Quy Luật ABO - 3
Đọc truyện Quy Luật ABO 3 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Thịnh Trạch Thâm cũng biết tháng này cậu thật sự đã hắt hủi Khúc Yến, nhưng cậu không cố ý, chỉ là gần đây cậu có hơi khó chịu trong người, lúc đầu cậu còn tưởng rằng đó là di chứng của căn bệnh lúc trước, nhưng gần đây nó lại càng nghiêm trọng hơn.
Chỉ cần hai người họ nằm chung giường, Khúc Yến chắc chắn sẽ động tay động chân, nhẹ nhàng ôm lấy cậu, sau đó sẽ làm này này kia kia nên hiểu rất rõ trạng thái cơ thể của Thịnh Trạch Thâm.
Suy cho cùng thì cả hai vẫn còn trẻ, nên có thể sẽ mắc một vài căn bệnh mà người trẻ hay mắc phải.
Khi đó, Khúc Yến đã phát hiện ra vấn đề của cậu, hắn bắt cậu đến bệnh viện làm kiểm tra tổng quát, khi nhìn thấy giấy khám, Khúc Yến liền trở nên u ám.
Thịnh Trạch Thâm biết mình chỉ bị chút bệnh vặt vãnh mà thôi, nhưng gần đây cậu có hơi biếng ăn, buồn nôn, thích ăn đồ chua.
Nhưng chỉ cần ngửi thấy mùi pheromone của Alpha là vấn đề của cậu sẽ càng nghiêm trọng hơn, vì vậy cậu đã lợi dụng cuộc cãi vã nhỏ lần trước mà bắt đầu chiến tranh lạnh với Khúc Yến hơn cả tháng nay.
Nói là chiến tranh lạnh vậy thôi chứ chỉ là ngủ khác giường mà thôi.
Thịnh Trạch Thâm ngẩng đầu lên nhìn Khúc Yến.
Mặc dù cậu thật sự không muốn quan hệ với một con ma men, nhưng đây là Khúc Yến, đúng là cậu rất nhớ Khúc Yến.
Thịnh Trạch Thâm hôn nhẹ lên khóe miệng Khúc Yến.
Alpha nhận được một nụ hôn đồng ý từ Omega thì cuối cùng cũng hành động.
Alpha cố gắng nhẹ nhàng hết mức có thể, chỉ để Omega biết rằng hắn yêu cậu đến nhường nào chứ không phải là vì thể xác.
Làm xong một lần, Thịnh Trạch Thâm bắt hắn dừng lại, mặc dù cậu đã yêu cầu Khúc Yến đừng phóng pheromone của mình ra ngoài, nhưng khi xúc động hắn nhất định sẽ phóng thích pheromone của mình ra.
Alpha bị bắt dừng lại không hề khó chịu, hắn còn ôm Omega mềm mại vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lấy lưng cậu.
Thịnh Trạch Thâm mệt đến mức ngủ thiếp đi trên người hắn.
Khúc Yến nhẹ nhàng cắn lấy cái tai ửng hồng của Thịnh Trạch Thâm, thỉnh thoảng lại hôn lên đấy một cái.
Làn da trắng phát sáng của Thịnh Trạch Thâm lúc này đã ửng hồng, Khúc Yến cảm thấy mình nhìn nó bao lâu cũng không chán.
Thịnh Trạch Thâm thật sự rất mệt, cậu đẩy Khúc Yến ra, “Dừng lại đi Khúc Yến.”
“Ừm, không làm nữa.” Khúc Yến bế Thịnh Trạch Thâm vào phòng tắm rồi tắm rửa cho cậu.
Nhìn thấy dấu hôn chi chít trên người Thịnh Trạch Thâm, Khúc Yến không khỏi tự đắc.
Người này, từ trong ra ngoài đều thuộc về hắn. Sau khi tắm cho Omega sạch sẽ thơm tho xong, hắn quấn người vào khăn tắm, rồi ôm người lên giường ngủ.
Khúc Yến hôn lên khóe mắt hơi ửng đỏ của Thịnh Trạch Thâm.
Alpha thực sự rất cảm thấy rất bất an, độ phù hợp pheromone của hắn và Thịnh Trạch Thâm nhiều nhất là 50%. Ngay cả khi đã đánh dấu vĩnh viễn thì Omega cũng chỉ có thoang thoảng mùi pheromone của hắn mà thôi.
Đây là điều mà Khúc Yến không thể thay đổi được, hắn chỉ có thể cố gắng để lại mùi của mình trên người Omega hết lần này đến lần khác, nói với mọi người rằng cậu là của mình.
Đây là Omega của hắn, Thịnh Trạch Thâm của hắn.
Là của hắn, của Khúc Yến.
“Anh yêu em.”
Ngày hôm sau, Khúc Yến là người thức dậy trước, hắn thấy có hơi khó chịu, cơn đau đầu dữ dội ập đến, ký ức đêm qua lập tức ùa về.
Hôm qua không biết hắn có làm cậu bị thương không nữa, Khúc Yến cảm thấy hối hận, hắn không nên uống nhiều như vậy, nhưng cũng đáng mừng khi Thịnh Trạch Thâm không đuổi hắn ra ngoài, ra là cậu vẫn yêu hắn sâu đậm như vậy.
Khúc Yến trao cho Omega của mình một nụ hôn chào buổi sáng, hắn chạm môi mình lên môi cậu, nụ hôn nhẹ nhàng tựa như lông vũ vậy.
