Quảng cáo tìm vợ - Chương 582
Đọc truyện Quảng cáo tìm vợ Chương 582 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Quảng Cáo Tìm Vợ – Chương 582 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Nhà họ Hàn, phòng của Hàn Văn Vũ.
“A sĩ!” Hàn Văn Vũ mặc áo len màu trắng, cổ chữ V, quần tây màu đen, ngồi trêи ghế sa lon gỗ lim của mình, trong tay cầm bài xì phé, ném ra một con sĩ cơ, trêи mặt đắc ý nở nụ cười.
Hàn Văn Kiệt mặc T shirt màu xanh dương nhạt, cổ áo mở ra, quần tây màu trắng, trong tay cầm một con sĩ bích, ném một cái trêи bàn!
Hàn Văn Vũ lập tức ngẩng đầu lên, rất không khách khí nhìn em trai, tức giận nói: “Cả buổi tối, chú luôn đối nghịch với tôi! Chú có ý gì? Chú nhìn anh cả đi, vẫn không sợ hãi ————”
Hắn vừa nói xong, cũng đã liếc mắt nhìn về phía Hàn Văn Hạo ngồi một mình trêи ghế sa lon, mặc áo sơ mi trắng, quần tây màu xám tro, trong tay cũng cầm một thanh bài xì phé, hai mắt lạnh lùng, giống như đang nhìn chừng bài xì phé, lại giống như không nhìn gì, thấy em trai thứ ba ném ra một con sĩ, lạnh nhạt nói: “Qua ————”
“Anh cả có thể không qua sao?” Hàn Văn Kiệt nói hết lời, liền mỉm cười ném ra bốn con hai, một con J, sau đó lại ném ra ba con tám, một đôi năm, từng phé, từng phé bỏ xuống, Hàn Văn Vũ nhìn thấy vậy, vẻ mặt tức giận nói: “Chú có ý gì? Hôm nay chú đã thắng anh rất nhiều tiền rồi ! Chú tiêu xài thế nào? Viện trưởng tương lai!”
Hàn Văn Kiệt nhìn anh cả cười khẽ một tiếng, vươn tay đẩy gọng mắt kính của mình một cái, chậm rãi nói: “Em có tiền nhiều hơn nữa, cũng không có nhiều tiếng vỗ tay hơn anh, anh nói anh cả lo lắng cho anh ———— anh muốn cám ơn hắn, em trai đối với anh cũng không kém a, lúc bình thường, anh cả nói lời khó nghe với anh, em vẫn không có bỏ đá xuống giếng!”
“Chú dựa vào cái gì muốn bỏ đá xuống giếng! ?” Hàn Văn Vũ liếc mắt nhìn em trai, rồi “a” một tiếng, cười hì hì nói: “Thì ra chú ghen tị sao? Vì anh ở trêи sân khấu không có cám ơn chú?”
Hàn Văn Kiệt vừa xào bài, vừa nhìn anh hai cười nói: “Chẳng lẽ em không nên bày tỏ bất mãn? Anh cám ơn cha mẹ của anh, cám ơn anh trai của anh, sau đó nói liền một mạch rất hay, người không hiểu, còn tưởng rằng nhà họ Hàn chỉ có hai anh em các người đấy? Bình thường cái nhà này, có chút nhức đầu nóng sốt, không phải là em xử lý sao? Tại sao em lại bị anh coi như không khí hả? Cha mẹ đối với chuyện anh đoạt giải cũng không quan tâm, là em ngồi trước TV tâng bốc anh ———— Anh thật sự quá vong ân phụ nghĩa đi ————”
Hàn Văn Vũ chậc, chậc, chậc, cầm lấy bài xì phé trong tay em trai, vừa chia, vừa nói: “Chú mới đúng là vong ân phụ nghĩa nha, khi còn bé, chú bị anh cả bắt làm bài tập, là anh giúp chú đem sách bài tập giấu đi!”
“Cũng vì anh đem sách bài tập của em giấu đi, cho nên thời gian đó, thành tích của em vô cùng kém!” Hàn Văn Kiệt bật cười.
“Chú ghê tởm quá!” Hàn Văn Vũ hừ một tiếng, chia xong bài xì phé, cầm bài của mình lên, vừa xòe, vừa nói: “Miệng lưỡi của anh cả độc ai chịu nổi? Nhiều người như vậy, cũng chỉ có Hạ Tuyết mới chịu được ———— Cô ấy là siêu nhân điện quang, bách độc không thể xâm nhập!”
