Rể hổ hào môn - Chương 82
Đọc truyện Rể hổ hào môn Chương 82 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Rể Hổ Hào Môn – Chương 82 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Rể Hổ Hào Môn – Tô Tuyết – Hạ Thiên mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Ông già đã nghiêm khắc ra lệnh như vậy, Tô Chính Đạo không thể không đích thân gọi điện cho bên phía trang web, để phát sóng lại chương trình của Văn hóa Đông Tinh.
Nhưng càng nghĩ anh ta lại càng tức, dựa vào cái gì cơ chứ, chuyện công ty đối đầu công ty, anh ta cúi đầu; nói đến chuyện riêng tư như vụ ép xe giữa người với người anh ta cũng cúi đầu. Tại sao anh ta cứ phải chịu cúi đầu trước gã Trần Thanh Xuyên kia, đúng là như một trò đùa.
Anh ta đường đường là đại thiếu gia của nhà họ Tô, đời này anh ta sống tới bây giờ cũng chưa từng chịu sự sỉ nhục nào như vậy!
Nhưng ông già Tô Trường Hà kia lại không cho động tay tới việc làm ăn của Trần Thanh Xuyên, vì thế anh ta đã nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định xuống tay với Tô Tuyết.
Tô Tuyết chính là một cô gái đẹp đến phi lý, anh ta nhìn thôi cũng thấy ngứa trong lòng.
Hơn nữa anh ta cũng có lý do để tin rằng, Trần Thanh Xuyên bám lì vào Văn hóa Đông Tinh giả heo ăn thịt hổ, chắc chắn là vì mưu đồ muốn Tô Tuyết, một khi đã như vậy thì chỉ cần chứng minh Trần Thanh Xuyên không làm được việc, mà nếu Trần Thanh Xuyên không được việc thì anh ta sẽ tự khắc có cơ hội.
“Chẳng phải chỉ là một tổng giám đốc chi nhánh của tập đoàn Đại Minh sao, chả là cái rắm gì, toàn bộ Công nghiệp điện ảnh Tô Hà sau này đều là của tôi, muốn so với tôi, dù so tiền tài hay quyền thế, anh đều không đủ tư cách. Tô Tuyết, tôi chắc chắn phải có!”
……
Thời điểm sáng sớm ngày hôm sau, Tô Tuyết vừa đến công ty đã nhận được điện thoại của bên phía trang web kia, nói rằng chương trình đã được cho phát sóng lại.
Cô vô cùng vui mừng, mặc dù tối hôm qua Trần Thanh Xuyên đã nói cô không cần lo lắng chuyện này, nhưng đến giờ phút này khi thật sự nghe tin chương trình được cho phát sóng trở lại cô mới hoàn toàn yên tâm. Ngồi trên ghế làm việc, Tô Tuyết thở phào một hơi nhẹ nhõm, trong lòng nghĩ thầm chắc chắn Trần Thanh Xuyên đã hỗ trợ, nói cách khác, chuyện xảy ra lần này, nếu chỉ dựa vào sức lực của cô thì có lẽ không thể chống chọi được.
Thời điểm cô chuẩn bị gọi điện thoại cho Trần Thanh Xuyên để nói lời cảm ơn thì đột nhiên, thư ký gõ cửa rồi bước vào.
“Sếp Tô, anh Tô của Công nghiệp điện ảnh Tô Hà tới đây, giờ đang ngồi trong phòng khách đợi.”
Anh Tô, là Tô Chính Đạo sao? Sao anh ta lại tới đây nữa, chẳng phải đã nói rõ sẽ không bán công ty.
Hàng lông mày đẹp của Tô Tuyết khẽ cau lại, nhưng sau đó cô vẫn đứng dậy đi về phía phòng khách.
Cô vẫn giữ quan điểm đó, trong kinh doanh nếu không thể làm bạn, thì chí ít cũng đừng làm kẻ thù.
Sau khi đi tới phòng khách, Tô Tuyết vừa bước vào phòng đã ngây ngẩn cả người, bởi vì cô nhìn thấy Tô Chính Đạo đang cầm một bó hoa hồng lớn trên tay.
Ngay giây tiếp theo, Tô Chính Đạo lập tức tiến tới trước mặt Tô Tuyết, mở miệng nói: “Hoa hồng tươi đẹp nhất trao cho người đẹp nhất, chúc cô một ngày tràn ngập niềm vui.”
Lời nói này, khiến ngày hôm nay Tô Tuyết thật sự rất khó vui.
Hơn nữa, điều đáng xấu hổ chính là, hoa đã đưa tới rồi, nếu nhận, thì có lẽ mọi chuyện sẽ không chỉ dừng lại như vậy; nếu không nhận, thì lại mất lịch sự.
Do dự một lát, Tô Tuyết che mũi lại rồi lui ra sau nửa bước, nói: “Cảm ơn ý tốt của anh, nhưng xin thứ lỗi cho, tôi bị dị ứng hoa tươi.”
Đây thực sự là một câu trả lời rất thông minh, vừa để Tô Chính Đạo không bị mất mặt, đồng thời Tô Tuyết cũng có thể quang minh chính đại từ chối bó hoa tươi này.