Hắn nắm lấy cái tay đang để ngoài chăn của Thịnh Trạch Thâm, trên ngón tay của cả hai đều có bằng chứng về tình yêu mà họ dành cho nhau.
Khúc Yến nhẹ nhàng đứng dậy, giúp Thịnh Trạch Thâm đắp lại chăn.
Thật xấu hổ khi nói rằng dù đã kết hôn khá lâu nhưng Khúc Yến vẫn không học nấu ăn, vì thế hắn chỉ có thể giúp Thịnh Trạch Thâm hâm nóng sữa, làm một cái bánh sandwich đơn giản, chiên hai quả trứng và nấu một bát mì.
Nấu ăn cần phải có tài năng, nhưng Khúc Yến lại không có tài năng trong khoản này, cả hai thường rất bận rộn, bình thường là gọi đồ ăn về nhà hoặc cả hai sẽ đi ăn ngoài.
Sau khi hắn làm xong thì Thịnh Trạch Thâm cũng vừa mới thức dậy.
“Khúc Yến, vào đây.”
Khúc Yến lập tức đáp: “Bé ơi, anh tới đây.” Sau đó, hắn chạy vọt vào phòng ngủ.
“Sao em không ngủ tiếp, vẫn còn sớm mà.” Khúc Yến ngồi xổm ở bên giường, nhìn Thịnh Trạch Thâm.
Thịnh Trạch Thâm trong mắt Khúc Yến lúc này vô cùng đáng yêu.
Cậu vừa mới thức, ánh mắt còn mơ mơ hồ hồ, tóc tai hơi lộn xộn, có vài sợi tóc bị vểnh lên, trông cậu rất ngoan, điều này làm cho Khúc Yến rất muốn hôn cậu.
Nhưng hắn không dám, bây giờ cả hai đều đã đã tỉnh, Thịnh Trạch Thâm thường sẽ không để hắn hôn môi mình khi vẫn chưa đánh răng.
Và tối hôm qua hắn đã uống rượu…
Khúc Yến giả vờ bình tĩnh giúp Thịnh Trạch Thâm chải đầu, nhưng hắn lại không nhịn được mà chồm lên thơm má cậu một cái.
Thịnh Trạch Thâm ngồi dậy, dựa vào đầu giường, cậu lạnh lùng nhìn Khúc Yến.
Khúc Yến đột nhiên hoảng hốt, Omega của hắn định làm gì đây? Hắn nên làm gì bây giờ, có nên quỳ xuống mà xin lỗi luôn không?
Thịnh Trạch Thâm đích thị là một bé O vừa lạnh lùng vừa tàn nhẫn.
Khúc Yến đứng dậy ngồi xuống mép giường, Thịnh Trạch Thâm giơ chân lên đá hắn.
Cậu vừa vung chân lên chuẩn bị đá hắn là bàn chân đã bị hắn túm lấy.
“Sao chân em lại lạnh như vậy?” Khúc Yến khẽ cau mày.
Bây giờ đã là cuối hè, thời tiết đang dần mát mẻ hơn, nhưng Thịnh Trạch Thâm rất sợ nóng, cho nên điều hòa trong nhà thường được bật ở mức thấp.
Ban đầu, Khúc Yến cũng nhiều lần thuyết phục cậu, bảo cậu đừng bật điều hòa ở nhiệt độ thấp như vậy, lỡ đâu cậu sẽ bị cảm lạnh thì sao, nhưng việc thuyết phục này lại không đi đến đâu.
Cho đến một tháng trước, đó là nguồn gốc của “chiến tranh lạnh”.
Thịnh Trạch Thâm khi ngủ sẽ bật điều hòa rất thấp, thường là Khúc Yến sẽ ôm cậu thật chặt nên hắn cũng sẽ không sợ cậu bị cảm lạnh.
Nhưng đêm đó, Thịnh Trạch Thâm đuổi Khúc Yến đi, đồng thời cũng vứt luôn chăn.
Hậu quả của việc này là ngày hôm sau cậu bị hắt hơi vài lần, Khúc Yến thấy vậy thì dỗ cậu tắt điều hòa, sau đó hắn cất luôn remote máy lạnh rồi đưa cậu đến bệnh viện.
Thế là mỗi lần Khúc Yến muốn ôm cậu ngủ là cậu lại đuổi hắn ra ngoài, bắt hắn ngủ ngoài sofa!
Khúc Yến cũng vì quan tâm đến sức khỏe của Thịnh Trạch Thâm, cho nên chủ tịch Khúc cố gắng nằm ngủ một mình trên sofa lạnh lẽo, hắn cảm thấy rất đau khổ.
Nhưng dường như Thịnh Trạch Thâm không nhìn thấy sự bất bình của hắn.
Mặc dù cậu không từ chối nụ hôn của hắn, nhưng cứ tới đêm là lại đuổi hắn ra bên ngoài.
Thế là Khúc Yến ngủ ngoài sofa tận một tháng.
Thậm chí tối qua, khi hai người đang vận động, cả hai đổ mồ hôi đầy mình, Thịnh Trạch Thâm ngồi lên eo Khúc Yến, cậu đe dọa nói: “Bật điều hòa đi, anh bật lên rồi chúng ta tiếp tục làm, nếu không bật thì dừng lại ngay bây giờ.”
Khi đó, Alpha bị con c* làm mờ con mắt, hắn lấy remote ra bật điều hòa cho Thịnh Trạch Thâm, và…….
jackihieu
truif ui , s có thế ngọt như thế này hả trời . Mê cặp đôi này qs đi thôi