Sau khi người chồng cặn bã trọng sinh - Chương 27
Đọc truyện Sau khi người chồng cặn bã trọng sinh Chương 27 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Sau Khi Người Chồng Cặn Bã Trọng Sinh – Chương 27 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sau Khi Người Chồng Cặn Bã Trọng Sinh – Cố Tuế Tuế mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Edit+Beta: Hayin
Thông tin Bạch Yên nói với Cố Tuế Tuế cũng không lớn lắm.
Cô và Đàm Phong là vợ chồng.
Bạch Yên là kẻ thứ ba, phá hoại cuộc hôn nhân.
Cuối cùng Bạch Yên thượng vị, lừa tiền của Đàm Phong, người làm vợ trước như cô vẫn luôn không rời bỏ.
Cố Tuế Tuế không tài nào tin được. Không phải là không tin Bạch Yên, nhưng thông tin này đều là nhận thức một chiều từ phía Đàm Phong.
Tốt xấu gì Cố Tuế Tuế cũng là người trưởng thành rồi, đã sớm biết bản chất thật sự của thế giới này là khối đồ chơi ghép hình, yêu cầu người tham gia lấy ra phải lấy ra một mảnh ghép của mình mới có khả năng chắp vá toàn bộ sự thật. Mỗi người đều chỉ có thể nắm bắt được bản thân mình khi nhìn vào những mảnh ghép kia.
Dù thế nào đi nữa Cố Tuế Tuế cũng không tin Đàm Phong đã phản bội cô, cô còn có thể đối với hắn ta ở bên không rời.
Dù sao những chuyện này còn chưa xảy ra. Cố Tuế Tuế không có dự định trả thù một chuyện còn chưa xảy ra. Một mặt là vì những chuyện này không đáng, một mặt khác cô còn có Việt Kình đây đang giữ danh phận bạn trai.
Cố Tuế Tuế phát hiện từ khi mình kể với Việt Kình những lời nói của Bạch Yên, Việt Kình đối với sự việc của Đàm Phong, thì cực kỳ dễ ghen.
Cố Tuế Tuế không cảm thấy đây là chuyện lớn. Suy cho cùng giải quyết tên thần kinh Đàm Phong này lâu như vậy rồi, chắc chắn Việt Kình biết rằng cô không thể có bất kỳ cảm tình tốt đẹp gì với loại người như Đàm Phong.
“Cũng may mà anh ta có ký ức đó, mới có thể giúp em gặp được anh.” Cố Tuế Tuế nghĩ nghĩ, nếu Đàm Phong không xuất hiện, cô và Việt Kình chỉ là người của hai thế giới tách biệt. (Truyện chính chủ tại Wattpad của Mieumieudilac)
Việt Kình vẫn chưa hài lòng. Rõ ràng vẫn chưa vui, ôm cả người lên, sự trưởng thành và ổn trọng vừa mới đắp nặn được trong thời gian này đều bay sạch, nói với vẻ đầy ham muốn chiếm hữu: “Nếu như hắn theo đuổi em bình thường một chút, không lẽ em sẽ cùng hắn ta ở bên nhau sao?”
Cố Tuế Tuế thấy đối phương muốn cùng cô bàn luận về vấn đề này, nghiêm túc suy nghĩ một lát. Nếu mà Đàm Phong bình thương hơn chút, không cần làm ra những chuyện trái với nhân loại đó, nhìn cũng khá ổn. Nếu lúc không nói chuyện, mang dáng vẻ nghiêm túc. Chắc chắn bản thân cũng muốn đổ gục.
“Chắc là có.” Cố Tuế Tuế nghĩ lại mà có chút sợ hãi, “Cũng may là mạch não người này không được bình thường. Nếu như anh ta không đề cập đến những chuyện đã xảy ra trong trí nhớ, giống như một con người bình thường mà ở cùng em. Em đoán chừng sẽ cùng anh ta bên nhau.”
Khi Cố Tuế Tuế nói xong, một cái đầu lớn với mái tóc xù xù vùi vào cổ cô, hơi giận dỗi mà cắn cô một cái: “Không có mắt!”