Hàn Văn Hạo hơi nheo mắt, lạnh lùng nhìn em trai. (cái tên ngốc này đi chọc ác ma!!! Không sợ hậu quả!)
Hàn Văn Vũ ra trước một đôi bốn, rồi nói: “Aiz, nếu có Hạ Tuyết ở bên cạnh em thì tốt quá, mỗi lần cô ấy ngồi chung với em, em sẽ thắng tiền! Trong lòng của em rất trong sáng, chơi không lại hai người đầy tâm cơ!”
Hàn Văn Kiệt ném một đôi năm, lại chỉnh sửa bài xì phé một chút, nói: “Cô ấy không về sao?”
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, ném ra một đôi sáu.
“Đúng vậy! Trong thời gian này, cô ấy muốn ở bên cạnh Daniel, hơn nữa còn vào lúc quan trọng như vậy, hai người nhất định sẽ cảm động ôm nhau khóc ———— Daniel thật sự là người đàn ông tốt nhất trêи thế giới ————” Hàn Văn Vũ ném ra một đôi mười.
“Có thể qua một thời gian ngắn, Daniel Tổng Tài phải về Pháp, chuẩn bị tranh cử ———— Hắn rất yêu Hi Văn và Hạ Tuyết ———— Hắn mất đi Hạ Tuyết, thật sự rất đáng tiếc ————” Hàn Văn Kiệt ném ra một J.
Hai tròng mắt Hàn Văn Hạo chớp một cái, ra một đôi K.
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng nhìn bài xì phé trong tay, nói: “Qua————”
Hàn Văn Hạo lại ra một đôi sĩ!
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt nói ngay: “Qua————”
Hàn Văn Hạo lại ra một đôi sĩ khác, hắn đánh bài như vậy, đùa bỡn người sao? Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng ngẩng đầu lên, có chút ngạc nhiên nhìn anh cả, lúc này mới phát hiện, gương mặt hắn đen lại ———— rất đen ———— Hàn Văn Hạo theo thói quen nhường cho em trai, đột nhiên bắt đầu phát huy khí thế không tình nghĩa cha con gì trêи chiến trường, lại ra một đôi K! Hắn có bốn con sĩ, hắn có bốn con K!
“Qua————” Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt sững sờ nhìn hắn.
Hàn Văn Hạo lại ra một đôi hai rô và cơ!
“Qua ————” Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt lại nhìn hắn.
Hàn Văn Hạo lại ra một đôi hai khác!
Hàn Văn Vũ lập tức nhìn ba lá bài trong tay anh trai, ánh mắt của hắn nheo lại, trong lòng suy nghĩ: em cũng không tin anh có thể ném ra hai con Q!
Vừa dứt lời, Hàn Văn Hạo cũng đã lạnh lùng ném ra ba con Q đặt trêи bài xì phé, nhìn bọn họ tính sổ, nói: “12 lần! 12 vạn! Các chú đều cầm tất cả đem đi cho chó ăn đi! Đồ không có lương tâm!”
Hắn vừa nói xong, cũng đã vô cùng đẹp trai đứng lên, sau đó như một trận gió lướt qua, đi ra ngoài, “phịch” một tiếng đóng cửa lại, dọa hai anh em nhảy dựng, Hàn Văn Vũ nhìn Hàn Văn Kiệt kinh ngạc hỏi: “Người này có chuyện gì vậy? Đến kỳ kinh nguyệt à?”
Hàn Văn Kiệt khẽ mỉm cười, tiếp tục xào bài nói: “Tối nay vợ không về, có thể có chút nhớ cô ấy, vừa rồi bị anh khen Daniel, hắn cảm thấy hai chúng ta là thứ ăn cây táo rào cây sung!”
“Mẹ nó!” Hàn Văn Vũ không nhịn được, chửi tục, nhìn Hàn Văn Kiệt nói: “Vừa rồi chú không có khen Daniel sao?”
“Em chỉ theo lời của anh thôi————” Hàn Văn Kiệt không nhịn được bật cười.
“Không cần khi dễ anh ngây thơ thiện lương!” Hàn Văn Vũ tức giận nói.
