Rể quý rể hiền - Chương 181
Đọc truyện Rể quý rể hiền Chương 181 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Rể quý rể hiền – Chương 181 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Rể quý rể hiền – Cao Phong – Kim Tuyết Mai (full) – Truyện tác giả: Nhật Đồng mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Chương 181
“Cậu chủ Phong thân phận ngàn vàng, trong cơ thể chảy huyết mạch của nhà họ Cao, lại càng là con cháu dòng chính của nhà họ Cao, ông dám ngồi trên cậu ấy sao?”
“Dám có can đảm không để ý tới quy củ của nhà họ Cao, mỗi người nhà họ Cao đều có quyền xử phạt” Người đàn ông trung niên nhẹ giọng nói.
“Ông muốn xử phạt tôi sao?” Cao Minh Trí cười ha ha, trên gương mặt tràn ngập khinh thường.
“Có gì không được?” Người đàn ông trung niên vẫy tay. Mấy chục vệ sĩ ở trong phòng VIP cùng tiến lên một bước.
“Vậy ông đến đây đi, bảo bọn họ đánh tôi tới bệnh viện, đúng lúc tôi có thể cầm tai nạn lao động đi lĩnh tiền lương.” Cao Minh Trí không thèm để ý, hơi buông tay nói.
“Ông Cao muốn ngồi ở chỗ đó, vậy thì để ông ta ngồi đi.” Đúng lúc này, một giọng nói truyền từ cửa tới.
“Soạt!” Mọi người cùng đứng dậy quay đầu.
Mà Cao Minh Trí lại càng đứng dậy nhanh hơn, vẻ mặt tươi cười nhìn về phía cửa.
Cao Phong mặc trang phục thoải mái, vẻ mặt lạnh nhạt đi ở đằng trước, Cao Phong bá đạo!
Lâm Vạn Quân và mấy vệ sĩ thì theo sát phía sau.
“Cậu chủ Phong!”
Mọi người cùng chào Cao Phong, trong phòng VIP đều là một số nhân vật quan trọng của nhà họ Cao, đều biết thân phận của Cao Phong, cho nên không cần che giấu làm gì.
“Chào cậu Cao!” Đợi mọi người chào hỏi xong, Cao Minh Trí cũng cười nói.
Xưng hô khác với đám Lâm Vạn Quân, ông ta xưng hô với Cao Phong chỉ là cậu Phong.
“Ừ” Cao Phong lạnh nhạt gật đầu, sau đó lập tức đi về phía bàn.
“Cậu Cao, mời cậu!” Cao Minh Trí mỉm cười, vươn tay cung kính chỉ vị trí đầu.
“Không phải là ông Cao thích vị trí này sao? Tặng cho ông Cao đấy.” Vẻ mặt Cao Phong lạnh nhạt nói.
“Không dám, không dám…” Cao Minh Trí ngẩn ra, sau đó vội vàng cúi đầu.
Lúc Cao Phong còn chưa xuất hiện, ông ta mới dám giả bộ một chút trước mặt thuộc hạ của Cao Phong.
Một khi Cao Phong xuất hiện, ông ta đâu dám làm vậy?
Cho dù Cao Phong từng là phế vật của nhà họ Cao, nhưng trong cơ thể anh cũng chảy huyết mạch chính thống của nhà họ Cao.
Mà Cao Minh Trí ông ta, cho dù đang được nhà họ Cao ủy thác, cũng chỉ là một nô tài, Cao Phong mới là chủ nhân.
Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, gia tộc truyền thừa giống như nhà họ Cao càng có quy củ nghiêm ngặt.
Quy củ, không thể vượt qua.
“Hả? Ông không dám sao?” Vẻ mặt Cao Phong như đang suy nghĩ.
“Tôi, tôi không dám…” Cao Minh Trí vội vàng cúi người cung kính.
“Bốp!”
Một giây sau, bỗng nhiên Cao Phong giơ tay lên, tát mạnh một cái.
Cái tát này, vô cùng chính xác đánh trúng mặt Cao Minh Trí, đánh Cao Minh Trí lùi về sau năm bước.
Tiếng tát vang dội lập tức vang vọng trong phòng VIP truyền vào trong tai mỗi người.
Mọi người đều khiếp sợ, Lâm Vạn Quân lại càng mơ hồ.
Cao Minh Trí này là đại diện nhà họ Cao phái tới, sau này chắc chắn sẽ phụ trách giám sát Cao Phong.
Kết quả Cao Phong vừa mới gặp Cao Minh Trí lần đầu, đã đánh Cao Minh Trí?