Quả nhiên, sau khi nghe nói Tô Tuyết bị dị ứng hoa tươi, Tô Chính Đạo lập tức ném bó hoa hồng sang một bên, mở miệng: “Thật xin lỗi, tôi không biết chuyện này, ngại quá ngại quá, tôi thật lòng xin lỗi cô nha!”
Tô Tuyết xua xua tay, tỏ vẻ không sao hết, sau đó lại hỏi Tô Chính Đạo tới có chuyện gì.
Sau khi cô hỏi chuyện này, Tô Chính Đạo nói với vẻ vô cùng nghiêm túc: “Về chuyện đả kích quý công ty ngày hôm qua, tôi cảm thấy mình cần phải gửi một lời xin lỗi tới cô. Nhưng về câu chuyện bên trong, tôi nghĩ mình cần phải nói chuyện kỹ càng với cô một chút.”
“Sở dĩ tôi muốn thu mua Văn hóa Đông Tinh, chẳng qua cũng là muốn mượn cơ hội để có thể tiến gần tới cô thêm một chút, để có thể tiếp xúc với cô nhiều hơn, bởi vì tôi thích cô, ngay từ khi tôi gặp cô lần đầu tiên, tôi đã bị cô hấp dẫn, nhất cử nhất động hay đến cái cau mày, một nụ cười của cô trông cũng thật mê người, dù cho cô có nổi giận thì dáng vẻ vẫn đáng yêu như vậy, điều này khiến tôi động lòng.”
“Nhưng khi cô từ chối giá cao tôi đưa ra để thu mua công ty, tôi đã vô cùng tức giận, cho nên tôi muốn gây áp lực lên cô, để ép cô phải cúi đầu trước tôi, như vậy tôi sẽ càng có thêm nhiều cơ hội để tiếp xúc với cô hơn. Có điều, đêm qua tôi cẩn thận nghĩ lại thì thấy, bản thân tôi không nên làm như vậy, tôi làm như vậy sẽ chỉ khiến cô thêm phiền não, cho nên tôi đã lập tức gọi điện cho trang web kia kêu họ cho phát sóng lại chương trình.”
“Vì vậy, tôi muốn gặp mặt để xin lỗi cô về những phiền toái mà tôi đã gây ra cho cô…”
Tô Chính Đạo nói chuyện, thỉnh thoảng còn bày tỏ sự yêu thích của mình với Tô Tuyết, điều này khiến Tô Tuyết không biết phải đối mắt thế nào.
Đồng thời, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao Tô Chính Đạo lại bỏ ra những hơn năm ngàn vạn để mua lại công ty cô, cũng hiểu rõ vì sao chương trình được cho phát sóng lại, hoàn toàn là bởi vì Tô Chính Đạo đã thay đổi chủ ý.
Cho nên, về những gì Tô Chính Đạo mới nói, Tô Tuyết cũng đã tiếp nhận và tin tưởng toàn bộ, nhưng chuyện tình cảm yêu mến kia thì…
“Xin lỗi, tôi không thể tiếp nhận ý tốt của anh, tôi cũng không nghĩ mình sẽ tiếp nhận nó, trong lòng tôi đã có người khác rồi.”
Tô Chính Đạo hỏi: “Là Trần Thanh Xuyên sao?”
Tô Tuyết gật gật đầu: “Hơn nữa chúng tôi đã kết hôn, tôi là vợ hợp pháp của anh ấy.”
Khi ấy, Tô Chính Đạo nở nụ cười: “Tôi đã cho người đi hỏi thăm thử rồi, hai người căn bản chỉ là vợ chồng giả, Trần Thanh Xuyên lừa cô ba năm, vẫn luôn giả vờ là người không có tiền không có năng lực, hiện giờ hai người đã ly hôn nhau, chẳng qua là chưa công bố tin tức này ra ngoài thôi.”
Tô Tuyết ngây ngốc, cô không ngờ Tô Chính Đạo lại cho điều tra mọi chuyện rõ ràng sáng tỏ đến mức này.
Mà Tô Chính Đạo vẫn tiếp tục kể chuyện như cũ: “Tôi không muốn nói xấu Trần Thanh Xuyên đâu, nhưng có một số chuyện cô thật sự chẳng hay biết gì, căn bản là cô cũng không rõ ràng lắm thì phải, giống như việc Triệu Hồng Vũ và Trần Thanh Xuyên vẫn luôn ở cùng nhau trong Đại Minh Thánh thiện, chuyện này e là cô vẫn chưa biết nhỉ. Về chuyện này, cũng là tôi vô tình tận mắt chứng kiến sau khi vào Đại Minh Thánh Thiện.”
Triệu Hồng Vũ và Trần Thanh Xuyên ở chung một chỗ sao?
Nhắc đến Triệu Hồng Vũ, trong đầu Tô Tuyết lại hiện lên hình bóng xinh đẹp yêu kiều mê người kia, khiến cô thực sự rất sợ hãi.
Thảo nào trong suốt ba năm này Trần Thanh Xuyên chưa bao giờ chạm vào cô, hơn nữa anh cũng chưa từng có ý tứ gì về phương diện đó…
Thời gian sau đó, Tô Chính Đạo lại nói thêm vô số những lời âu yếm với Tô Tuyết.