lóng ngóng sử dụng laptop.
“Chú Mạc.” An Nhu cầm bảo bối chống lạc đặt trước mặt Mạc Thịnh Hoan.
Đây là một sợi dây có thể kéo dãn được nối với hai chiếc vòng tay có nhét gòn nằm ở hai đầu sợi dây, chiều dài kéo dãn tối đa lên đến 2.5 mét.
(*) Bảo bối chống lạc: còng tay tình thú ver thanh thủy dăn =))))
“Đến lúc chúng ta đi du lịch, chú đeo một bên em đeo một bên.” An Nhu đeo bảo bối chống lạc vào cổ tay Mạc Thịnh Hoan, tiếp đó giới thiệu sơ qua món bảo bối thần kỳ này.
“Bên trong vòng tay được nhét gòn nên sẽ không có cảm giác bị cấn tay.” An Nhu đeo một bên còn lại vào cổ tay của mình: “Trên vòng tay có trang bị khoá cảm ứng, người khác không tài nào mở vòng tay dẫn chú đi được, chỉ khi nào vòng tay của em chạm nhẹ vào vòng tay của chú thì mới có thể mở khoá.”
An Nhu vừa nói vừa vươn cổ tay lại gần Mạc Thịnh Hoan, một tiếng “tích” bất ngờ vang lên, theo đó vòng tay cũng được mở khóa.
“Chủ shop còn tặng kèm một chiếc còi.” An Nhu đưa cho Mạc Thịnh Hoan chiếc còi màu hồng phấn.
“Chú đừng quan tâm tới màu sắc của nó.” An Nhu nghiêm túc dặn dò: “Nếu chú gặp tình huống khẩn cấp thì hãy thổi chiếc còi này, em sẽ tới tìm chú ngay lập tức.”
Mạc Thịnh Hoan lặng lẽ nhìn chiếc còi màu hồng nhạt trên tay, lại chuyên chú liếc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của cậu thiếu niên, cuối cùng trịnh trọng cất chiếc còi vào trong túi.
Lúc nào chú Mạc cũng nghiêm túc nghe lời mình!
An Nhu thấy chú Mạc chịu phối hợp với mình thì vui vẻ hết nấc, Mạc Thịnh Hoan xoay laptop về phía An Nhu muốn cậu nhìn.
An Nhu cúi đầu nhìn vào laptop, cậu không khỏi kinh ngạc khi nhìn thấy trên màn hình hiển thị cẩm nang du lịch Tam Á, ngoài ra còn có các review về những món ăn vặt đặc sắc.
Không ngờ chú Mạc còn chuẩn bị cả cẩm nang du lịch!
An Nhu còn tưởng Mạc Thịnh Hoan sẽ cảm thấy cực kỳ bất mãn đối với hành vi cấu kết làm bậy của ông cụ Mạc và nhà họ Bạch, nhưng không ngờ chẳng những chú Mạc đồng ý ngay cái rụp mà còn bắt tay vào chuẩn bị cẩm nang đi du lịch.
Ngón tay Mạc Thịnh Hoan lướt nhẹ trên màn hình cảm ứng, click vào một thư mục, chậm rãi kéo xuống dưới rồi dừng lại trước một tiêu đề.
An Nhu nghiêm túc nhìn tiêu đề được bôi đen và in đậm.
[Những địa điểm tham quan ở Tam Á mà các cặp đôi yêu nhau tuyệt đối không được bỏ qua — Bỏ lỡ nhất định sẽ hối hận cả đời!]
Vừa nhìn đã biết xuất phát từ tài khoản marketing, An Nhu nhịn cười nhìn nội dung tiếp theo.
Những tảng đá thật lớn nằm tại chân trời góc biển, còn có khu danh lam thắng cảnh Lộc Hồi Đầu. Tam Á từng được chọn làm địa điểm quay một số bộ phim về tình yêu nên phần lớn các phong cảnh nơi đây đều là địa điểm check-in dành cho các cặp đôi.