Chuyện này…
Chuyện này không phải là đang tìm phiền phức cho mình sao?
Tuy bọn họ cảm thấy, cái tát này của Cao Phong quá sảng khoái rồi, nhưng trong lòng đều vô cùng lo lắng.
Không sợ kẻ trộm đồ, chỉ sợ kẻ trộm để mắt đến mình!
Sau này Cao Minh Trí chắc chắn sẽ thành phố Hà Nội lâu dài, ông ta chắc chắn cũng lén tiến hành liên lạc với người nhà họ Cao.
Đến lúc đó, ông ta tùy tiện vu oan cho Cao Phong, Cao Phong chắc chắn sẽ khiến bên nhà họ Cao bất mãn.
Cao Minh Trí bị Cao Phong tát một cái, trong lòng lập tức dâng lên ý lạnh, nhưng ông ta vẫn không dám nói gì.
Cao Phong là chủ nhân, chủ nhân đánh nô tài, đây là chuyện rất bình thường.
Vốn dĩ ông ta dự định ra oai phủ đầu với Cao Phong, không ngờ tên phế vật Cao Phong lại cường thế như vậy, trở tay ra oai phủ đầu với mình?
Chuyện này, cho dù chọc đến nhà họ Cao, cũng không có ai chủ trì công đạo cho Cao Minh Trí.
Cao Minh Trí lấy thân phận nô tài ngồi vào vị trí của chủ nhân, đáng bị xử phạt!
“Ông đã ngồi vào vị trí của chủ nhân, còn có gì không dám?”
“Hay là vị trí chủ nhân của nhà họ Cao, cũng cho ông ngồi một lát nhé?” Hai tay của Cao Phong để sau lưng vẻ mặt lạnh nhạt.
“Cậu Cao, tôi, tôi không dám…” Cao Minh Trí sửng sốt, sau đó vội vàng giải thích.
Cái mũ mơ ước vị trí của chủ nhân nhà họ Cao này, ông ta thật sự không dám đội, nếu không thì mười cái mạng cũng không đủ chết!
“Có phải lúc tôi ở nhà họ Cao đã đối xử quá nhân từ với các ông rồi không? Cho nên ông mới có thể làm càn như vậy?”
“Nhớ kỹ thân phận của ông, ông ở nhà họ Cao một ngày thì một ngày làm nô tài, chủ nhân có thể hòa nhã với nô tào, nhưng ông nhất định phải tôn kính chủ nhân.”
Vẻ mặt Cao Phong vẫn lạnh nhạt như cũ, lời nói rất có lực.
Trong lòng Cao Minh Trí chấn động, vội vàng không ngừng gật đầu.
Đám Lâm Vạn Quân thì càng khiếp sợ trong lòng, những lời này của Cao Phong, thật sự khiến người ta rung động rồi.
Bọn họ chợt phát hiện, đúng như lời Cao Phong nói, không có chuyện nào là giả.
Lúc Cao Phong ở nhà họ Cao, quả thật đối với mỗi người đều rất ôn hòa, vốn dĩ không biểu lộ tính cách kiêu ngạo của cậu chủ nhà giàu, cũng chưa bao giờ tranh giành cái gì.
Cho nên dần dần, có rất nhiều người rất thích Cao Phong, đương nhiên cũng có nhiều người, hình như đã quên thân phận của Cao Phong, ở trước mặt Cao Phong không biết lớn nhỏ.
Lúc này mọi người mới đột nhiên hiểu ra, cho dù Cao Phong làm thế nào, anh đều là con dòng chính của nhà họ Cao!
Anh có thể không coi mình như cậu chủ nhà họ Cao, nhưng đám người làm của nhà họ Cao, tuyệt đối không thể quên chuyện này.
Nếu không Cao Phong sẽ xử đẹp người đó.
Cao Minh Trí này, là một ví dụ rất tốt.
Ông ta muốn giẫm lên Cao Phong, biểu hiện ra mình bất phàm, nhưng đổi lấy một cái tát vang dội.
Nhưng ông ta không có bất cứ biện pháp gì, chỉ có thể lựa chọn chịu đựng.
“Ngồi đi.” Cao Phong ngồi ở vị trí trung tâm, vươn tay nới lỏng cổ áo của mình.
Cho đến lúc này, mọi người mới dám ngồi xuống, Cao Minh Trí bị đánh đỏ cả mặt, vẻ mặt tươi cười ngồi bên cạnh Cao Phong.
“Tôi làm mọi chuyện không đúng lắm, ông Cao đừng để trong lòng.” Cao Phong lạnh nhạt nhìn Cao Minh Trí một cái.
