Ông xã bạc tỷ là chủ nợ - Chương 127
Đọc truyện Ông xã bạc tỷ là chủ nợ Chương 127 full miễn phí tại ngontinhhay.com.. Cùng tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook, để cập nhật truyện nhanh nhất!
Các bạn đang đọc truyện Thần Y phục thù – Chương 127 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Thần Y phục thù – Thiếu chủ quỷ cốc – Lăng Việt (full) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
–
“Đúng vậy! Xem ra chung quy Lăng gia vẫn phải dựa vào Lăng Đại gánh vác! Lăng Việt lợi hại đến mấy cũng yếu hơn Lăng Đại một bậc!”
“Có đứa con như thế thì đời này ông nội Lăng cũng được an ủi!”
…
Lăng Đại nghe thấy lời này thì trong lòng hết sức thỏa mãn! Tâm tình vừa rồi bị Lăng Việt đàn áp lập tức bị quét sạch, dễ chịu như được ăn kẹo!
Lăng Việt, xem như mày có thể tìm đến nhiều phú hào như vậy, vậy thì thế nào? Ở trước mặt tao, chung quy mày còn chưa đủ nhìn!
phó thị trưởng Sở đi đến trước mặt ông nội Lăng, cười nhạt một tiếng với ông rồi duỗi tay phải ra, nói: “Chú Lăng, sinh nhật vui vẻ, chúc chú nghênh đón đại thọ bảy mươi.”
ông nội Lăng vội vàng chùi chùi tay lên bộ quần áo mới tinh, sau đó cười tươi vươn tay ra, bắt tay với đối phương.
“Phó… phó thị trưởng Sở, ngài nhìn ngài, trong lúc cấp bách, lại còn đến cho ta lão già chết tiệt này mừng thọ, thật sự là làm phiền ngài!”
Sở phó thị trưởng cười ha ha, nói: “Chú Lăng khách sáo quá, anh Lăng và tôi là đồng môn, lại là bạn tốt nhiều năm. Sinh nhật của cha anh ấy thì đương nhiên tôi phải tới mừng thọ!”
Nói xong, ông ta nhìn lướt qua những phú hào bên cạnh, không khỏi thầm kinh ngạc trong lòng.
“Anh Lăng, anh làm thế này khó tránh khỏi có hơi phô trương không?”
Lăng Đại sững sờ, vội vàng giải thích: “Anh Sở hiểu lầm, những người này không phải tôi tìm đến, là do đứa cháu này của tôi dẫn đến!”
“Ồ?” Phó thị trưởng Sở nhìn lướt qua Lăng Việt: “Hiện tại thật là anh hùng xuất thiếu niên! Không ngờ cậu tuổi còn nhỏ lại có thể làm đến bước này. Nhưng không nên kiêu ngạo, về sau học hỏi bác cả cậu đi, nói không chừng ngày sau cậu cũng có được một sự nghiệp lớn.”
Lăng Việt lạnh nhạt nói: “Lo chuyện bao đồng!”
Phó thị trưởng Sở không khỏi nhướng mày, tuy rằng ông ta kinh ngạc trước thủ đoạn của Lăng Việt, nhưng Lăng Việt ngạo mạn như thế cũng khó có thể đi xa.
Nghĩ đến đây, ông ta không khỏi thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Lăng Việt tràn đầy thất vọng.
Mà bác cả thì trực tiếp quát lớn một tiếng: “Lăng Việt, cháu nói vớ vẩn cái gì thế? Cháu có biết mình đang nói chuyện với ai không?”
Lăng Việt lạnh nhạt liếc nhìn ông ta.
“Ông lải nhải với tôi thêm một câu thì tôi sẽ làm cho ông biết mình đang nói chuyện với ai!”
“Cháu — —!”
Lăng Đại còn muốn nói gì đó, phó thị trưởng Sở đã khoát khoát tay ra hiệu: “Được rồi, anh Lăng, dù gì cậu ấy vẫn còn nhỏ, tính toán với cậu ấy thì có vẻ chúng ta chấp nhặt quá.”
“Vẫn là anh Sở suy nghĩ chu đáo! Đi, chúng ta đi vào uống trà, không cần chấp nhặt với nó!”
“Anh Lăng, mời!”
“Anh Sở, mời!”
Hai người vừa chuẩn bị đi vào sân thì sau lưng đột nhiên truyền tới một giọng nói: “Lăng thiếu, Tào mỗ không mời mà tới, mừng thọ cho ông nội Lăng, ngài không so đo đó chứ?”
Nghe thấy lời ấy, phó thị trưởng Sở lập tức dừng bước, nhíu mày, quay đầu nhìn thoáng qua.
“Cục trưởng Tào?”