***
Hàn Văn Hạo bình tĩnh đi vào phòng, cũng biết tối nay Hạ Tuyết phải bồi Daniel, chẳng qua có chút nhớ cô mà thôi ———— Hắn hít sâu một hơi, đi đến cửa sổ sát đất, hai tay cắm vào túi quần, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, hai mắt lộ ra dịu dàng và nhớ nhung, vào lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, ánh mắt hắn lập tức lạnh lùng, cho rằng hai em trai tới quấy rối, hắn mặt lạnh không lên tiếng!
Tiếng gõ cửa vẫn vang lên, nhẹ nhàng gõ!
“Cút! Không có gì thì cút xa một chút cho anh! !” Hàn Văn Hạo không khách khí, chửi mắng.
Khóaccửa nhẹ nhàng xoay một cái, cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, bay vào một mùi thơm hoa hồng, cũng bay vào một câu nói ————”Người ta vội vàng chạy về với anh, còn mắng chửi người ta sao ?”
Hàn Văn Hạo quay đầu lại, nhìn thấy Hạ Tuyết mặc váy dài, bên ngoài khoác áo da màu đen, trong tay cầm túi xách, vẻ mặt mỉm cười nhìn mình, hai mắt nhẹ nhàng tỏa sáng, hắn đột nhiên cảm động cười khẽ, lập tức đi tới trước mặt cô, nắm chặt eo của cô, kéo cả người cô, bá đạo ôm chặt vào trong ngực, hai tay siết chặt eo nhỏ của cô, cúi đầu vui mừng hỏi: “Tại sao em không ở lại khách sạn bồi hắn? Trở lại làm gì?”
Hạ Tuyết cười ngọt ngào nhìn hắn nói: “Có hai lý do, một là em rất nhớ anh, hai là Daniel nhìn ra em rất nhớ anh, nên bảo em về với anh ———— Em sợ tối nay, không có em sưởi ấm cho anh, anh ngủ không ngon ————”
Hàn Văn Hạo không lên tiếng, hai mắt nóng lên, tràn qua một chút nụ cười nhìn Hạ Tuyết, trong thân thể xông lên cảm động, hắn cúi đầu, hoôn lêen môi của cô, hai người thâm tình say đắm hôon nhau, thân thể của hai người nóng lên, Hàn Văn Hạo chợt ôm Hạ Tuyết, đ Hàn Văn Hạo cuồng nhiệt hoôn đoôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyết, thật sự không cách nào thuyết phục mình để cho cô đi gặp người đàn ông khác, mặc dù người đàn ông kia là người đàn ông tốt nhất trêи thế giới, hắn vừa ôm hôn Hạ Tuyết.
Hạ Tuyết lại vươn tay, bắt được tay Hàn Văn Hạo, nhìn hắn, mặt có chút đỏ hồng nói: “Đợi chút ———— Em còn chưa tắm ?”
Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, động tác dừng lại, dịu dàng nhìn cô, đột nhiên cúi đầu hoôn nheẹ vành tai của cô, nhỏ giọng nói: “Làm xong lại tắm ————”
“Không nên!” Hạ Tuyết đẩy nhẹ hắn ra, sau đó dịu dàng nói: “Em vừa nấu cơm cho Daniel, khắp người đều là khói dầu ————”
Thân thể Hàn Văn Hạo có chút cứng ngắc, mặc dù sắc mặt có chút không đúng, nhưng vẫn khẽ mỉm cười.
Hạ Tuyết nhìn bộ dáng của Hàn Văn Hạo, ngược lại, buồn cười nói: “Thế nào? Ghen sao ?”
“Không có ————” Hàn Văn Hạo hôn nhẹ cổ của cô, ngửi được mùi nước hoa quen thuộc của Daniel trêи người cô, bản tính đàn ông bá đạo và cứng rắn, nhìn hắn buồn cười nói: “Anh chính là đang ghen!”
Rốt cuộc, Hàn Văn Hạo có chút bất đắc dĩ nhìn Hạ Tuyết, bật cười nói: “Không có một người đàn ông nào thích phuụ nuữ của mình bị đàn ông khác ôm ———— Nhưng hắn là Daniel ————”
Hạ Tuyết chăm chú nhìn Hàn Văn Hạo, ấm áp, hôn lên môi hắn, rồi nói: “Hàn Văn Hạo ———— Em thật sự rất yêu anh ———— Em hận không thể đem cả người mình, tất cả đều dâng hiến cho anh, chỉ cần nghĩ đến em có thể bên anh cả đời.———— Không cần nghĩ quá nhiều, Daniel đối với em giống như người thân ————”
Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết, đột nhiên cười một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói: “Có lẽ cũng là báo ứng ———— Nếu sáu năm trước, anh biết quý trọng em hơn, có lẽ em sớm hạnh phúc hơn ————”
“Được rồi! Bây giờ em đã rất hạnh phúc ————” Hạ Tuyết nhìn hắn, thật lòng nói.