“Cậu Cao nói gì thế, có thể bị cậu Cao đánh, đó là vinh hạnh của Cao Minh Trí tôi!” Vẻ mặt Cao Minh Trí chân thành cười nói.
Thực tế, ông ta nói không sai chút nào.
Cao Phong nguyện ý đánh ông ta đã là nể mặt ông ta.
eyJpdiI6InI2ZjR1WnpzK0pMVmZhaFpldGVmN3c9PSIsInZhbHVlIjoiNlpRMkJ6TytrK1lBbDlHOHF0QzVyU1JlVjJVOXZYNFZTMHJKc0hQNWowMXZtUXBoY3VQNnVVbWdncVNuRzlObVwvTEUyNlB3N08xVlEyRkx2bGpOcmx0em9kZ3lQdkZ0V3d6b2RuSkY4YlBIdm1Fa3FiOEhHVURPU2ZuZmNPZEtsNjNzZmNubHliMXJqYWkxeUt1NTY1XC8rSlNcL053YnRXbzZZZG54R0w2Y2VkK3g4S0JKN2wzOGNtMGJuejN3MzE2Ym9FRFNMNXhZNXpqRGd2QXFqWFhkVzJUTCt1bGhkdnlZd3ZNQ1lzQmJhZnVYYVJOcFA2SUtFR1gxUEgwcWtcL0JWdXUwTVZWbnNcL0xyTm1zY3pSM1crUT09IiwibWFjIjoiMjUyMDY4N2E2ZDFiMjBjZjM2YTZlZmM0OGVjOWE3NWU4NGI4ZDdhMzZlYzI0YmYyNjdkODEyYTY5ZjM1ODE1MyJ9eyJpdiI6Im90Mit4a0ZnVUVxbk5iWVUydktWOEE9PSIsInZhbHVlIjoiQTRqQ1RXZEhuZDdvZEp1VVVncko2T1FMeW4xRHRnRVpBVXVvWVNQMk5Od1Vydjc5cENZSXNWcXpCdVNwRE83S0djWGgzUUdUMXNmMmdTUDhzdStIbGtMWWgzTXFHUnBJYUwzS3N6VzJFRHFvUXlZMEdYeTZhSlNqXC9cL3plU0tFWHRTQ2hnUUJWMDhMN05JUGh3blYzakcwSzBVbDBKSmpFSVhWTVwvZG9lVlNGR1hUOWVvXC9KV2k2R0Q5MXBHZEFRTUIxVGJwdWJEcHhOZUdnZ05SYXplTTl0b0hLU2VyVXAydGNWcnlcLzhham5QM1JDcm1zMGxyMXpmcElBSzFcL0NscnBnQ1dYTjNrU2xvK2hmR2lIQ1ZYa0E9PSIsIm1hYyI6ImEwMjkwZGU3NTBmYjA1MTU2ZDlmYjY0MTQ2ZGRhZDcyYmRiMWYxZTk4MDQ3NWY2YzBmNzVlNTllYjBkMDM1YjMifQ==eyJpdiI6IllOV1g3WHIwWE9XRDRld05yVTlETFE9PSIsInZhbHVlIjoiOVhPalF6WnI4cldPbElxSGhnemJRbWhVVjc4Yno5QzI3YThjV0JmQXFvZFJSQTdCdU5zdVRDTk9ZbWtaREVNUTFVd0RYakNuaWlFbFAyUnJKYkR3ZjBDMDllbHNWUU82OG43OVVTQlBGa0JlaXNRVE1hdDRIcnRSNDEwWEIxbnh0OW05Q0xxaDZvWk1iaVZuXC93cDZXZk5GSzdZdEw5U1pvY0NsS0lTekcwTXpkY3BNSEl6SzlaTU9PRnkrUlE1eSIsIm1hYyI6ImZlMDU0ZGRiYWQzZjFjMmFmYjQ4ZDk4NjA3MWZlMzkyZGM2MzBiOWViM2QzNjgzZTBiMmY5MTdlZmRkYmFjY2EifQ==eyJpdiI6Imh3WEk5Zmh1c0dlVXYxSjVOWGRNd2c9PSIsInZhbHVlIjoiXC9YaHFyaDd1NXE2UGRTYWpwMXljN201MkdBTUlXMDlqeThrdDMyMlMrV2RsZ2RSNHJuNlUyU3BubnhxXC9MY0F5eDB1QythY0dFTkFwZnV0TCtKV2tGNXE4ejZSd0VGclFiSllYWVVoQ2tYUDFMXC9aR1hiZUZCVzlQOFwvUmdjcHpMRmIrZXNtcW1za09FSGF5NHY3QjBweWw0NGNkOHJRQlJzZElaTG9iU1NLZ1NzWFRtRm1qQnhRaG9ZejRXRHdUTkFtK3VSY2JnYXRGdnIxVnlcL25McEI4UDZKTnJLOFE2U2lIM3NhXC9pNlF5QnAzTkxoajR4d3dnUDdzcU5GREdTdUJNZ3o1bEo3MEtmM3I3K1p5cGIyaE1NNXpzQ1Btb2hsVG1jQWZSMEk3cVpJQ3FySUVSQzZnN3JrUlFRTWRBeFVEWW9OY055TTVhYXA3aFhkSkpVYkN4ekJBNm9hQVN3eXM5ZjBxbk9sVExrTzVMOGMyVEFhKzd0UjQ4Vk5xcExuIiwibWFjIjoiOGZkNzZkZmZiY2Q0ZDc4ZjZlOWYwMTAzNWI3ZGJkMzUwMGMyMDgwODA1YjE5ZmY0Yjg4YjhmYTgwYWZiZWJjMSJ9eyJpdiI6InRjZ0RkcXgyVEh3cXN1MWR5clVKNlE9PSIsInZhbHVlIjoid2lmU1dzQ3BTdVVGZ2RpeU1WdTdSWkxVWVlwQ1NMaXhMZ0Y2dk9nbUxNblU2MnA5cDRYVURIczdMNldMY3VISTVLOGlpVFJSeEdHYkF3VmR4WlRReGRFSEpNdis5cmMxeXVudlV3bXFTM3d5V2lpT1V3R2drNWNVdGtLdnYzNlNhRkNsQzdxRW1RQURyK0QzOTc3NlZ1Z0s4b2M3Q0JNeXNVdUIzMzdwMHlnM3JVTEZCbzhuRG9VUUgrelhKanBRRkVVUXJcL3liREgzcEFzRzdRVUk0NDJROGNkNW5nZEc5eENUVExGWVhBWWs9IiwibWFjIjoiZjZiODJmMjEzNWY0MmU1Y2NiNmVmYjMwNGUzYzNjOGQwM2QxZTdjNGY3ZjI3ZDc5MzE1NWQyNTM0NGI5YzQyNyJ9eyJpdiI6IkM0VmxXWlpieUwyTjBPNXlwRjZlWEE9PSIsInZhbHVlIjoiTWk0czdVeVRwYVROT2hXT01FeUgySXU4bXFLbEZ4TFdlazBWMHo1MnMzZ2Q2SGhCbGJsYlwvNkt3MUtUaW5aaEUxWUdYTEpNcDVwNlJIMEZQMUtzcXFBMlc0RVJaNFRsMEJpS3dId05DWmwzM3FHbUVUYkJkTEMzZVJ5SkpoaFdWIiwibWFjIjoiMDU3NDI0ZDZiY2I4ODE5ZWViZWE5ZDc5ZjMxNzc2NThiYmM1ZTFkZTg4Y2NiZGQ3M2QzYWQzMWEwMzE3ZmM5YiJ9eyJpdiI6Imt1WkRlU0RRdkFZWEtzSDBmWFROZ0E9PSIsInZhbHVlIjoicHJ3Q1lWaTVDaWl0UkQwb1ZNNTV2T1VzajNNZEdndkFHNFBJekJLd096WFNOT2VTT2R3eno4eDVhQ1wvOFJlQ0s2NlR2aGZWd3V3akNcL1B5R1dnbGIxUEhDemVmSU5VYmIrSWNqZ1RrOVU3WXdFSGdOSE4xRU5BazYrN0NkNmprODBmaWNDUkk1aHF6YUc5c2dwdk4xc1NXRlpjVlFDclFLcmJOYnIxdTYyK3NWZENKUzcrNEJlZG9TTFRubkhFXC9iZmFKQ2Z0OUI3YVhPOENYUWFRZ25ENW1IeWdQZDd1clZVR3V6WVRMYTBuRFpHZFhOS0hSUm1QTXhyUEtrYlA4SXNxc0ZWcXlqcGxDVVI2NUN0S1lzeFE9PSIsIm1hYyI6IjhjY2Q0Njg2NTZjNDVlZDkxNTkyY2I3YWU4OGQxYmVlZjc4MTlkMTVlNzkwZWZkMzYwZTZhMjA3ZTk3Njg3ODgifQ==eyJpdiI6Ik5tS3ZibzcyM3Z3QVNOWWdwMUppMlE9PSIsInZhbHVlIjoidEtsUUFTcit2cUFSU2I2Zks4RW5rRlduOE1LVWprUERyeHVlS3RNRFhGWWU0dTB3ZlJiRm5RanQ0UXlHZGd2ZnpLdzFFQTdmM1QrXC8yTVNtdDFldkpGRENsRkVndWI3TGVtd0lTK1VTN3pXelNKaGlVYWliY1RUNEp4XC9yWGhFTUI4MkMxMGNPeWlhdlptd1hQYjlVT0E9PSIsIm1hYyI6ImMyN2M5YjhhYjkyYzY5MTMxNjI5ZDk1NzViNDVlMDNjMGM1ZDJiYjI1MmI4NzJjYzlmY2ZmZTVjYjA3ZWVjZGEifQ==eyJpdiI6ImJQekdtMU1nOWdCSHpCRWxrY0JUeGc9PSIsInZhbHVlIjoick9JaVdTUitsOGZTd2FjZ01HREV2ZE0zMUthc05MK2pXSG1aemVBMFhmWGIxNmhrRlRmcWQ3bmhHYTlpZWNZeW1ySDRtbytJNkgrWUUxSFhRVXhOWm9FU1wvWFpwV1FZVDljN3FZcHlUMHJzVlFBVVRGNDUxUjlJMHFuYzloazlUVU00S1NiV2YrUk5tZXBWWDhTaGJkWktudzd0Z0tiQVBUaWhWdzEzUnp2XC9TRVh5elZuYnNoaVpjam5wQ0Z1emRCRDMxZXRzRkkrOU52QWZMVFJJUFVQNVVnZFNBMnRHNytmdHhJejBUbzJtK01HOU1DUXdHXC9KelV4OWkrbTh1T0YwUlh4Um9xUFlSS3pvdzlYOTJPVXRVOTdNQ3kyYnNlNGVlbkhkcDlEbkdtZ2RST1VLaFFrRXA4bWxpbmFodjJxQjZoODRWYTMxd1hON1JocmxaV0h3PT0iLCJtYWMiOiIxZTdiYzMzZDA1ODkwNWY4MWYxMzg0YjExZDcyNmQ5ZTNjMzI5NDVjMDU1MWVkYjBkODhhNTk5ZDI5MzllZjJmIn0=eyJpdiI6InV0dllMMkY4Rm0zSkwrTmxmWWN6TlE9PSIsInZhbHVlIjoiXC9MT3V0VWpFOUFcLzhXemxsRW9cL1FBbnF1SXU5WFZlckpwRTFsWDlsZGdheCs1Y2dWVFBzZ3E3TTdyazFSeTVjXC9sWHBUeTZDNjBGZ2hla0s4aFQ4d3lVTDloaDBiYjVDTE9qekFBRFBIZFkxdHhQQ05iOHBlNURadjVSQU9TWGc1djdLVjFodjZ3SHZjRmhKM2lYVDVQNWsrbzFVSWRDWVphbE9NczUwbTdlVkExTlg1Nkx0SE9FXC9YcThtN2E5eXMiLCJtYWMiOiI5M2M5MTExOGNiYTQxMmYyNTA0Njg3MTIxZjQ5ZDhiNmQ4Mjk4OTM4NmE2ZTA2NDgxOGFkNzhiOWFmYjI4N2JlIn0=eyJpdiI6IkRLeG9zd3dMR2xYUTczQVhsV1cxS2c9PSIsInZhbHVlIjoiMnI0cDZiSHRsYm1wT0JranVSbmx5U1pqRVBCYm1meFY5NEdWRzk2XC91dGdnR3BlMUtpT09oMk11aHc1b0VYT3ZiT1wvQVhpbzE3TXRFOWpiVzRqaEtBc09YUkpoQ0czZklHSEFEak8rXC9ua3dpb1VQazRWQURwQ0lLQ1lmNnB2QjEiLCJtYWMiOiI3MTBjMzUxNTVjZTZmMTdmZTM0MjkxNmJjNmRiOTM4NTNhZTNjYjAzNTBmMGI0ZTNjYWE1Y2U3M2EyNTZkZTU5In0=eyJpdiI6Iit6ckVtNlE0cHZQZDE2NTh2dzdtXC93PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjFEYk1uV0lGRXZOa2xNWkRJU2NMXC9rdGRcL21maktzYkREbmhoZnNBQnRqYXo2ZXhBR0dDYW1XOU4xUkNIK0NlMyIsIm1hYyI6ImNjZmRhMDViNWZkNjQ1MmJlYmI0Y2YzNDYzN2EzMWFkN2IyNzMwOTg1ZDI2M2FkNTQ3ODQ3MDVkNWIwM2IzZTUifQ==