“Nhưng dựa trên việc căn bản không gặp được anh mà. Nếu ngay từ đầu đã để cho em biết (kiếp trước), sau này em sẽ gặp được anh, em khẳng định không có bất cứ cảm giác gì với anh ta.” Khao khát tìm đường sống của Cố Tuế Tuế bỗng chốc tăng lên.
“Rõ ràng ngay từ lần đầu tiên khi gặp anh, em còn chê anh nhỏ tuổi hơn em…”
Nhắc lại chuyện cũ rồi, nhắc lại chuyện cũ rồi.
“Còn không phải bởi vì con người anh đây rất quá đáng à.” Cố Tuế Tuế tạm ngắt lời, nhìn về phía bạn trai nhà mình với một đôi mắt ngấn nước, “Ngoại trừ tuổi tác, em còn không tìm được một tí khuyết điểm nào nữa!”
“Tiếp tục nói nữa đi.”
“Khi lần đầu tiên em nhìn thấy anh, đã cảm thấy anh thật đẹp trai. Giọng nói còn rất êm tai, lại ấm áp nữa… Trong lòng thầm nghĩ em trai nhà ai… Anh trai!”
“Anh trai! Anh trai!” Cố Tuế Tuế thấy ánh mắt của bạn trai nhà mình thì vội vàng sửa lại.
“Tuy là biết em đang lừa anh, nhưng anh nghe cũng thấy rất hài lòng. Tiếp tục nói nữa đi.”
Đáng lẽ Cố Tuế Tuế đúng là chọc cười bạn trai. Kết quả lại phát hiện anh thật sự rất vui vẻ. Bởi vì chuyện của cô, trong khoảng thời gian này cả con người Việt Kình như là đã trưởng thành thêm mười tuổi. Bây giờ trên gương mặt lại có thể xuất hiện niềm vui đơn thuần của trước kia. (Truyện chính chủ tại Wattpad của Mieumieudilac)
Trong lòng Cố Tuế Tuế dâng lên một loại vui mừng không thể giải thích được. Sao bạn trai nhà mình lại dễ dỗ như vậy chứ?
Sau khi dỗ dành bạn trai một lúc lâu, Cố Tuế Tuế cũng nhận được một bài học, về sau phải cố gắng hết sức không nhắc đến Đàm Phong nữa.
Kết quả ngày hôm sau luật sư của Đàm Phong đã liên lạc với bọn họ.
“Bên phía tôi muốn đưa ra lời xin lỗi với Cố tiểu thư. Bởi vì lý do về tinh thần, đã tổn hại Cố tiểu thư rồi.”
Cố Tuế Tuế đã biết, đối phương mời đội ngũ luật sư là một nhóm luậtt sư có tiếng trong ngành. Hiện giờ mọi thông tin trên mạng đều là về thiên tài dựng nghiệp Đàm Phong, còn có một số về giám định tinh thần của hắn ta.
Mọi người đối với thiên tài đẹp trai hơn nữa tinh thần còn bị bệnh đặc biệt đã được phủ qua một bộ lọc (lớp filter). Bây giờ ngôi sao trên mạng của anh ta đã bắt đầu ấm lại.
Mà trên luật pháp, cô cũng không lưu lại thương tích gì, chứng cứ cũng không đủ. Công đạo từ trên pháp luật này, đúng thật là không ổn để đòi lại.
Bây giờ Đàm Phong chủ động liên lạc với các cô bên này, chắc chắn không phải bởi vì đã thương tổn cô mà muốn xin lỗi, lại cân nhắc nhiều hơn là vì lợi ích. Chỉ cần có bộ lọc của một thiên tài bệnh tâm thần, miễn là nạn nhân không nói lời tha thứ một ngày, thì bọn họ chỉ đang đứng ở dưới đáy của đạo đức.
Nhưng một khi thủ phạm được tha thứ thì bọn họ lại đứng ở đỉnh cao của đạo đức. Sau tất cả những người liên quan đều được tha thứ, người ngoài cuộc không còn gì để nói, làn sóng nhiệt độ này tự nhiên cũng sẽ lắng xuống.
“Anh Đàm muốn đích thân xin lỗi cô. Những gì xảy ra trước đó là anh ấy xuất hiện vấn đề về tinh thần. Khiến Cố tiểu thư phải chịu nhiều thương tổn.