Hàn Văn Hạo cười khẽ, liền cúi đầu, hoôn nheẹ cổ của cô, hai tay lại bắt đầu xấu xa, nói: “Cho nên anh nói, làm xong rồi tắm ——— Anh muốn em ————”
Hắn vừa nói xong, cũng đã hoôn đoôi môi đỏ mọng của cô, không để cho cô kháng cự, vươn tay tới ngang lưng, muốn kéo dây kéo xuống, lúc này, tiếng gõ cửa cũng đang vang lên, ánh mắt Hàn Văn Hạo đông lại, trong lòng dần dần trở nên không vui, ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn cánh cửa!
“Ai vậy ————” Hạ Tuyết quay đầu, nhẹ giọng nói.
“Đừng để ý tới!” Hàn Văn Hạo lại muốn cúi đầu, hôn Hạ Tuyết!
“Rầm rầm rầm! !” Tiếng gõ cửa càng lớn, có chút dọa người!
“Em đi xem ai tới một chút ————” Hạ Tuyết lập tức đẩy Hàn Văn Hạo ra, sợ là Hàn Trung Trí tìm, nên muốn đứng dậy, Hàn Văn Hạo từ sau lưng ôm chặt cô, kheẽ hoôn bả vai của cô nói: “Anh đi ————”
“Ừm ————” Hạ Tuyết cười nói: “Em đi tắm trước!”
Cô vừa nói xong, cũng đã bước vào phòng tắm, Hàn Văn Hạo nhìn Hạ Tuyết đi vào phòng tắm, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, tức giận đứng dậy, sải bước đến cửa, vừa mở cửa phòng ra, liền nhìn thấy hai cái tên đáng ghét, Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt, sắc mặt của hắn lạnh lẽo, đứng ngăn ở cửa, nhìn bọn họ nói: “Cho nên anh nói ———— Lúc anh vừa ra đời, nên khuyên mẹ, đừng sinh nữa!”
Hàn Văn Kiệt không nhịn được cười, cúi đầu.
Hàn Văn Vũ “ôi” một tiếng, nhìn vẻ mặt đen xì của anh, nói: “Anh không cần như vậy nha, nếu không có em và em trai, cuộc đời của anh có cái gì vui thú sao?”
“Bởi vì có hai người các chú, cuộc đời của anh cũng không thấy có nhiều niềm vui thú! Bây giờ là ban đêm, các chú ngày mai, một đứa phải đi làm sớm, một đứa phải quay phim! Tới phòng của tôi làm gì?” Hàn Văn Hạo chận chặt cửa, nói!
“Bây giờ mới 12 giờ! 4 giờ 30 em mới quay phim! Muốn cùng thân ái của anh chơi bài xì phé một chút ———— Lúc nảy chơi thật hào hứng!” Hàn Văn Vũ lập tức nói!
Hàn Văn Hạo “a” một tiếng, nói: “Chú không có việc gì, tìm thân ái của anh chơi bài làm gì? Chú có thể tìm thân ái của em trai chú chơi bài ————”
Hàn Văn Kiệt không nhịn được cười, nhìn anh trai, nói: “Không có cách nào, hôm nay thân ái của em xuất ngoại đi công tác!”
“Vẫn còn trong thời kỳ trăng mật, sao ném chồng đi vậy?” Hàn Văn Hạo cau mày nhìn Hàn Văn Kiệt nói: “Vậy kết hôn làm gì? Ly hôn đi!”
“Ai nha, đừng hẹp hòi như vậy mà! Mặc dù bọn em cảm thấy Daniel tốt, nhưng anh cả cũng không kém mà! ! Cho em vào đi!” Hàn Văn Vũ muốn xông vào, hắn nhớ Hạ Tuyết !
Hàn Văn Hạo vẫn ngăn ở cửa, nhìn hai em trai, cứng rắn, nói: “Cút!”