(*) Tảng đá tại chân trời góc biển
(*) Lộc Hồi Đầu
(*) Các bộ phim tình yêu được quay ở Tam Á: Phi thành vật nhiễu 2, Đánh thức tình yêu, Ever Loving Ocean Of Blues,…
“Để em note lại, đến lúc đó chúng ta sẽ đi tham quan hết mấy chỗ này.” An Nhu mở ghi chú ra, dựa vào nội dung trên màn hình tóm gọn lại theo ý mình.
Cổ tay áo bị giật nhẹ khiến An Nhu không thể không ngước đầu lên, Mạc Thịnh Hoan ngồi trên ghế, con ngươi đen sẫm nhìn cậu chằm chằm, không cần nói cũng biết người đàn ông muốn cái gì.
An Nhu nhìn xuống đôi chân dài miên man của Mạc Thịnh Hoan, khẽ chớp hai mắt, không biết bắt đầu từ lúc nào mà dường như chú Mạc cực kỳ thích thân mật với cậu.
Giống như mắc chứng đói khát da thịt, mỗi lần có cơ hội là Mạc Thịnh Hoan sẽ hôn môi An Nhu vài cái, hoặc ôm chặt cậu không buông tay.
An Nhu cảm thấy mình còn bận mệt bở hơi tai so với lúc đi học, mỗi ngày được chú Mạc cầm tay chỉ dạy kéo đàn violin, nếu luyện không tốt sẽ bị hôn, còn luyện tốt vẫn bị hôn.
Trong hai tiếng luyện đàn thì có hơn phân nửa thời gian dành để hôn nhau, khó khiến người ta không thể không nghi ngờ liệu thầy dạy đàn có mưu đồ lười biếng hay không. Mấy ngày nay trước khi đi ngủ An Nhu đều phải bôi gel lô hội lên môi, cậu cảm tưởng như môi mình đã bị chà đạp quá mức.
An Nhu dám khẳng định nếu cậu thực sự ngồi lên hai chân chú Mạc, chắc chắn cậu sẽ bị người đàn ông đè ra hôn ngấu nghiến.
“Em ghi lại rồi.” Tốc độ đánh chữ của An Nhu nhanh như bay, cậu note lại vài điều quan trọng cần lưu ý.
An Nhu đưa phần ghi chú của mình cho Mạc Thịnh Hoan xem, người đàn ông nhìn xong thì rũ mắt ngồi yên tại chỗ.
Trông có vẻ tủi thân tột cùng.
“Chú Mạc giỏi lắm.” An Nhu không thể không khích lệ Mạc Thịnh Hoan: “Những thứ này cực kỳ hữu dụng.”
Mạc Thịnh Hoan nhướng mắt, trong con ngươi đen như mực phủ một tầng sương mù mỏng manh, đôi mắt ướt át lay động lòng người, lông mi dài mảnh khẽ run rẩy, đôi môi nhạt màu hơi mấp máy nhưng không phát ra tiếng.
An Nhu cẩn thận quan sát khẩu hình của Mạc Thịnh Hoan, chẳng biết tại sao mà nhìn một hồi lại dừng tầm mắt trên cánh môi của đối phương.
Mặc dù đã hôn nhau nhiều lần nhưng màu môi của chú Mạc vẫn nhợt nhạt như cũ, còn môi cậu càng ngày càng đỏ hồng, càng ngày càng nhạy cảm.
Môi bị chạm một cái nhẹ, An Nhu chợt tỉnh táo lại. Mạc Thịnh Hoan liếm môi, đôi môi vốn hơi khô bỗng trở nên có phần ướt át, thoạt nhìn rất muốn hôn.