Cố Tuế Tuế nhìn bạn trai nhà mình kìm chế tức giận lại còn muốn giả vờ mang dáng vẻ bình tĩnh, nói với người ở đầu dây bên kia: “Gặp mặt không ổn lắm. Suy cho cùng người bên phía ông mắc bệnh thần kinh, giết tôi rồi cũng không cần vào tù. Tôi trân trọng cuộc sống này lắm, vẫn muốn cùng bạn trai nhà tôi sống mội đời tươi đẹp.”
eyJpdiI6IlM3VnVOSzJocytVWlBrQ2g5WDBRXC93PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ikw5VWRuZ3NOTnNPVjQydlNsRjM2bW9zRGFwcmJQNTc3cmNtbFlTTmlBTWZmS05ONW1hVUxBclhOSUdhejhCckgiLCJtYWMiOiIwZWVhZWU2MzFjZjE3ZWUyNzBhZjk2NGRmZWVlZGQxOWE3N2JmMzAyMzBlYTAzMTk5NTBmMTYxZDc3ZGMyZDc2In0=eyJpdiI6IlhWXC9tdk93XC8rMXl2NU1KNWFTY2VpZz09IiwidmFsdWUiOiJIWkF1YmhkVFhDUHgzZEl1OVZoY0E3NXQ2OVphbXI2WHZMWGU0d3p2T09wQkVNSk5qY2hMaWJ6MUNXQVdhcm1QNER2V3B3RlZUNVQrY1RaNFk1YjJ6RDRiNk1YNkFZQkQ3SkZzNjlUUlVRamloOTBTXC9pbDdWbktCcTk0MVlCbHhpNVwvXC92WUJBZzNIWGdYOWxMVzJMTlREMGJZeTJMSkZNMXVIQngrdDhvVEVSdTAxa0prYUh1SVBZa0dQWGxLXC9UIiwibWFjIjoiNDMzNTZlNDU1MGU1ZjdjNDk2Y2Y5NmY3NzY2ZGJhMjJhYmQ2MDVjM2M1NTcwMjE0YmNmOTYxNDNmNTk1Yzg3NiJ9eyJpdiI6Ijk2eDFyWERuaEhXTEp1VlhUT0ZHSGc9PSIsInZhbHVlIjoiU2pyWnJUek9QaDREQ1wvNzU4TndWVDlHbU5ESFVQdmt0WDdkRXM1UlNRZWpLK25yV2VLaWpnMXV4azJJTnZyWXgiLCJtYWMiOiIyN2JhMWRmZjM1NGYxMjBjZTRhYzhkZTlkMjE2ZjNmM2EyN2U1NzZlMTAwMWYxMDU3NDVjNTcyMTJkZTJmNDI4In0=eyJpdiI6IlR4MHZWVG5iUFNnVmZGOVBKUXNvYVE9PSIsInZhbHVlIjoiMTNkTlF6c2U1UEQ4Q09tWHVvREt6Vm5ZdDJuUlVTRFB4NFFPRlhNUUZjMmx4a05mODBxVTF3XC9PMVdocTRwN2hPRzZcL2JNc1VBZHR0NmIxWVljYlBcLzFMSzBueHdWeHBJUmhJN3BLdDZkY3g5cStyeVVERXE2Zno5ZEt1QTFlVFV1OTR6RVJ1Qks5VDBZYVZpSm12cXdBemplR2tGTG9RM2RudnJlanBcLzBabmtQNGFpRk5JZE5saEc1alFrS2ZmQ3lDbk93TnEwZHV2WENXWFpcL0FSa0VtRGZQcmRPMEhMcEpsN1ladzBIV0c4PSIsIm1hYyI6ImNiODRiMGE3OGNlOWQxMTk2MWEyZDMwM2Q4YWY4ZTg4MTQ4NDk5YTkzMDNmODhmOTE5NzEwZDI3Y2QxNTBmMjEifQ==eyJpdiI6IkE2V09oVVhKbEgwRXVHVytXMUZCUXc9PSIsInZhbHVlIjoiRmR6SVlyUzZNWmk1YkhuNHJKa2ZWREt4UXpxUzcwNVBQXC96Rjl5SUJBMytHRWE0TFFCZWtZTjdOeDlva0liZDIiLCJtYWMiOiIzMDk5YTlmNzIxYTg2MzdkYzlkZGYyYmY0NzU1ODA5NmM2YTRkOGZlMTIwYjFjODI4Yzg4ODU2YTZiYTJhNDU1In0=eyJpdiI6IktaMzQ0cVFGS1U1SHhNY0cyU0J1N2c9PSIsInZhbHVlIjoiR1FFYUJVSE9BbENpR2dxYnIyOTJTYlR0SHo3YjNDQ2xwUHR3WGJpalU1Y2pvY1dkXC9wYjZ0UTRUT3h0RWdaSFMrQ0ZTZWFBcFFFeFpCdjV6SFJjQjU2Wkd4dzdNVDkxTHd3MWpDTUNQeUdcL2o2S3FWb2xDQStucHlDVmVHV0poRSIsIm1hYyI6Ijg5YzUxNTA2YTNiZGYwMTk1YmQ1NDQyNjNmZGJhNGExZDg4NTJjOWNjZGUwYTU2OGU3NTBjNmZkMTI1NmUzMTcifQ==eyJpdiI6IlwvZGlIeGIzODRLeFdQRllNcE1QaXpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im82aGhQTVBzbjEwNHNcL0x2dWZIVHZpWnEybm5zd2xmQW94OHNWb01TXC9IbHhXWHpCSnRiTDhFd0ZKR2FsMHcydyIsIm1hYyI6IjFlMzVmMjljYTM2NWYwYjExMjVkNDQxY2IzMjIzM2ZhZjFiMGExMDNhNmJlM2RhMGI2NWZiY2Y0MWQ4NzhiNDAifQ==eyJpdiI6Ik85MFdwNHlGdExzUU1RVGh4RE13WkE9PSIsInZhbHVlIjoiV1FvbHJaaEFcL1ozVmoyeTZmRG1WRDQ4d200UnRIbU1TVEdPUlE3NUYxU0tIMmlMZ0tiaWlZWEZXQXc3c041YTBzazNDd2J4QzFNckdyVEdWcVFxRGpRPT0iLCJtYWMiOiIxZTA5MDM1YTk4MTI5Yzg3OTY5NDJjNDFhMzMyMzE3MmYwZGZlNjQ2ZDRhNWQ3ZTFjZmYwNzZlZGM0YjQyZWMzIn0=eyJpdiI6IkVRZlNQb3plVE1uSlZUakN5ZCs0YUE9PSIsInZhbHVlIjoiamU3ZFFrVUpXcVM2YWVNa3g3UW9BUUluSEZSS3pJd0pKV1B2VzdCZnZ1KzZ6OTNEeWlqcTB6UFpwRVFcL09MeFMiLCJtYWMiOiI0ZmE1ZmU3NjE4MmE4ZWRjNTExYmUzMmU1YWM0ZDcxZjc3OTgzMDk4NzFhZTljM2UxYmI5NzgyNzU4NjAzNmFhIn0=eyJpdiI6IlMwS1MyTDFhdHk2ZlBFek5QUGlKdXc9PSIsInZhbHVlIjoiUGNtWVo2MVppZEx1dWpIY3ZQNzVDMUYrd3ZOQzZncG5UXC9cL1ZtQ1FrOTVzZDdsbGpMaUJjcHNtZ0JOWDJ5blVKYzVyZ05lN3RrY1dlOVBRdzFROWFJeDY0RVdYWGY3WHJ0Y2RSSjZ5VmN6dmVuSmZ3aDBYaXRSMWd3RHdsMnRRaHd2ejlFTW0zWmhTVm1weThkejBsNThhd0ZDWll5TUhsd3JZZ1Z6R29qMG5BVVY2cXJCWG9pTmsxQ0l0VmpQaHU2cHVEc0tWd0Q5UXRcL0NZVmpCcnNkUkY2Z2NyZ29qVGxPbDltc1RJNEZLZz0iLCJtYWMiOiJjNjY5ZTcwZGIyN2Y2YjVmMTgxNWVjMjVmODAzN2Q2YjI2ODFiNDE5YWQxZTZjZWQxMGU1ZTdkY2I1MTM4NGQ2In0=