“Em không muốn! Em muốn vào chơi bài với Hạ Tuyết!” Hàn Văn Vũ liều mạng muốn xông vào, hắn bổng chốc ngang ngược, đẩy anh trai ra, sau đó huyên náo một tiếng, vọt vào, ngồi trêи ghế sa lon, nhìn anh trai đang nghiến răng, cầm bài xì phé, nói: “Bốn người! Vừa đủ chơi đôi lớn!”
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo tức giận nhìn hắn!
Hàn Văn Kiệt giả vờ như không có gì xảy ra, cũng muốn chen vào, cùng anh hai ngồi trêи ghế sa lon, sau đó ngẩng đầu nhìn anh cả, nói: “! Anh cả! Chơi bài! 5 giờ sáng em cũng phải đi trực, không muốn ngủ nữa ————”
Ánh mắt Hàn Văn Hạo chợt lóe lên, liếc mắt nhìn cửa phòng phòng tắm vẫn đóng chặt, hắn cũng giả vờ thoải mái, ngồi trêи ghế sa lon đối diện bọn họ, ôm vai nhìn hai tên đáng ghét này, nói: “Thích chơi sao? Chúng ta đánh cuộc một lần?”
“Đánh cuộc gì?” Hàn Văn Kiệt và Hàn Văn Vũ cùng nhau nhìn anh trai!
“Nếu ba bàn liên tiếp, các chú không ra bài được, vậy anh thắng hết! Các chú cút khỏi phòng này ngay!” Hàn Văn Hạo nhìn bọn họ nói.
“Nếu em thắng một bàn? Anh cho mượn bảo bối chơi bài với em?” Hàn Văn Vũ nhìn anh trai, nôn nóng nói.
“Tốt!” Hàn Văn Hạo nói xong, liền cầm bài xì phé, muốn xào bài!
“Em mới không cho anh xào bài! Anh chơi gian lận thì làm thế nào?” Hàn Văn Vũ lập tức cầm bài xì phé, hừ một tiếng, nhìn hắn một cái, bắt đầu nhanh chóng xào bài, xào xong, bắt đầu nhanh chóng chia bài, rốt cuộc chia xong, hắn và Văn Kiệt vừa cầm bài lên, cũng đã thấy Hàn Văn Hạo nhanh chóng bỏ ra ————
“Một đôi hai!”
“Một đôi sĩ!”
“Ba con K, thêm một đôi tám!”
“Ba con Q thêm một đôi chín!”
“Một đôi J!”
Cuối cùng, Hàn Văn Hạo ném ra một đôi sĩ kết thúc, vẻ mặt phách lối nhìn hai em trai!
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cầm bài trong tay, không chút nhúc nhích, nhìn anh trai!
“Chia bài!” Hàn Văn Hạo vội nói!
“Em cũng không tin tà thuật!” Hàn Văn Vũ tức giận cầm bài xì phé, sau khi xào bài xong, lại bắt đầu nhanh chóng chia, chia xong bài, hai anh em vừa mới cầm bài lên, lại thấy anh trai nhanh chóng buông bài trong tay xuống ————”Ba con K, thêm một đôi tám! Một chọi hai! Một đôi sĩ! Một đôi bốn!”
Tay Hàn Văn Hạo lại trống trơn, nhìn hai anh em!
Con ngươi Hàn Văn Vũ trừng lớn, tức giận cầm bài xì phé lên, trêи trán có chút đổ mồ hôi, lại nhanh chóng chia bài, Hàn Văn Hạo bình tĩnh nhìn em trai chia hết bài, khi bọn hắn vừa mới xòe bài, lại lập tức ném bài xuống, nhanh chóng nói: “Một đôi sĩ! Một đôi K! Ba con Q! Một đôi ba!”
Hàn Văn Kiệt và Hàn Văn Vũ trợn mắt, há mồm nhìn anh trai!
Vẻ mặt Hàn Văn Hạo phách lối, dạy dỗ em trai nói: “Các chú có biết, tại sao các chú không chiếm được cô gái đang tắm trong phòng anh không?”
Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng nhau nhìn anh trai!
Khóe miệng của Hàn Văn Hạo cong lên, cười lạnh nói: “Một, các chú không có cơ hội xuất bài! Hai, để cho anh xuất bài trước rồi, các chú vĩnh viễn không có cơ hội này! Ba, chỉ cần anh không chịu nhường, các chú muốn được cô ấy, đừng mơ tưởng! Bốn, may mắn vĩnh viễn đều thuộc về anh! Muốn đấu với anh sao? Cút!”