Muốn dụ dỗ cậu hay gì?
eyJpdiI6Ilk5WDBvXC9saFRZSE1pTFhNZzFXbFVRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJpZnc5Z0FLVWk3R3VIRmpLcGRWdkFqdldhT3hTRFBQNUtLQ29GS2JBenJsU3NKWVwvd3dlTmxGYmFFYXFCMWlPIiwibWFjIjoiYjE1NGY4MjkxNzc2YjQ1NTAwYzJhMWQ0MDU1YWViYzQ3NWU3NGFjMzM2MjIxMjc0NjVmNDExNDg4MmU3N2RlYSJ9eyJpdiI6ImdGXC9qV3BHMUxXYkhPa3pLVnVJam13PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJMTWR6bmNHckxJQ0tmT0xwYU91WkpqaW0zNDVhcndoaVpydXRuVmp6ekZvSHFmaVVia3J3dGZGYlJvanNEUmxEdkZ3d09RenV2eHp3WndjcXp1WEtVSFJrQW5ZbEcybG5hNHNqbnIwOW9ac1RUa25oMDY1XC9kdEtIK09xVkFib20xZjZnVHlKREVaRW1tMGNGaEc1aWZNcU85RU1yUEw3NDBtSG5NNmRVUU5LUFlVXC9ITUI4MzdUc0JMeTNNdEVtVWhFU1VNa2c2QTV4emp3SVN5SHp6YytuTFF4NEFcL1wvTzIxXC9KY21xakFmMnhqYjJtVjBnM2RHK0FJYVwvMG9hbHJnRzk5THhPXC82d2xLXC93ZDhLbUI3WEczWlZrWEF6RUtPR0RpYSthQkdhS3M9IiwibWFjIjoiYTgzZGQwMThlNjRjMDllNGJlNTBmYWIxNjI2OGJlZGQyZDYyYTM0ZDU5YmM0ZDI4NWFmNjIyYzExOGI0OThhMCJ9eyJpdiI6Inp3VnZPV1ZXK0FJcWhYVEtBcHVSanc9PSIsInZhbHVlIjoicUprNGJ5eXNNcVlFVFA5RDhiWmFMcStGdmdqd1B5YWR4UTlIVkNqTmY2Szd6SytaNXhleWpVS2RKVlRsT29SZiIsIm1hYyI6IjY3ZjMxN2E3ZDM0YzZiYWI1YjU5MjI1MTM5YTE4ZDZhZmZlM2M3OTAxOGEyYzcyNWMwYjJiMjQyMWE5ZjQ4NjkifQ==eyJpdiI6ImE4T2tuU0JKcjZLYXN3bnBrXC9GdDZ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjNTWWdnOFZ3Wmg5bjNoUGd3amZTM0syR3k4VHE0UUFJQk9qZ0REZlhtVU82djRyK09nbXdJQmx6bUtQbHBFRlJ5cW1mUUo2SjRrN3ZpUytiaW9rZExGVm8yT2NmTGNaTHgreGFyMEYzWU1paitvaDZMUlo2NU5sa2J4dng1aHNhb2VwbFh5M1Q5TlQ3Q25CRWUwRExsZDdBQ3RrTzhZXC93aTdadmdXc1BEVU9maStzbEtwWkhpRWhtdzJwc1ByRDl3Uit1RldYMVJpMzd2b0taTzFkQU55VVwvTTFYaklqU1YrdmZFcjlQMGp0dE9TWnVaclRtNEZFNUhmUVwva0oxb2haMlE5V0dBeXU5ckRIRzZcLzliMWhuSHYzelwvZ0NkaEVRTk1yVUpcL2c1NlhqK0JLbE9kQ1hrNndFWXRUbExONVRRNUN5Z2JHdFBqaWVhdDRXdWpIQ251MVpvOWRPaktBcmNoYmhFS2U4RE5EY0w0eERLMUlmd1RwTE5BZUVDRmRmb21xemlBTVRxamtGWU1iZXJQVmtoZkhwQURkaDE3Y2VrYVwvZnJyTkIxNzM3SUZYVDZwcjBrV2RTcWxUM0hTUlN1MVFIYWNYWFk1cGo4VmRTTHFDWHQ4TTBxeTBLTiszVjUxMW9pdDN3RU1OYz0iLCJtYWMiOiI4YTQzZTNjOTg4MGI5YmQ3ZjZmNjM0ZDU0NjFkMzZhZDdhNjgyMDZmYTlmNzE1YWRlODFmMjIwMDM4OWQzMTRjIn0=eyJpdiI6IjN3dk1mcjk4bjl0WHY2ckFGand6Tnc9PSIsInZhbHVlIjoiajl2TTdPOFllcXA0T0V2ZXJ5eGNBaXc1MXhhZlJ0NE4yK085RDdGV3pRR1NZMnBXNzBWT3luN1pZd1VJTHZxYiIsIm1hYyI6ImVjZDJlYTdlN2U2MjQ0NGU4ZmExM2U2NGU2N2M2ZjJlZDYxYWRkMWY1MThkM2E4YzNjZTg4NDcwN2Y3NTg5YjMifQ==eyJpdiI6IlByXC92UWM4YmNtVUx3cjBNY2E0YTR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6InJ6bDRvWnJcL3JHNTdqaEVIUDhnNVV2K24zcStXZm5HaUtTTU12RDkwVDUyV2ZydHR2RXF1Ymk5d1BwWGJmVDhnQ1RyRXdEZG9pd0FqV1wvVFduSDgyZmQ5cHdBK3RFTjlwdG54VFY4akNOZmg4dDZXZG12WDY4dHh1bjdJYXNHZDlZNkMrQVJuSk1vZVJYbGpDUzhlWWtCZktLc0Z0RUx1V2tXOVR3RkN0bHA0ZnQyb3NOdDJZMlRVTFJVQXBEQnVUMDhGcW5OUnJtWGdBTGtpdW04MUN0RVZaWlhJUml5ZEViNVpxSzNhdHJnQmFuVDV4TUZFRmw3VEZnS0JBREVEK2JIWWgrdHFEKzhFa2tWcmRpS2ZURE1leG51S1FHNG52VGhmUEdhc2Y4RW9iUEw1b0c0Q1VmdkErVzB4ZW1jQnhpMU5nWUNBeVhtdWt5cjROY3h6QVppenYrNzQrbjBlb0hiWXlON2FlZzZhQlhaTllkR25wVU9QQ2ZQcnRndkZIbDFYTU92dUh2RHFrR1NmekNmajR4aHluR3RyVlFyQnhxZkNKR3BvaEZcL0llSDJPbVRjMU5yYzM5S0NTOE80QlI2VEZMaU9EdFd5UDlIRGRXakkxVDU2SUt2WkFyOTA0RTF2QkwrSWZCRHIyVldUcFM4R1dZQnlUQzFNbW5hMVR6MzBcL3dmb2VzUm5cLzJoSG1zWjJsOXI0UlZoVEYyMTIwdVNQY2N0NXpBb1FVPSIsIm1hYyI6IjZkMjQxZmMxMGYwNDhhNDNhOWE1MjZlMzRmZDA2MzNkZTY5ODM5NmMxOWQ5ODBlMzAxZDFhYjg3ZTAzNTllNjgifQ==eyJpdiI6InBSQnpwODlycmtxVzQ1aitxV0V0VFE9PSIsInZhbHVlIjoic3p2T2RPWkY2SlE0NHdsSHJ1WEZDRE9GeGV0cWVaWEd2OXc5dzZxQlRuVlM4c1JIdW9xZStFNVRcLzl3WWxhQ2kiLCJtYWMiOiIzYThhYzllZjkyYzAwOTJhMjU2NjlmNDhkZWY1ZjBiODZiODFiNjExMzEyYTYzN2RkYzE1NTE1OTdiZjExNWEyIn0=eyJpdiI6IkpERkt6dVY0c3FCeVQreEFcL0VmZGNBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InlLQlRVbUUwV0dIQkNmWXBoNHh4YnA3emExNWJcL2tJaGJrOVBIcjA3dndtbitFSzhqenN0eFR1RjFDTXRQTU03XC9ZY3NkTllMMERvNDRPbWxYY2E4aHppRGlQWlArWjloMEZobFB5blU2THF4cUdRV2VLOEcydjBDY1ArZEwyVkRrKzVuWk11c3I3eEU0THFEb1lFSHd6UzBjWnU5WGREMlpDdXVTSGJvUlwveUFRdERnZXFvdnpLOWlMSDhReWF4NXdjOU1WRFJqSkRhZlhpS0dJY0pYOG5rQ3RyOFwvXC9SbmppZWV1cEZuckpjYXZ1OENmVktLWnhETlhKVUZsSk5iMkMzTFBQYzF0R1lnMG1WTUdnXC9NUm1XeFZzRW9MZTdtU0thOEdxbk1CTUVGYm9yejZOU0NDZExjQTR3Q3dIQlR4d2NqMk0yQzM0dVpEeXlHYzU2dHBlNkJjNkRlR2J5SHJKRjZZdlZjdkVDU1JDU0ZOMmVndWpXbWtoYXJJdGxYR3lOVU5XSUswK0FxT3lpMEk5dTZoTElHRGxNQlRlamZBdEp4eG95SVF5czhXZnlCazIwelJHcTNcL1BNdk15S1F6MzYwUG1aNXYrcGtUcXRWUlhxNFQ2QT09IiwibWFjIjoiOTA4MDk3ZDIzZmM3MDRlZmZhOGE5NWFhZmFhNmRlMmE3MWM5NzgxYzRhYTAxNDE1OWE0NWZkODI3ODBkM2I4OSJ9eyJpdiI6Im1xbW5jUmN2bDFQcXgrWUl4eEdicFE9PSIsInZhbHVlIjoiUkJBU0FsdHE0OUxFaWs2NXk2Uld3bnhJSzZ3TGhlNHlVTjd4dEhSa2h5SUFzV0RNK2NtejkrQ3JpTEtDTEh0WiIsIm1hYyI6Ijk5NmIwMzU3MGIxMzcwMzFlMjk3OGMzNWMzYTJiYmIyNTA5ZjliMTVkMzYwZTI3YjFmZTczMzExNTdiOGYzYmUifQ==eyJpdiI6IlFmKzZ0SjhzMTJEVEw5V0tpSkszVVE9PSIsInZhbHVlIjoiWk9LdDd1U053T2U0cWRkc05GVmFXUEFJVXpkdzdhNWdOSHk4N0I4S3RDb21PYnNkQ1V6ZGhzME1UbzNvam10ZFF0bXhHTFVYQ1lrUHZ2UzNGcWNEZVdIYzBsYkphcm5QREJZMTFmckdcL2hMTzZsc0haWmh5Z2R2a2g0SDRrdFRHRGJvTXJHY25oTVlHdnUzSUpMVDdIWEpWdG9XK1hiZTJTaXZJUkhEbWlcL1U9IiwibWFjIjoiZTliMjNkZTEzMDA3ZjYxZDA1Mzg5MjI2MDVmZGFiMjkyYjRmYzQ0NTQ2MzVhYzdiZjZiNTc2NDMxZGZhMzc1ZSJ9eyJpdiI6ImpQdFBnQ3V4VG96bVdzTlZzSDNjYlE9PSIsInZhbHVlIjoiN2JXMGIrbHpvbHNzWVNtTmNRWG13U2FhMThzbkVmWlpSVUNMdVRrNmZ0Q1pqd24rR3JENXpFblhJOUhNc20rRyIsIm1hYyI6IjUxMmE3YzQxM2UxNTJiMWU4YmMwNzE2MTJmMzhiYjAyMjg4ZWQ4YTM3ZWVmZTkzZDhkODAyNjRhMzg5MTdjY2UifQ==eyJpdiI6IldXM3M3YmtibG5naU1BZnZ2b0UxNlE9PSIsInZhbHVlIjoiK0FBMllvQkJjaHVETWU4RSt5VHRpS0NDWE5IMXZScXdvRkdHbmFzWTBDZTlHUU1uQTZSaW5RbDhySWExbmI1VlF6VFJCcWtMdnRCZ2JXckw0MTVPbEE9PSIsIm1hYyI6IjgyM2QwNmYwMGMzODFkN2UwNGEyOWM2NDMxNjZjNTUwODQwZDQwNWU1NDRiYjM5ZDQ3ZTA2MTkwMDdlZDI1NTUifQ==eyJpdiI6IjlKblVOdGNrS2FqSEtzczE1clwvSUlRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlJzVWVXODhqSjB4dkFMNmt2VDZseEVHY21SVFo2V0hWTmpVTmVwUHJWVkJEa1NKZWIyYmdmektOdjFIR0FHVXIiLCJtYWMiOiI0ZGJkMTQ4ZjVjMDgwYjgxZTliYzRiYmYzNzg4OGYxZTQxNzIxNjM3MGM3NzgwOWE2YTI4OGVkMjNjMGQ5NmZkIn0=eyJpdiI6Ijc3cEhUaUJQZFQ4ZEZUWHlRM3Y3WWc9PSIsInZhbHVlIjoiTXNDMmc5b0pudWpyV3N1Skp2NzV0NW5wdUl3MUhcL2RtVm85MGFEM0h4YXBqNEpseVVYQ0E5dVFVZDBIbVlUb0dYSCtuaFUxNzdKSFNCSEd1T0ZwZlllSlNKaGU2ZUlTN1FFSFBsWGpXSXB6NDVlQ2p1TUFBZElNa1l0Mm9FN2NKZ2NHMkYxVUFGQktNN2kyNVZvZFZLT2c2akZjVyt1M3N1WTdqNGRlVW0wc2dOcnpuQWRWbFJDand2UHE4cVkyRiIsIm1hYyI6IjQzNGExYjBkOTdjNTAwNDRlMGM3ZmI5ZjEyYjA1MzAxMzA0ZDZhMTk3MWIwMGJiNjliMGVlNzRiMDJiMzJkMzgifQ==eyJpdiI6Ill4Y2JmQkxpQWI2K3htWUxVMkxkQ1E9PSIsInZhbHVlIjoicGJZWkp2a3BaVHpLQVQyU01uejJjbVBGa2lhNGxIUklTZ3lxQ0l0TzR4RFU3TTNESHNNNEI3THNSWGZKelFsUCIsIm1hYyI6ImJhMGZmNWNkZmI1Mzg5ZmEzM2JhN2MxYzY0ZTFjYmRkYzA3MDQ5Zjc4NmNlYjgzMjlmYWNkMTkzNmRkY2VjMWMifQ==eyJpdiI6ImRtXC80UDRvMlVWeXFzUjJzMVhRczh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjlmcTdDekJSRlVsYlhRcnhBbkExYWVvS0FVaVwvK0c2amNla0c2V2ViTkZEQWtDbElyYUMrRHlJd0JvdXBqZFpSUVl3THZFWGpiUmJFRU9VVFNOUmlcL1NDXC84U0Y3WGdWRU5HNE9vdmxhVUFBT0kxOEZ3S2VhOFo5UldVenVNeFhQNXRLUDJsZHFqOUp4STZlVXpHaXprQ0l3b3QzWHJkNGE1VDgrZndrMUp5TUpnVmZ6OXdNRnp5cGE3M2UxcmhWM2xpWFhGYW9TazBcL1I3bUxMTVNscE5RPT0iLCJtYWMiOiI5ZmQ5YzBiOWEyMTMyMDM4OTI3ZTk2Njk5YjRiNTk4MzJhMzUwMmE0MGM4NmQxY2VmYjUzN2NhMWI2ZWYwMDA1In0=